Hắn nâng tay, ấn xuống một cái nút trên tường. Tiếng cách rất nhỏ vang lên, tường bên ngoài ở hai mặt bên cơ thể dần dần tách ra hai bên, lộ ra một mặt kính trong suốt. Đó là sảnh lớn hoạt động của ngục giam, trên hơn mười chiếc bàn dài ngồi đầy phạm nhân đang mặc trang phục chỉnh tề. Ánh mắt của bọn họ nhìn thẳng về hướng này, vẻ mặt không giống nhau, kinh ngạc, đùa cợt, hạ lưu, nghiêm túc...
“Trong sảnh lớn có một nghìn hai trăm tên phạm nhân, tất cả đều là nam, bây giờ chỉ cách em một tấm kính thôi.”
Giọng hắn trầm thấp, ghé sát vào bên dái tai mềm mại của cô gái, nói trong sự kinh hoàng đến mức hoàn toàn ngây ngốc của cô.
“Em cảm thấy bọn họ nhìn thấy bộ dạng trần truồng bị cᏂị©Ꮒ đến lên đỉnh của em... thì sẽ có phản ứng gì đây?”
Nói xong, hắn không đợi cô gái phản ứng lại đã ấn eo của cô rồi bắt đầu cᏂị©Ꮒ dữ dội.
“Ư ư ư ư!” Bị đâm thật mạnh vài cái, cô gái hoàn hồn, sợ hãi bắt đầu giãy dụa. “Đừng mà! Đừng để bọn họ nhìn! Anh buông ra! Buông ra! Ư a...”
Bị hơn một nghìn tội nhân nam dùng ánh mắt gian tà đánh giá, cô gái muốn che ngực lại theo phản xạ, lại phát hiện tay bị trói, vốn không làm được. Tầm mắt như muốn liếʍ hết toàn thân khiến cho cô nhục nhã và sợ hãi đến mức run rẩy, ŧıểυ huyệt cũng co rút chặt chẽ theo bản năng ——
“Thả lỏng chút.” Người đàn ông phía sau dùng sức đâm thẳng vào chỗ sâu nhất trong cơ thể của cô. “Mở tử ©υиɠ nhỏ của em ra.”
Hắn đương nhiên sẽ không nói cho cô, đây chẳng qua là một tấm thủy tinh một chiều, nguyên nhân những người đó đồng loạt nhìn về phía bên này là màn hình ở bên tường ngoài đang chiếu một bộ phim điện ảnh có yếu tố tìиɧ ɖu͙©... Nhìn đi, bên kia có người đã bắt đầu cho tay vào trong quần tuốt súng, để cho cô trải nghiệm thử sự xấu hổ và sợ hãi một chút đi.
“Ư ư... Đừng mà... Đừng ở đây...” Cô hiển nhiên cũng để ý, thân dưới không ngừng co rút. kɧoáı ©ảʍ khi dươиɠ ѵậŧ ma sát thịt huyệt cùng cảm giác xấu hổ khi bị nhìn vào đều cực kỳ mãnh liệt, cô gái phát run, liều mạng vặn vẹo thân mình. “Buông ra... Buông ra...”
“Vì sao?” Áo Tư Hoa Nhĩ Đức không chút xúc động, tiếp tục dùng quy đầu nghiền ép miệng tử ©υиɠ của cô. “Không phải em rất thích trần truồng chạy đến cho người khác nhìn à? Em xem, cái miệng nhỏ này hút thật chặt...” Bàn tay hắn chậm rãi dời xuống, mở chân cô càng rộng, sờ đến thịt đế ở đầu khe huyệt, hai ngón tay xoa nắn. Cô gái thét chói tai ra tiếng, nộn huyệt hút càng chặt, miệng tử ©υиɠ ở cuối đường lại kịch liệt chống cự kéo giãn kế tiếp. “Ư a... Ư a a a!”
“Có phải thích ánh mắt của họ không? Viên đậu nhỏ này cũng cứng ngắc thế này rồi...” Tiếp tục nói, nhũ thịt nhỏ mềm mại bị tùy ý nặn thành các hình dạng khác nhau trong lòng bàn tay người đàn ông, đầu vυ" dựng thẳng bị hắn nặn trong lòng bàn tay, tùy ý thưởng thức, đã sưng lên như một viên hồ lô. Cô gái nức nở, vặn vẹo thân mình muốn tránh né hắn, lại bị giữ chặt trên người đâm càng sâu hơn. “Ư ư...”
“Muốn bị bọn họ làm gì?” dươиɠ ѵậŧ của hắn nghiền điểm nhạy cảm của cô gái, chui vào miệng tử ©υиɠ của cô. Miệng thịt mềm mại kia bị đâm đến ứa nước ùng ục, đã mở ra một khe hở, mặt khác ấn cô nói với cô. “Để bọn họ xếp hàng cắm vào nộn huyệt nhỏ không nghe lời này của em, rồi lại đi vào trong tử ©υиɠ của em, cᏂị©Ꮒ nát toàn bộ hai cái miệng nhỏ này của em, ngay cả một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng không chảy ra được?”