Trường học còn chưa khai giảng, căng tin của trường cũng đóng cửa nên Đào Tư Giai chỉ có thể ăn ở một quán nhỏ gần khu dân cư.
Sau khi trả tiền thuê nhà, trong tay cô chỉ còn 300 tệ, cộng thêm tiền tiêu vặt mẹ cô cho, tổng cộng là 600 tệ.
Căng tin của trường có chế độ phụ cấp, giá cố định là 1 tệ cho bữa sáng, 3-5 tệ cho bữa trưa và 5 tệ cho bữa tối, đồ ăn chủng loại tự chọn.
Một chiếc bánh bao mua ở quán nhỏ bên ngoài có giá 1,5 tệ, với giá hai chiếc bánh bao đủ để cô ăn thịt và rau trong căng tin, cộng thêm một món súp rong biển và trứng thả miễn phí.
Đào Tư Giai càng nhìn càng cau mày sâu hơn. Cuối cùng, cô chọn rẽ vào một cửa hàng tiện lợi và mua mì ăn liền giảm giá của Master Kong.
Sau khi mua mì ăn liền, Đào Tư Giai còn cầm thêm một chai khoáng nước lớn 1,5L.
Bình nước lọc mà cô đặt hàng sẽ đến vào ngày mai, ấm đun nước vẫn đang trên đường được chuyển đến, trước mắt cô chỉ có thể uống nước khoáng.
Căn hộ cho thuê có tủ lạnh, bếp nấu và máy giặt, tất cả các tiện nghi cần thiết đều có đủ. Đào Tư Giai đặt bàn chải đánh răng, kem đánh răng và các đồ vệ sinh cá nhân cô khác vào phòng tắm, sau đó vào bếp nấu mì ăn liền.
Mì ăn liền là loại mì đóng gói của Master Kong, khẩu phần lớn. Vì gần hết hạn nên giảm từ 3,5 xuống còn 1,5 tệ.
Ăn xong mì, Đào Tư Giai bắt đầu dọn dẹp phòng, quần áo cũng không nhiều cô nhanh chóng sắp xếp xong.
Sau đó cô dọn giường, trải thêm một lớp đệm mềm lên trên nệm, cuối cùng là ga trải giường. Chiếc quạt điện bên cạnh thổi rất to nhưng gió thoát ra lại là gió nóng.
Đào Tư Giai cố nén sự khó chịu, cuối cùng dọn dẹp xong phòng, sau đó đi ra mở cửa sổ để thông gió.
Làm xong những việc này, cả người cô trở nên nhớp nháp, tóc ướt đẫm mồ hôi dính vào trán, không dễ chịu chút nào.
Cô nghỉ ngơi một lúc, uống chút nước, lấy váy ngủ rồi vào phòng tắm tắm. Sau khi tắm nước ấm và gội đầu, cả người liền trở nên sảng khoái.
Sau khi sấy tóc và bước ra khỏi phòng tắm, bên ngoài trời đã tối hẵn, không khí cũng không còn nóng bức như ban ngày.
Đào Tư Giai lấy ra một bát nước từ tủ lạnh mà cô đã để từ chiều, dùng ngón tay nhúng một ít vào vẩy vẩy lên quạt điện.
Không lâu sau, không biết có phải là hiệu ứng tâm lý hay không, gió tựa hồ mát hơn một chút.
Đào Tư Giai để lại một tấm bình phong trên cửa sổ rồi kéo rèm lại.
Cô nằm trên giường xem những đoạn video ngắn một lúc, cảm thấy nhàm chán, liền mở WeChat cùng bạn thân Tống Thời Vũ nói chuyện phiếm.
Trò chuyện chưa được bao lâu, bên kia đột nhiên vang lên tiếng thở dốc của một người đàn ông, Đào Tư Giai giật mình hỏi Tống Thời Vũ: "ŧıểυ Vũ, cậu không có ở nhà sao? Tại sao trong phòng lại có tiếng đàn ông?"
Tống Thời Vũ im lặng một hồi mới đáp: "Cái đó, Tư Giai, tớ không có ở nhà, tớ đang ở khách sạn bên ngoài. Mới quen... A, nhẹ một chút, anh..."
Vừa nói, cô ấy đột nhiên rêи ɾỉ, khiến Tư Giai đỏ mặt.
Nhưng đầu giây bên kia, người đàn ông nói một cách rất nghịch ngợm: "Nhẹ nhàng sao làm em thoải mái được, em yêu? Đừng nói chuyện điện thoại với bạn em nữa, em thích người ta nghe em rêи ɾỉ trên giường à? ”
Trước khi Tống Thời Vũ kịp trả lời, Đào Tư Giai đã hoảng sợ cúp máy.
Đào Tư Giai lại bắt đầu xem những đoạn video ngắn vui nhộn nhưng cô không thể chú ý vào bất cứ đoạn nào. Cô lấy sách ra đọc nhưng không tập trung nổi.
Trong đầu cô không ngừng hiện lên tiếng rêи ɾỉ của Tống Thời Vũ và tiếng thở dốc của người đàn ông kia, cô lặng lẽ vén váy lên, đưa tay vào trong qυầи ɭóŧ…
Sau mười phút, ham muốn của cô vẫn không thuyên giảm, thay vào đó cơ thể cô ngày càng càng cảm thấy đói khát hơn.
"Tôi thực sự muốn được một anh chàng nóng bỏng với cơ bụng sáu múi quan hệ..."
Đào Tư Giai thầm lẩm bẩm trong miệng, đột nhiên cô nhớ đến người đàn ông hôm nay mình gặp ở hành lang.
Người hàng xóm kia cao gầy, thậm chí khi xách vali của cô lên cầu thang cũng không hề hụt hơi. Khẳng định là kiểu người nhìn thì có vẻ gầy nhưng khi cởi ra lại rất săn chắc.
Quan trọng nhất là khuôn mặt đó rất đẹp trai, hôm nay cô chỉ nhìn anh một lần, liền nhớ mãi không quên.
Huyệt nhỏ ướt đẫm nước, Đào Tư Giai kẹp chặt hai chân, đưa tay xoa xoa ngực, đầu óc bắt đầu hoạt động nhanh chóng.
Làm sao để cô có thể ngủ với anh chàng đẹp trai nhà bên được?
Kể cả khi cô không thể ngủ, thì chỉ cần trò chuyện với anh ấy thôi cũng được.
Đột nhiên, một ý tưởng táo bạo lóe lên trong đầu. Đào Tư Giai lập tức nhấc điện thoại lên, mở tính năng "Lắc" của WeChat.
Cô liên tục lắc lắc chiếc điện thoại trong năm phút, cuối cùng hệ thống cũng ghép nối cô với một người đàn ông chỉ cách cô mười mét.
Biệt danh của người này là "Thỏ lưu manh", hình đại diện là Đôrêmon, thông tin đề 24 tuổi, rất có thể đây là tuổi thật của anh ấy.
Đào Tư Giai nhấn kết bạn, rồi nhanh chóng kiểm tra khoảnh khắc trên tường đối phương.
Anh ấy đã thiết lập một vòng tròn bạn bè mà những người xa lạ có thể nhìn thấy trong mười ngày, bài đăng gần đây nhất là từ hai ngày trước.
Bức ảnh anh đang trong phòng tập gym, khoe cơ bụng tám múi hoàn hảo trước gương.
Cả tám múi đều nhìn thấy rất rõ ràng, trông vô cùng có lực.
Đào Tư Giai thèm khát nuốt một ngụm nước miếng.
Đang mơ màng, "Thỏ lưu manh" đã được chấp nhận kết bạn.
Một lời chào hiện lên trên màn hình.
-Thỏ lưu manh: Chào buổi tối.
——
**cái tính năng "Lắc" trên Wechat được thiết lập để phục vụ cốt truyện.