“... Tôi có thể…” Cô gái cắn răng ra sức giãy dụa, thử dùng hai tay bị trói sau lưng rút nút, nhưng lại phát hiện không với tới. Nhất thời cô cảm thấy tuyệt vọng, người đàn ông này đã chuẩn bị tốt ngay từ đầu…
Hắn đương nhiên cố ý. Kỳ thật từ lúc bị trói vào đây cô cũng không ăn gì mấy, tất cả đều duy trì bằng dịch dinh dưỡng, mỗi ngày cơ thể đều được tắm sạch sẽ, nếu hắn muốn cᏂị©Ꮒ hậu huyệt của cô thì ngay cả súc ruột cũng không cần.
Chỉ là hắn muốn đánh vỡ sự kiêu ngạo vô vị của cô. Hắn biết cô gái cứng miệng này chắc chắn sẽ không chịu được việc bài tiết trước mặt hắn, như vậy để cô từ nay về sau phản kháng đi chút, ngoan ngoãn thoải mái mở ra thân thể cho hắn không phải là rất tốt sao?
Hắn vươn tay, trong tiếng kêu sợ hãi của cô gái rút cái nút kia ra. Khác với dự đoán, cô ra sức siết chặt mông thịt, nhịn bài tiết xuống. Sắc mặt cô gái tái nhợt, sự đau đớn cùng cảm giác xấu hổ khiến cô nước mắt lưng tròng, ra sức trừng mắt nhìn hắn, trong ánh mắt là sự cầu xin cô không ý thức được. “Anh… Anh ra ngoài đi…”
Thật sự là cô gái nhỏ kiên cường. Hắn gần như cười ra tiếng khen ngợi. Trong lúc làm việc, hắn rất thích phạm nhân như vậy, vì dạng này hắn mới càng có nhiều cơ hội thực hiện các loại thủ đoạn… Hơn nữa, sau khi công phá thành công phòng tuyến tâm lý của bọn họ, cảm giác thành tựu đạt được cũng không có gì sánh bằng.
"Ngoan." Hắn thả nhẹ thanh âm, "Bài tiết ra đi.”
Nói xong xoa bụng cô, dùng sức đè xuống.
“A a a đừng mà ư ư ư không ——!!"
Tiếng thét chói tai của cô gái vang vọng trong phòng tắm, ngay cả thanh âm chất lỏng tí tách tí tách trào ra dưới thân. kɧoáı ©ảʍ không khống chế được cùng cảm giác xấu hổ ngập đầu khiến cho cô tan vỡ, rốt cuộc không nhịn được khóc thành tiếng. “Ư ư ư… Anh, sao anh có thể… Ư ư ư… “
Phía trên rơi nước mắt, phía trước chảy dịch súc ruột, sự xấu hổ và giận dữ uất ức của cô gái có lẽ còn tăng thêm, dù bị đặt trước kính trong suốt để cᏂị©Ꮒ, bị mấy trăm phạm nhân thị gian cũng không tan vỡ như vậy. Bị nhìn thấy gần như vậy, làm chuyện thẹn thùng như vậy trong tầm mắt của người đàn ông…
Đến lúc tiếng nước ở thân dưới dừng lại rồi nhưng tiếng khóc sụt sịt nức nở của cô gái vẫn chưa ngừng lại. Khi Áo Tư Hoa Nhĩ Đức ôm lấy cô, cô đã mất đi năng lực giãy dụa phản kháng, chỉ thỉnh thoảng nức nở vài cái, nấc lên một hồi, trông càng giống em bé.
Xem ra chiêu này hiệu quả không tồi, hắn vừa lòng nghĩ, vừa nhẹ giọng trấn an nói: "Ngoan, không đau nữa rồi."
Khi một lần nữa bị đặt lên bồn rửa mặt bày ra tư thế nằm quỳ úp sấp, cô gái thậm chí không giãy dụa chút nào. Áo Tư Hoa Nhĩ Đức tách miệng huyệt mềm mại phía sau của cô một lần nữa, lần này hắn bỏ vào là thuốc mỡ có thành phần thuốc kịch dục thơm ngọt, lại duỗi vào một ngón tay. Vách tường mềm mại ẩm ướt hấp thụ ngón tay hắn, nhiệt độ cơ thể của cô khiến cho thuốc mỡ hòa tan rất nhanh, trong dũng đa͙σ truyền đến một tiếng nước chèm chẹp rất nhỏ. Cảm thấy cơ thể của cô gái nhẹ nhàng run rẩy, hắn vỗ mông nhỏ của cô, khen ngợi nói. “ŧıểυ huyệt phía sau của ŧıểυ Diệp Toa cũng rất có thiên phú da^ʍ đãиɠ nha.”
Còn phải nói, thuốc mỡ gần như hòa tan không giữ được nhiều nước như vậy. Ba ngón tay của người đàn ông có thể ra vào thuận lợi trong ŧıểυ huyệt rất nhanh, mà tiếng khóc thút thít của cô gái cũng dần dần mang theo sự vui thích rất nhỏ: “Ư ư… Ư… Ư a…”
Áo Tư Hoa Nhĩ Đức nghe thanh âm đó, cảm thấy đã vừa vặn liền rút ngón tay ra, tháo găng tay cao su xuống, lật người cô gái lại. Trong mắt cô gái toàn là nước mắt, khuôn mặt đỏ ửng, khẽ nhếch môi thở hổn hển, đúng là thần thái bình thường khi bị khơi mào tìиɧ ɖu͙©. Hắn ôm lấy cô gái đi tới phòng ngủ, lấy băng dính trói cánh tay cô và hai đùi ra. Cô gái tứ chi tự do mềm nhũn trên giường, hai mắt đẫm lệ mơ màng nhìn hắn. Hắn vỗ mông nhỏ của cô. “Ngoan, nằm úp sấp giống như lúc nãy đi.”