Trong phòng Thẩm Triều Châu bật điều hòa, nhiệt độ thấp đến mức khiến Đào Tư Giai lạnh đến nổi da gà.
Cô đá người đàn ông đang chạm vào ngực mình, nhỏ giọng : "Anh Thẩm, anh có thể hay không tăng nhiệt độ điều hòa lên không, em lạnh."
Thẩm Triều Châu kéo chăn lụa đắp lên người hai bọn họ, cầm điều khiển từ xa lên, tăng nhiệt độ lên một độ, điều chỉnh hướng thoát khí.
“Vận động một lát liền nóng” Anh nói.
Đào Tư Giai cúi đầu, "Vậy thì bắt đầu nhanh đi. Đừng chỉ xoa ngực nữa, cũng sờ sờ địa phương..."
Huy*t nhỏ đã ướt đẫm cả rồi, nhưng anh chỉ sờ mỗi ngực, thật đáng ghét.
Thẩm Triều Châu mỉm cười, nhìn thấu suy nghĩ của cô, bàn tay dần dần hướng xuống, bắt đầu xoa nhẹ.
Anh nhào nặn khe hở cách một lớp quần nhỏ, cố ý hỏi: "Em muốn anh sờ vào chỗ nào? Chỗ này? Hay chỗ nào đó sâu hơn?"
Mật dịch không ngừng rỉ ra thấm ướt bên trong quần nhỏ, Đào Tư Giai xấu hổ dựa vào ngực anh: "Ưm, chỗ này."
“Muốn anh trai xoa xoa ŧıểυ bức nhỏ, chỉ dùng tay còn chưa đủ, còn muốn anh trai cắm nhục bổng vào bên trong ....."
Vừa nói, cô vừa vặn eo, tiến về phía trước nghênh hợp ngón tay của anh, giọng nói vô thức trở nên khêu gợi: "Ân a ~ Muốn miếng thịt lớn của anh trai ~ dương v*t lớn ȶᏂασ ~ a~~”
Thẩm Triều Châu nhìn người đang vặn vẹo dưới thân, rút dây trói cuối cùng quanh eo anh ra, cự v*t to lớn hướng thẳng đến huy*t nhỏ người phụ nữ.
"Em gái Giai Giai, hôm nay anh trai sẽ thỏa mãn em!"
Vừa nói, anh vừa đẩy qυầи ɭóŧ của cô sang một bên, dùng cự v*t nóng bỏng mài nhẹ trên huy*t non của cô, chỉ chốc lát sau, miệng huy*t toàn là nước.
"Mẹ kiếp! Huy*t nhỏ thật nhiều nước !" Anh một bên cắm nhẹ lên đùi cô, một bên nói lời thô tục, "Anh trai còn chưa cắm vào, em gái nhỏ đã phát lũ, cái này nếu là cắm vào, em gái còn không phải sướиɠ chết sao?
Đào Tư Giai quả thực rất thoải mái, chỉ là mới bị mài bên ngoài, nhưng cô đã sướиɠ đến không chịu nổi.
kɧoáı ©ảʍ ngày càng dâng trào, cô chủ động dang rộng chân, nhấc mông lên: "Vào đi, muốn dương v*t anh trai, huy*t nhỏ muốn ăn nhục bổng anh trai, muốn bị anh trai đè xuống hung hăng làm thật mạnh... Tiến vào... Van anh trai mau cắm vào……”
Huy*t nhỏ của cô không ngừng rỉ nước, bên trong đã ẩm ướt.
Thẩm Triều Châu cầm thân gậy, nhắm thẳng vào miệng huyệt, chậm rãi tiến vào, huy*t nhỏ vừa được khai mở, kẹp anh chặt đến tê cả da đầu.
“Đừng kẹp chặt quá, thư giãn đi.”
Đào Tư Giai hít một hơi thật sâu, cố gắng thả lỏng, đem nhục bổng của anh từ từ nuốt vào.
Quá trình có chút đau đớn, nhưng sau khi đau đớn đi qua, chỉ còn lại cảm giác đau nhức và căng trướng.
Đầu rùa đẩy qua trở ngại nơi nào đó, thuận lợi tiến vào sâu trong âʍ đa͙σ của cô gái. Thẩm Triều Châu sửng sốt một chút, máu nóng toàn thân nhất thời ngưng tụ: "Đào Tư Giai, em là xử nữ?!"
Cô tán tỉnh khá có kinh nghiệm, nhưng vẫn là chim non?
Nh*c bổng kẹt trong huy*t nhỏ bất động, khiến Đào Tư Giai vô cùng khó chịu. Cô vặn vẹo eo uốn hông, dục cầu bất mãn nói: "Xử nữ thì sao? Xử nữ không thể quan hệ tìиɧ ɖu͙© sao? Thẩm Triều Châu, anh di chuyển đi, người ta khó chịu quá, anh đến cùng là được hay không a?”
"Còn sốc vì em là xử nữ, anh sẽ không phải là xử nam muốn bắn nhanh đi?" Cô cố ý dùng lời nói kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh.
Thẩm Triều Châu nghe vậy, thật sự không nhịn được, dùng sức ưỡn một cái luật động cự v*t của mình vào trong lỗ huy*t của cô.
"ŧıểυ tao hóa, hôm nay anh trai Thẩm của em sẽ cho em nếm tư vị cự v*t nam nhân. Hai mươi phút bắn vào bên trong xem như anh thua."
“Thua thì thế nào?” Đào Tư Giai sướиɠ đến mức muốn hét lên, nhưng cố kìm lại, hai mắt mê ly hỏi anh.
"Nếu thua, tùy em xử trí." Thẩm Triều Châu khàn giọng cười nói, "Nhưng em nghĩ cũng đừng nghĩ tới, anh sẽ không thua."
Cự v*t hung hăng thúc mạnh khiến huy*t nhỏ của Đào Tư Giai run rẩy, cô không thể kìm nén tiếng rêи ɾỉ nữa nên hét lên——
"Ahhh... đó... đó...chỗ đó a ... a... ahhhhh... Thịt bổng anh trai làm Giai Giai thật thoải mái... Thích anh trai ȶᏂασ... Muốn tới ô ô ô… ”
“Như này liền muốn tới?” Thẩm Triều Châu nhìn khuôn mặt nhuốm đầy du͙© vọиɠ của cô, thúc mông cắm liên tục. Động tác không ngừng, tay cũng không nhàn rỗi, dùng sức nhéo mạnh núm v* của cô, nói: "Đêm còn dài, em gái Giai Giai của anh, em nhất định phải cố gắng!"