Diệp Tắc Ni bị bày thành tư thế nằm quỳ úp sấp trên bồn rửa mặt, cặp mông trắng nhếch cao lên, giống như bị đâm vào từ phía sau trên giường bình thường. Phần lưng cô gái mảnh mai, vòng eo nhỏ nhắn, cánh mông mềm mại, độ cong của cơ thể rất rung động lòng người. Đèn phòng tắm trắng dịu sáng ngời, chiếu lên cơ thể trần trụi của cô gái, đến cả nốt ruồi nho nhỏ màu đỏ phía dưới bên trái xương bướm cũng có thể nhìn rõ. Tầm mắt Áo Tư Hoa Nhĩ Đức rơi lên nốt ruồi nhỏ mà hắn đã từng hôn, vài giây sau lấy ra công cụ hắn cần từ trong ngăn tủ. Hắn vươn tay sờ mông nhỏ của cô, lập tức cảm giác cô run lên.
“ŧıểυ Diệp Toa biết tôi muốn làm gì không?” Vuốt ve cánh mông mềm mại của cô, hắn trêu đùa.
“... Anh điên rồi…” Hiểu rằng không thể giãy dụa, cô gái phát ra một tiếng thở dài tuyệt vọng. “Không được… Bẩn muốn chết…”
“Ngoan, một chút cũng không bẩn.” Ngón tay hắn đẩy ra mông thịt mềm mại, lộ ra lỗ nhỏ hồng nhạt ít khi nhìn thấy ở giữa. “Em sẽ thích.”
Hắn mơ ước động thịt nhỏ bé chật hẹp chưa từng bị khai phá kia rất lâu. Cơ thể cô mỗi một tấc đều là của hắn, từng lỗ nhỏ cũng thế. Mật huyệt ướt mềm phía trước bị thương, vừa hay cũng nên để cô thích ứng việc lên đỉnh bằng huyệt nhỏ phía sau… Bé cưng của hắn học những thứ này luôn rất nhanh không phải sao?
Dịch trơn trong suốt lành lạnh, hắn cố ý đổ vào huyệt sau của cô, lập tức nhìn thấy huyệt non co rút lại giống như mật hoa phía trước. Chất lỏng dư thừa chảy xuống theo cẳng chân, làn da đều nhạy cảm run lên. Sau khi bôi trơn đã ổn, hắn cầm lấy ống dùng để súc ruột nhét từng chút vào miệng huyệt chặt chẽ kia. Cô gái rêи ɾỉ ra tiếng: “Ư…”
Đây mới chỉ là bắt đầu. Khi dịch súc ruột lạnh lẽo đi thẳng vào trong cơ thể, cô gái nhất thời giãy dụa kịch liệt: “Đừng mà… Lạnh quá, đừng mà…”
Giãy dụa đáng yêu nhiều một chút, cái mông nhỏ lắc lư lắc lư. Tuy là vậy nhưng nếu cứ lộn xộn thì sẽ rất bất tiện. Áo Tư Hoa Nhĩ Đức vỗ nhẹ một cái lên cánh mông của cô. “Còn cử động nữa thì sẽ tiếp tục cᏂị©Ꮒ cái miệng nhỏ phía trước của em.”
Nhất thời mông nhỏ của cô không dám tiếp tục lắc lư nữa, chỉ nhẹ nhàng co lại. Sau khi một túi chất lỏng hoàn chỉnh đổ vào, Áo Tư Hoa Nhĩ Đức rút ống ra, lấy một cái nút mềm chặn lại, ôm cô xuống khỏi bồn rửa mặt thì phát hiện ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa nãy đã khiến cho hai đầu vυ" mẫn cảm của cô nhếch lên, ưỡn thẳng đỏ tươi mềm mại trước ngực. Hắn nhịn không được nhéo một cái. “Súc ruột thích lắm à?”
“Không… Đừng đụng…” Cô khó chịu rêи ɾỉ, muốn né tránh tay hắn. “Buông ra…”
“Bụng nhỏ của ŧıểυ Diệp Toa phồng lên rồi này.” Ánh mắt dừng trên cái bụng bị dịch súc ruột làm cho hơi phồng lên giống như mang thai ba tháng, Áo Tư Hoa Nhĩ Đức cố ý lấy tay xoa nắn. “Thật giống như đang mang thai vậy.”
Dịch súc ruột kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cho bụng cô gái nhâm nhẩm đau, người đàn ông xoa nắn càng khiến cho cô khó chịu. Cô không ngừng giãy dụa, nhưng vẫn bị ấn bụng xuống xoa nhẹ hồi lâu như vuốt mèo, mông thịt và nhũ thịt mềm mại cũng chịu khổ bị chà đạp. Khi đau đớn làm cho mắt cô đỏ bừng, người đàn ông rốt cuộc nổi lòng từ bi thả cô lên trên bồn cầu, vươn tay lấy nút ngăn cắm ở giữa cánh mông cô. “Được rồi.”
Cô gái hoảng sợ vặn vẹo né tránh. Áo Tư Hoa Nhĩ Đức nhíu mày. “Sao nào? ŧıểυ Diệp Toa không muốn đẩy dịch súc ruột ra à?”
Đương nhiên là muốn… Đau đớn trong bụng càng thêm dữ dội, mồ hôi lạnh chảy đầy xuống từ trên trán Diệp Tắc Ni. Nhưng mà… sao cô có thể làm trò trước mặt hắn, bài tiết trước mặt hắn được!
“Để tự tôi làm…” Mặt cô tái nhợt, giương mắt nhìn người đàn ông, thấp giọng gần như khẩn cầu. “Anh ra ngoài đi…”
“Nhưng tay ŧıểυ Diệp Toa bị trói rồi.” Biểu cảm của người đàn ông như rất hiển nhiên. “Sao có thể rút cái nút kia được?”