Cậu ấy! Cậu ấy cậu ấy cậu ấy… Cậu ấy dám hôn mình!
Vương Văn Văn chưa từng trải qua cảm giác này, nụ hôn đầu giữ gìn suốt mười bảy năm cứ thế bị Chu Linh Khôn cướp mất, hơi thở cậu nóng rực như muốn thiêu đốt cô, môi nóng, hơi thở nóng, cả ánh mắt cậu cũng nóng rực.
Trong khoảnh khắc, Vương Văn Văn không né tránh, mà chỉ cảm thấy bối rối.
Chu Linh Khôn lại là kẻ được đằng chân lân đằng đầu, thấy Vương Văn Văn không phản kháng, hành động càng táo bạo hơn, từng chút một thăm dò vào trong, đầu lưỡi liếʍ láp môi cô, tách hàm răng cô ra.
“Ưm! Ư ư ——!”
Đầu lưỡi, đầu lưỡi cậu luồn vào rồi!
Đầu lưỡi như một chiếc móc nhỏ, khơi dậy cảm giác ngứa ngáy trong lòng Vương Văn Văn, cô gái chưa có kinh nghiệm nào có thể so với chàng trai dày dạn kinh nghiệm, cứ thế bị hôn đến choáng váng, không còn sức phản kháng.
Cô bị Chu Linh Khôn ôm chặt, môi sưng lên.
Gương mặt vốn đáng yêu ngọt ngào giờ lại mang nét quyến rũ, hơi thở gấp gáp, mặt đỏ bừng, một lúc lâu sau đầu óc vẫn còn choáng váng.
“Haha…”
Chu Linh Khôn cười rạng rỡ, Văn Văn của cậu thật đáng yêu.
“Sao cậu lại hôn tớ!”
Còn… còn hôn sâu như vậy nữa!
Vương Văn Văn cảm thấy cả người như muốn bốc cháy, để che giấu sự xấu hổ, cô chống nạnh trừng mắt nhìn Chu Linh Khôn, “Không được làm vậy nữa!”
“Nhưng tôi không nhịn được, cứ nhìn thấy Văn Văn là muốn hôn, tất cả là tại tôi thích cậu quá thôi.”
Chu Linh Khôn cười ranh mãnh, ánh mắt cũng vô cùng quyến rũ.
…
Ra khỏi rạp chiếu phim, Vương Văn Văn vẫn còn chưa hoàn hồn.
Chu Linh Khôn nói thích cô, thích cô!
Thực ra Chu Linh Khôn không phải chàng trai đầu tiên nói thích cô, nhưng cô lại có cảm giác khác lạ với Chu Linh Khôn, nhìn thấy cậu tim cô sẽ đập nhanh hơn, sẽ nở nụ cười ngại ngùng vui vẻ.
Nhưng nói thích… cậu lại không giống kiểu người cô thích.
Trong lòng cô hơi do dự về tình cảm của mình dành cho cậu.
Hình như nhận ra sự do dự của cô, Chu Linh Khôn cũng không ép buộc, hai người coi như chưa nói gì, chỉ là cử chỉ thân mật hơn một chút.
“Hôm nay xem phim xong phải viết bài cảm nhận, viết thế nào bây giờ?”
Nếu là ngày thường, Vương Văn Văn chắc chắn sẽ trả lời câu hỏi của Tô ŧıểυ Mạt một cách rõ ràng, dù sao cô cũng là lớp trưởng môn Ngữ văn, thành tích Ngữ văn luôn dẫn đầu, bài văn cũng được nhiều điểm tuyệt đối.
Nhưng hôm nay…
Đầu óc cô toàn là nụ hôn đó, làm sao còn chỗ cho bài cảm nhận, ngay cả nội dung phim cô cũng quên mất.
“Phim nói về cái gì nhỉ?”
Vương Văn Văn lẩm bẩm, nếu ai nghe thấy chắc sẽ rất sốc, đây vẫn là cô học trò ngoan ngoãn, làm bài tập đầy đủ đó sao?
Cuối cùng, Vương Văn Văn đành phải về nhà xem lại phim trên máy tính.
Đó là một bộ phim giáo dục cảm động, kể về câu chuyện một cô gái nhà nghèo vượt khó học giỏi, cuối cùng thi đỗ vào trường danh tiếng, nghe nói phim được chuyển thể từ câu chuyện có thật.
Vương Văn Văn rất khâm phục cô gái đó, so với người ta thì cô còn lý do gì để không cố gắng?!
Vậy nên cô gạt bỏ những hình ảnh quyến rũ trong đầu, bắt đầu làm bài tập!
Vương Văn Văn đúng là một học sinh gương mẫu.
Khi làm bài tập cô hoàn toàn tập trung, đầu óc nhanh nhạy, tay không ngừng nghỉ, soạn bài xong còn cẩn thận kiểm tra lại.
Trước khi ngủ, cô còn ôn lại kiến thức đã học trong ngày để củng cố trí nhớ.
Nếu Chu Linh Khôn biết hành động khiến Vương Văn Văn rung động lại thua bài tập về nhà, chắc cậu sẽ rất ấm ức.
…
【 Hôm qua đi xem phim còn phải viết cảm nhận nữa, nhưng em thấy nội dung hơi khó hiểu, thật sự rất khâm phục anh Tòng Khê giỏi văn học quá! 】
Tan học, Vương Văn Văn lấy điện thoại ra nhắn tin với Hứa Tòng Khê.
Tối qua hai người cũng nói chuyện vài câu, nhưng vì viết bài xong đã muộn nên cô không trả lời anh, trong lòng hơi áy náy.
【 Lần sau anh mang cho em vài cuốn sách, đọc xong sẽ tiến bộ hơn. 】
Học trưởng thật nhiệt tình!