Tác giả: Xin chào mọi người. Trước khi đọc chương này tớ có vài điều muốn nói. Như đã nói trước là chương này và chương sau là full H. Tớ đã rất cố gắng sử dụng từ ngữ sao cho tế nhị và đọc không bị cảm thấy phản cảm nhất có thể. Nếu đã theo dõi hai chương H trước của mình thì sẽ hiểu phong cách H của mình như thế nào. Hiu hiu, nên ai không chuộng thì quay đầu xe chứ đừng bc tội nghiệp tớ huhu. Tớ đã cố gắng rất nhiều luôn đó. Xin cảm ơn rất nhiều. À phần này H+ nhưng phần 2 là H++ nha. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ahihi
*******
Cửa phòng vừa đóng lại là con người này liền lập tức lao vào điên cuồng quấn lấy nhau. Tuấn Khải đè sát Hoà An vào tường mạnh mẽ kéo đứt hết nút áo rồi vội vã hôn lên. Lấy tay mình cảm nhận từng milimet nóng nổi trên người cậu ta.
Hoà An đã bị nổi nhớ nhung tới khủng hoảng của mình chi phối hành động mà di chuyển đầu đi cắn lấy nhẹ lấy vành tai đã bị nung đỏ lên của Tuấn Khải. Tiếng thở dốc của Hòa An phả vào bên trong tai đánh thức tất cả chức năng thần kinh của anh ta. Và ngay lúc này anh cũng đang làm điều tương tự với Hòa An để đáp trả.
Hoà An vừa nặng nề thở vừa nhỏ giọng. "Vào trong trước!"
Tuấn Khải không nói không rằng bỗng dưng một phát xoay người đỡ Hoà An lên vai mình một phát vác vào trong. Đúng là công sức tập thể hình bao nhiêu năm nay quả thực không hề phí. Hoà An chưa kịp vùng vẫy đã bị quăng xuống giường.
Lúc này Tuấn Khải đứng đó không nhanh không chậm cởi áo mình ra. Nhìn Hoà An đã một nữa trần trụi mà lòng anh như lửa đốt. "Chính em ép anh!"
Hoà An liền khó chịu ưỡn mình đẩy đầu Tuấn Khải xuống. Tạo cơ hội cho anh gần hơn với thằng em của cậu hơn. Tuấn Khải cũng không khách sáo trực tiếp lôi thẳng ra cho vào miệng. Hoà An ngay lập tức phản ứng run rẩy. Tuấn Khải đều đặn lên xuống đầu lưỡi. Đùa giỡn trên cái đầu nhỏ dưới tiếng rên không thành tiếng của Hoà An.
Đột nhiên Tuấn Khải dừng động tác. Hôn dài lên trên lại cuối cùng cho thẳng em mình lên trên mặt Hoà An lúc này vẫn còn đang nằm ngữa phía dưới.
"Làm cho anh!"
Hoà An hơi giật mình nhưng vẫn là cho vào miệng. Tuấn Khải vừa cảm nhận được hơi nóng liền gầm lên trong cổ họng một tiếng. Tiếp tục đè xuống mạnh hơn một chút. Hoà An lập tức gia tăng động tác. Tay cũng đưa về xuống phía dưới hai hòn bi to mà xoa nắn. Cách này đúng có hiệu quả.
Tuấn Khải đã bị làm cho thích thú tới quay cuồng đầu óc. Anh xoay người ngồi dậy một lần nữa di chuyển về ngậm phía dưới của Hoà An một lần nữa. Nhưng lần này anh không chỉ đơn thuần là chơi đùa với thằng em của Hoà An mà còn thăm dò bông cúc nhỏ phía dưới.
Quả nhiên Tuấn Khải vừa mới chạm tay vào Hoà An liền phản ứng. "Anh định làm gì?"
"Anh phạt!"
"Phạt gì chứ."
Hoà An cố gắng vùng vẫy nhưng Tuấn Khải đã giữ chặt hơn. "Em tự mình nghĩ đi."
Nói xong liền đứng dậy, lại mở tủ lấy ra những thứ mà từ lúc mua tới giờ chưa bao giờ động tới.
Hoà An chưa chuẩn bị trước tinh thần nên hốt hoảng ngồi dậy. "Ở đâu ra vậy? Em không biết anh muốn gì. Em muốn đi tắm rồi!"
Tuấn Khải lại nhanh hơn một bước đẩy ngược Hoà An xuống giường. "Đừng tỏ ra không biết, em cái gì cũng biết. Chỉ mỗi một chuyện không biết!."
Hoà An cố gắng chống đối. "Em không biết chuyện gì chứ!"
Tuấn Khải lui người xuống ôm trọn ŧıểυ Hoà An lại vào miệng mà nuông chiều. Xong rồi nhẹ nhàng chạm lưỡi đùa giỡn hai hòn bi nhỏ phía dưới. Cuối cùng là chạm thẳng vào mật đa͙σ của Hoà An. Lúc này Hoà An không nhịn được mà co người lại kêu lên. "Đừng..."
Nhưng câu nói đó không hề có tác dụng với Tuấn Khải. Anh bây giờ càng làm càng không thể dừng lại. Khi cảm thấy vừa đủ ướt át anh mới đưa thử một ngón tay của mình vào. Vừa mới đưa vào một chút Hoà An đã lớn tiếng. "Dừng lại, anh dừng..."
Tuấn Khải định còn từng chút một nhưng vừa nghe Hoà An kêu lên liền đưa cả ngón thẳng vào khiến Hoà An lập tức câm nín. Bên trong Hoà An quá mềm mại, quá ấm áp. Tuấn Khải bắt đầu di chuyển ngón tay ra vào. Hoà An khó chịu tới người muốn co rút lại. Nhưng càng co lại càng xiết ngón tay thì Tuấn Khải chỉ thêm hứng muốn làm nhiều hơn chứ không chịu ngưng lại.
Anh nhẹ nhàng rút ngón tay ra. Đổ một ít dầu vào và tiếp tục quay trở lại. Lần này là hai ngón. Hoà An lập tức kêu lên. Đã rất lâu không chịu tác động lớn như vậy quả thật khó chịu. Tuấn Khải thấy Hoà An có chút không chịu nổi nên quyết định lại cúi xuống ngậm ŧıểυ Hoà An vào miệng để phân tán chú ý của cậu ta. Quả nhiên có hiệu quả. Phía ŧıểυ cúc liền từ từ thả lỏng ra. Thừa thế Tuấn Khải liền cho thêm một ngón nữa vào. Mặc dù không là gì với đại điểu phía dưới của anh, nhưng ít ra sẽ làm Hoà An đỡ tức hơn.
Hoà An vừa cảm nhận được sự thay đổi số lượng ở phía dưới liền nhỏ tiếng cầu xin. "Anh...đừng...chướng lắm..".
Tuấn Khải lúc này trườn người lên trên hôn một hơi nồng nhiệt lên môi Hoà An. Xong quay sang nói nhỏ vào tai cậu ta. "Anh làm được không?"