Dù là cơn đau khi bị kim châm vào lỗ chảy sữa, bị châm vào lỗ niệu đạo hay là phải nhịn không được đi ŧıểυ, Tư Mẫn luôn cố gắng nhịn xuống. Nếu nói bây giờ chuyện gì khiến nàng không dám đối mặt, thì đó là bị ép phải nhìn thấy rõ hình ảnh mình bị biếm thành nô lệ thấp hèn.
Sau khi bị biếm thành hạ nữ, đây là lần đầu tiên Tư Mẫn giãy giụa kịch liệt.
Nàng không thể nhìn, không nên nhìn thân thể trần trụi dâm tiện của mình, bị người ta làm nhục ngay lúc này được!
Tất nhiên là Triệu ŧıểυ Lôi sẽ không để nàng được toại nguyện, mặc dù Tư Mẫn bị đẩy vào trước mặt kính cố sức nhắm mắt, hưng vẫn bị hai cô em gái trong tộc cưỡng ép vạch mí mắt ra ép nàng nhìn vào chính mình trong gương.
Trong mặt gương to lớn, phẳng lì phản chiếu một thân thể mềm mại xinh đẹp, trên người bóng loáng không một sợi lông, mái tóc dài đen như mây từng được người khác khen ngợi đã bị cạo sạch, trên đỉnh đầu trọc chỉ có màu xanh trắng, ở sau gáy có một dấu ấn to tướng nhìn rất đáng sợ, hàng mi dài cong vút cũng chẳng còn, gương mặt vốn rạng ngời quyến rũ đã trở nên quái dị vì thiếu tóc và hàng mi, lại thêm phần gợi cảm đáng thương. Hai bầu vυ" vểnh cao trước ngực đầy những vết đánh trừng phạt, hai núm vυ" đỏ sẫm dựng thẳng bị xỏ khuyên vàng. Hai chiếc kim châm nhỏ được khắc hoa văn cắm vào lỗ chảy sữa. Nhìn xuống chút nữa là có thể thấy được cái bụng nhô lên vì nước ŧıểυ cùng với nơi giữa hai chân sạch sẽ trống trơn vì bị cạo sạch, phơi bày quy tắc dạy dỗ nghiêm ngặt của nhà phu chủ…
Dáng vẻ yếu ớt đáng thương như thế dễ khiến người ta muốn làm nhục, chơi đùa nàng, nhưng dù quý nữ ngày xưa đã biến thành nô lệ, vẻ đẹp tuyệt sắc vẫn còn tươi tắn như trước, khiến Triệu ŧıểυ Lôi âm thầm cắn răng căm hận.
Nô lệ thấp kém thì mãi mãi thấp kém, Tư Mẫn chỉ mới bị dạy dỗ vài ngày mà đã trở nên da^ʍ đãиɠ như thế, xứng đáng làm nô lệ thấp kém suốt đời. Tiếc là Lăng thành chủ quá nhân từ, không ấn dấu vết nô lệ vào gương mặt yêu mị khiến người ta ghen thét kia! Ngọn lửa ganh tỵ trỗi dậy trong lòng Triệu ŧıểυ Lôi, ả ra lệnh cho hai cô em gái kéo Triệu Tư Mẫn đã suy sụp vì dáng vẻ xấu xí hiện giờ của mình lên giường chịu phạt. Ả chọn lựa dụng cụ tra tấn trên giá, lấy cây trượng có bề mặt dày nhất ra, từ từ đi tới gần Tư Mẫn đang bị kiềm chế.
“…Tư Mẫn… Triệu thị… hôm nay bị hủy hộ tịch… tước đoạt thân phận dân thường… làm nô lệ… cả đời… đã xong…”
Có tiếng nha dịch của quan phủ vang lên từ sảnh chính ở xa xa, cho thấy bắt đầu từ hôm nay, Triệu Tư Mẫn đã hoàn toàn bị tước đoạt thân phận và tự do, làm nô thê cho Lăng Uyên suốt đời.
Tư Mẫn như được kéo về thực tại sau khi nghe bản án này, cơ thể nàng run bắn lên, phát hiện chẳng biết từ khi nào mình đã bị trói vào giường hành hình, tay chân bị kéo rộng ra, nằm ở một tư thế đáng xấu hổ. Còn Triệu ŧıểυ Lôi thì cầm cây trượng đè lên đầu vυ" mềm mại của nàng, mỉm cười ác ý hả hê:
“Hình như lễ cắt đứt ở bên kia đã xong rồi, bắt đầu từ hôm nay ngươi sẽ hoàn toàn biến thành nô lệ ti tiện, tiếc quá đi, ta không thể cho ngươi cảm thấy tự do nhiều thêm một lát… ôi, nói chuyện với ngươi, ngươi chưa kịp bị mạt đúng không? Vậy phải làm sao đây? Hôm nay ngươi đã phạm sai lầm lớn, nếu làm trái lệnh, không chịu phạt, sau khi ngươi về nhà phu chủ, e là sẽ bị bọn họ đánh nát vυ" và huyệt dâm thấp hèn này nhỉ? Hay là để ta tới giúp ngươi..”