Tại sao Chu Linh Khôn lại hiểu lầm cô và học trưởng Hứa Tòng Khê?
Tuy cô thích kiểu người như học trưởng Hứa Tòng Khê, hơn nữa học trưởng lại rất xuất sắc, đẹp trai, nhưng không có nghĩa là cô nhất định phải thích học trưởng!
“Khoan đã!”
Hứa Tòng Khê nhíu mày, cảm thấy chuyện không đơn giản, tâm trạng Văn Văn hiện tại rất tệ, đến mức không muốn phản ứng với ai, cô gái vốn rất lễ phép lại né tránh ánh mắt anh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Văn Văn, chúng ta không phải bạn tốt sao? Sao em lại tránh mặt anh, anh chỉ quan tâm em thôi.”
Hứa Tòng Khê tỏ vẻ đau lòng, trông vô cùng yếu đuối.
“Em như vậy, anh rất buồn.”
Con trai rõ ràng rất biết lợi dụng lòng mềm yếu của con gái để tạo cơ hội cho mình, ví dụ như bây giờ, Hứa Tòng Khê nắm tay Vương Văn Văn, khiến cô cảm thấy buông tay anh ra là một tội lỗi.
“Thật sự không có gì, chỉ là tâm trạng hơi tệ thôi, học trưởng đừng hỏi nữa.” Vương Văn Văn vẫn buồn bã, vì Chu Linh Khôn vừa chất vấn mối quan hệ giữa cô và Hứa Tòng Khê khiến cô bây giờ thấy xấu hổ khi đối mặt với Hứa Tòng Khê.
Vương Văn Văn quay mặt đi tỏ vẻ kháng cự.
Đúng lúc cô quay mặt đi, Hứa Tòng Khê đột nhiên nhìn thấy trên cổ cô có vài vết đỏ, giống như… vết hôn của đàn ông!
Phát hiện này khiến Hứa Tòng Khê căng thẳng, phẫn nộ và ghen tị không thể kiểm soát dâng lên đỉnh đầu, anh nắm chặt cổ tay mảnh khảnh của cô gái, ánh mắt nổi lên cơn bão khủng khiếp.
“Đây là gì?”
Anh đưa ngón tay chạm vào, sờ lên vùng cổ nhạy cảm của Vương Văn Văn.
“Cái gì?”
Vương Văn Văn hơi khó hiểu, nhưng vẫn né tránh sự đụng chạm của Hứa Tòng Khê, đừng trách cô nhạy cảm, vừa mới xảy ra chuyện như vậy, bây giờ cô thực sự không muốn có bất kỳ tiếp xúc thân mật nào với ai.
“Anh hỏi em đây là gì!”
Chàng trai vốn nho nhã, ôn hòa giờ lại tức giận, khí thế hung dữ ập đến khiến Vương Văn Văn run rẩy, đôi mắt đỏ hoe ủy khuất.
“Đây là cái gì!”
Hứa Tòng Khê vuốt ve trên cổ yếu ớt của cô gái, những vết đỏ đó như những nhát dao cứa vào tim anh, cứa nát trái tim anh.
“Em không biết!”
Vương Văn Văn hất tay Hứa Tòng Khê ra, tại sao ai cũng vậy, thật khó hiểu, cảm xúc thay đổi còn nhanh hơn thời tiết, cô sắp bị hai chàng trai Chu Linh Khôn và Hứa Tòng Khê làm cho suy nhược thần kinh rồi!
Bây giờ cô chỉ muốn bình tĩnh lại, có thể đừng xuất hiện trước mặt cô nữa không!
“Là Chu Linh Khôn làm đúng không?”
Giọng Hứa Tòng Khê trầm thấp đầy tức giận, nhìn những dấu vết trên người cô, Hứa Tòng Khê muốn giết Chu Linh Khôn, đồng thời trong lòng cũng có suy nghĩ giống Chu Linh Khôn.
Nếu ông trời đã cho anh trọng sinh, tại sao lại để Chu Linh Khôn trọng sinh?
Vương Văn Văn cắn môi, cứng đầu trả lời: “Không liên quan đến anh, học trưởng, bây giờ em chỉ muốn về nhà yên tĩnh một chút, anh đừng cản em nữa được không!”
“Là cậu ta đúng không, ha, cậu ta đúng là không nhịn được, Văn Văn thích cậu ta à?”
Hai chàng trai lại hỏi cùng một câu hỏi.
Chu Linh Khôn cảm thấy Vương Văn Văn thân mật với Hứa Tòng Khê, Hứa Tòng Khê cảm thấy Vương Văn Văn thích Chu Linh Khôn, ghen tuông đã làm mờ lý trí của họ, không, kiếp trước họ cũng đã phát điên rồi.
Cảm giác yêu mà không được, thật khó chịu!
“Em không muốn nói chuyện với các anh nữa! Các anh đều bị điên rồi!” Vương Văn Văn tức giận dậm chân, đẩy Hứa Tòng Khê ra rồi chạy về phía trước, như thể làm vậy có thể tránh được những chuyện phiền phức này.
Hứa Tòng Khê không đuổi theo.
Bây giờ anh muốn đi tìm Chu Linh Khôn.