Bộ dạng này thật sự không có sức uy hiếp gì, nhưng vẻ mặt còn rất nghiêm túc. Đúng thế... Sau khi kết thúc, khi não tỉnh táo khó có được, cô sẽ bày ra dáng vẻ cự tuyệt đó với mình. Dù thời điểm đó có bao nhiêu mê say, bông hoa ngọt ngào nhỏ bé mềm ướt phía dưới nhiệt tình hút lấy mình thế nào, mấy lời chủ nhân thật tốt linh tinh cũng gọi, nhưng tỉnh táo lại đều sẽ như vậy, ngay cả cười một cái với hắn cũng không bằng lòng.
Nhưng bởi vì chính là như vậy mới thực sự khiến... người ta chờ mong hình dáng lúc sau. Không phải hoàn toàn hướng khuất phục biến thành chỉ biết tát đích ŧıểυ đãi, vẫn là tiếp tục bất khuất địa cùng hắn đấu tranh, na một đều thực mê người.
“Ừ, tôi chờ.” Hắn vuốt ve mái tóc dài của cô gái, kéo cô vào trong lồng ngực, vươn tay tắt đèn. Trong bóng đêm ấm áp, hắn cảm giác được hàng mi dài của cô gái nhẹ nhàng cọ trên lồng ngực trần trụi của mình. “Sau này không được nói với chủ nhân như vậy.”
“... Ai thèm gọi anh là chủ nhân.” Lồng ngực bị hai móng vuốt không có chút sức lực nào cào, cô gái trong ngực quay sang bên kia không để ý tới hắn.
Trong bóng đêm, cơ thể Diệp Tắc Ni mềm nhũn vui thích, trái tim lại chậm rãi chìm xuống. Cô rất thích, rất mệt, vừa rồi phát tiết một phen bên ngoài hoa huyệt tạm thời giảm bớt đau ngứa ở sâu trong cơ thể, nhưng loại sảng khoái này mang đến sự bất an và lo lắng càng sâu. Cô không có cách nào tính toán thời gian, lại cảm nhận rõ ràng được bộ phận trong cơ thể vốn nên dùng cho việc tạo ra sinh mệnh mới từng chút từng chút trở nên nóng bỏng, mềm mại, ẩm ướt như thế nào. Bụng dưới không ngừng truyền đến cảm giác đau quặn rất nhỏ cùng căng trướng khó nhịn, cô ngẫu nhiên đứng lên đi vài bước cũng sẽ cảm thấy trống rỗng kỳ quái, trong lúc ngủ mơ sẽ vô thức chảy nước đầy chân, không cao trào mấy lần thì khó chịu không được. Vừa rồi khó nhịn chủ động cưỡi trên tay hắn cầu hoan cũng là vì thế...
Bản thân sau này sẽ biến thành cái dạng gì? Vẫn bị khóa trong căn phòng ngay cả cửa sổ cũng không có này, bị người đàn ông kia chơi đùa thân thể, dần dần nghiện làʍ t̠ìиɦ, cuối cùng hoàn toàn mất đi bản thân, biến thành búp bê tìиɧ ɖu͙© của hắn hay gì đó...
Rõ ràng nằm ở nơi ấm áp, cô gái lại cảm thấy cơ thể lạnh run. Cô không tự giác cuộn mình dậy, run rẩy đứng lên. Người đàn ông phía sau trở mình một cái, cánh tay cực nóng có lực ôm bên eo cô, ấn cô vào trong ngực mình.
“Sợ gì chứ...” Trong giọng hắn có chút uể oải, hiển nhiên là bị cục cưng nhỏ nửa đêm động dục làm loạn đến nỗi có chút mệt mỏi. “Sau này em sẽ thích...”
Nói xong thanh âm dần dần hạ xuống, người đàn ông vùi mặt vào gáy cô, ôm cô ngủ thiếp đi.
Thích? Sao có thể? Thích cơ thể suốt ngày động dục ư? Hay là thích tên khốn xấu xa, cướp đi tấm thân trong trắng của mình rồi lại lạm dụng hình phạt riêng như anh? Diệp Tắc Ni run rẩy không nói trong bóng đêm, môi cũng mím chặt.
Cô nhất định phải... chạy khỏi nơi này!