Đám Đàn Ông Này Thật Kỳ Lạ (NP)

Chương 29

Trước Sau

break

"Anh đừng lo, cứ nghỉ ngơi một lát đi, em ở đây chăm sóc anh."

Vương Văn Văn không hỏi Hứa Tòng Khê vì chuyện gì mà muốn tự sát, dù sao hỏi chuyện đó ra chỉ chạm đến nỗi đau của người ta. Nhưng về chuyện trong điện thoại của Hứa Tòng Khê toàn là thông tin liên lạc của cô, cô vẫn có chút... ừm, nói thế nào nhỉ, một cảm giác khó tả.

Vừa vui vẻ, lại lẫn lộn một chút phù phiếm của các cô nữ sinh.

Hơn nữa trong lòng cô cũng có chút hảo cảm với Hứa Tòng Khê, cô quyết định chăm sóc Hứa Tòng Khê thật tốt, không để anh lại làm chuyện nguy hiểm nữa.

Cô ngây thơ hoàn toàn không biết mình đang bị Hứa Tòng Khê tính kế.

Cho đến khi chăm sóc, Hứa Tòng Khê khóa cửa phòng bệnh lại rồi đẩy cô xuống giường bệnh, Vương Văn Văn mới bừng tỉnh hiểu ra, hóa ra Hứa Tòng Khê tự sát là vì cô?!

...

"Văn Văn, em có biết vì sao anh lại tự sát không?"

Nghe Hứa Tòng Khê nhắc đến chủ đề này, Vương Văn Văn hơi trầm mặc một lát, có lẽ là học trưởng muốn cô khai sáng cho anh chăng?

"Vì sao?"

Vương Văn Văn dò xét nhìn Hứa Tòng Khê, đón lấy ánh mắt của nam sinh rồi lại hoảng loạn tránh đi. Cô cảm giác được một tia không thích hợp, nhưng lại không nói nên lời là không đúng chỗ nào.

"Em và Chu Linh Khôn ở bên nhau đúng không, em hiện tại là bạn gái của cậu ta."

Vương Văn Văn càng thêm hoảng hốt, cô cắn môi vẻ khó xử, cô cảm thấy câu hỏi này vô cùng nguy hiểm, nhưng lại không muốn nói dối lừa gạt, vì thế gật đầu.

"Đúng vậy, em và Chu Linh Khôn ở bên nhau, chúng em là quan hệ bạn trai bạn gái."

Tay Hứa Tòng Khê vươn về phía Vương Văn Văn, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô, trong ánh mắt mang theo u sầu giống như ly thủy tinh sắp vỡ vụn: "Vì sao vậy, Văn Văn rõ ràng biết anh cũng yêu em, anh không thể thiếu em, có phải vì anh không yêu em sâu đậm như Chu Linh Khôn không?"

"Không phải! Em cũng không thể thiếu anh, Văn Văn vì sao em không nhìn anh?"

"Nhưng mà... em đã ở bên Chu Linh Khôn rồi mà!"

Không lẽ chia cô thành hai nửa, mỗi người một nửa sao?

Cô cần phải chọn một giữa Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê, cô chỉ là chọn Chu Linh Khôn vốn tiếp xúc nhiều với cô hơn. Lẽ nào dây dưa giữa hai người mới là đúng đắn?

"Cho nên anh mới làm ra chuyện ngốc nghếch như vậy, tưởng tượng đến việc em ở bên Chu Linh Khôn, anh liền cảm thấy tuyệt vọng. Anh không có một tia cơ hội nào sao, từ nay về sau phải nhìn người con gái mình yêu ở bên một người con trai khác!"

Hứa Tòng Khê nắm chặt tay Vương Văn Văn, giọng nghẹn ngào, hai mắt phiếm hồng: "Chỉ cần tưởng tượng vậy thôi, trong lòng đã rất đau, rất đau, đau sắp chết rồi, còn khó chịu hơn cả chết!"

Hứa Tòng Khê nói tự sát là vì cô!

Mắt Vương Văn Văn trợn to, trong lòng kinh hãi, cô không biết phải làm sao, trong chốc lát giọng cũng nghẹn ngào.

"Anh... sao anh ngốc vậy, chỉ là một người con gái thôi mà, anh cần gì phải thế chứ, anh ưu tú, có rất nhiều cô gái thích anh, anh không thể thích người khác được sao?"

Không cần chấp nhất vào cô!

"Không được."

Hứa Tòng Khê rất quyết đoán và kiên định, anh nhìn thẳng Vương Văn Văn như thể nhìn thấu cô vào trong lòng, khắc sâu vào tim: "Những cô gái đó đều không phải em, Vương Văn Văn chỉ có một người, người con gái anh yêu chỉ có một người!"

"Ngay cả bây giờ, trong lòng cũng đau quá, Văn Văn, cho anh một chút hy vọng, một chút ánh sáng được không, anh sẽ chết mất, anh thật sự sẽ chết!"

Quá đau, nỗi đau từ kiếp trước kéo dài đến tận bây giờ, bệnh anh dã nguy kịch, Vương Văn Văn là thuốc của anh, loại thuốc không thể thay thế. Nếu không thể ở bên Vương Văn Văn, anh sống lại có ý nghĩa gì?!

"Nhưng mà..."

Không đợi Vương Văn Văn nói hết lời, Hứa Tòng Khê đã hung hăng chặn môi cô lại bằng môi của anh.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc