“Cũng không phải, luật sư Bùi của chúng ta một chút cũng không giống mấy người trong giới, ỷ vào bối cảnh trong nhà thì vênh mặt kiêu ngạo.”
“Đúng vậy đúng vậy.”
Mấy người bên cạnh phụ hoạ theo, trên mặt đều mang theo nụ cười niềm nở.
Trên mặt Bùi Lương Thành mang theo mỉm cười lạnh nhạt xa cách, hướng mọi người khẽ gật đầu, mang theo nụ cười tiêu chuẩn, “Ừ, hợp tác vui vẻ.”
“Ai nha, luật sư Bùi của chúng ta tuổi cũng không còn nhỏ nữa, có bạn gái chưa, con gái của tôi…”Đột nhiên ánh mắt của người kia sáng lên, đánh chủ ý lên người anh rồi dừng bước chân lại, lôi kéo anh không chịu đi, bắt đầu tự giới thiệu.
Bùi Lương Thành nhíu mày rất nhỏ, “Tôi có bạn gái rồi.”
Người đàn ông trung niên còn đang ȶᏂασ ȶᏂασ bất tuyệt, càng nói càng hào hứng, giống như là không nghe thấy Bùi Lương Thành nói gì, vì thế anh lại lặp lại lần nữa, “Vương tổng, tôi có bạn gái.”
“…A”
“Chuyện khi nào? Sao còn chưa nói cho người khác biết, hình như Bùi gia cũng không ai nói qua…” Vương tổng sửng sốt nửa ngày, mới ngơ ngác hỏi.
“Gần đây, bất quá tôi đã yêu cô ấy rất lâu rồi.” Anh nói.
Vương tổng nghe vậy cười nhạt nhẽo, có chút co quắp và xấu hổ, “Được, vậy được, có rảnh thì đưa đến cho Vương thúc nhìn xem.”
“Ừ, nhất định.” Bùi Lương Thành gật đầu.
Mấy người từ hành lang đi ra, anh liếc mắt một cái liền thấy Kỷ Niệm Sơ, hai người giống như có tâm linh tương thông, đồng thời ngẩng đầu lên, hướng về phía nhau cười.
Tiễn khách hàng xong, người trong quầy tiếp tân còn chưa lấy lại tinh thần khi nghe tin luật sư Bùi đã có bạn gái, cho đến khi Bùi Lương Thành đi đến trước mặt cô, cô mới từ trong mộng tỉnh lại.
Vội vàng cúi đầu nói, “Luật sư Bùi, sau đó sẽ là cuộc hẹn với đại ŧıểυ thư Lưu, cô ấy đang ở phòng chờ.”
Bùi Lương Thành lại giơ tay nhìn nhìn đồng hồ, “Trương luật sư ở đây sao, tôi có chút việc, đi trước, để hắn tiếp đi.”
“Nhưng mà luật sư Bùi……” Ngô Phỉ Phỉ nói chưa nói xong, Bùi Lương Thành liền nói tiếp, “Giảm giá phí luật sư cho cô ấy, hoặc lần sau tôi sẽ tự mình đi tìm cô ấy.”
“Được, được vậy…”
Sau đó cô liền tận mắt nhìn thấy Bùi Lương Thành đi đến trước mặt người phụ nữ mà cô vừa mới từ chối, lộ ra nụ cười ôn nhu, kéo tay cô, hai người nhìn nhau cười, nắm tay nhau đ vào thang máy.
Ừ, tay trong tay… Đi vào thang máy…
Biểu tình Ngô Phỉ Phỉ dần dần trở nên hoảng sợ, sau đó chân giống như có gió, vọt vào phòng giải khát.
Rất nhanh, nhanh tới mức giống với trợ lý Khương mấy ngày trước biết được tin luật sư Bùi đang nhìn lén nữ nhân vật chính truyền bá vậy.
Hai người đi ở bãi đỗ xe ngầm, bãi đỗ xe ngầm tối tăm làm thân ảnh hai người kéo thật dài, Bùi Lương Thành nắm tay cô, “Không phải nói không thể tới sao, anh cho rằng em ở trong xe chờ anh.”
“Em sợ anh tức giận.” Kỷ Niệm Sơ cười, đột nhiên lại nghĩ tới lời nói anh vừa mới nói với Vương tổng, nhướng mày cười nói: “Em nghe nói ——”
“Anh đã yêu em từ lâu rồi?”
“Xem ra anh đã lên kế hoạch từ lâu rồi?”
Cô cười hỏi anh, hai người vừa vặn đi bên cạnh xe cô, Bùi Lương Thành đột nhiên sấn tới, vây cô ở cửa xe, kéo khẩu trang cô xuống, hôn thật mạnh lên đó.
Kỷ Niệm Sơ còn đang thất thần chưa hồi phục lại tinh thần, lúc phục hồi lại tinh thần, anh lại càng hôn cô càng sâu, cô cảm thấy mình bị hôn tới hít thở không thông, mềm nhũn dựa vào trong ngực anh.
Cả người cô đều ỷ lại trên người anh, ngửa đầu có chút mệt, ở trong ngực anh giật giât, chỉ nghe thấy âm thanh khàn khàn của Bùi Lương Thành vang lên.
“Niệm Sơ đừng nhúc nhích.”
Cô tự nhiên cũng cảm giác được, mặt lập tức hồng một mảng, nhanh chóng đẩy anh ra rồi lên xe.
“Đã yêu em từ rất lâu rồi, cũng đã lên kế hoạch từ lâu e.” Anh ngẩn người trả lời, cô cũng đã lên xe rồi, không biết có nghe thấy hay không.
Bùi Lương Thành thấp giọng cười, dựa vào trên xe hút điếu thuốc bình tĩnh lại rồi mới lên xe.
Lần này là Kỷ Niệm Sơ lái xe, mặt cô còn đang nóng, thấp giọng hỏi, “Đi đâu giờ?”
Bùi Lương Thành còn chưa kịp nói chuyện, điện thoại ở một bên vang lên, cô nhìn lướt qua, là mẹ Kỷ, trong lòng có chút nghi hoặc, cũng rất nhanh bật loa Bluetooth lên. truyện chỉ được đăng tại https://cungquanghang.com/threads/dám-chạy-xem-sơ-dữ-chương-37-78.34525/
“Sao vậy mẹ?”
“Sao trên top Weibo toàn là Kiều ảnh đế gì gì thế này? Con muốn làm với người kia tới cùng hả?” Giọng mẹ Kỷ rất nhanh truyền tới.
Kỷ Niệm Sơ bị bà hỏi thì phì cười, “Nghĩ cái gì thế, sao có thể được.”
“Bất quá chính là tổ tiết mục một hai phải xào couple này, dùng để hấp dẫn lưu lượng, vì hiệu quả của tiết mục.”
“Tuy rằng con nói này đó mẹ không hiểu rõ, nhưng trong cái vòng này rất loạn, con phải cẩn thận một chút, đừng để bị người khác ngáng chân, còn có, lâu vậy rồi cũng không về nhà một chuyến, con nói xem bao lâu rồi không về nhà, thật không lương tâm.” Mẹ Kỷ chỉ cần có cơ hội thì một mức phải ép cô đến chết mới thôi, ở trong điện thoại oán giận.
“Được được được, con lập tức trở về liền, dù sao hôm nay con cũng bận xong rồi, nếu không thì bây giờ con trở về liền?” Cô bất đắc dĩ nói.
“Thật sự?" Mẹ Kỷ thấy cô đồng ý lập tức sảng khoái, không phản ứng lại, nghi ngờ hỏi.
“Khẳng định là sự thật, không lẽ còn giả được?” Kỷ Niệm Sơ cười nói, “Cũng đã lâu rồi con chưa thấy mẹ, nhớ mẹ.”
“Ai da, khó mà tin được khó mà tin được, khó mà tin được.” Tuy mẹ Kỷ còn đang trêu chọc cô, nhưng trong giọng nói khó có thể che giấu được sự vui sướиɠ, vội vàng phân phó, “vυ" Ngô, nhanh chóng đi làm chút đồ ăn mà Niệm Sơ thích, buổi tối nó sẽ về nhà.”
“Dạ phu nhân, tôi đi liền.”
Kỷ Niệm Sơ cũng cười rất vui, “Đúng rồi, con còn có một người nữa, cũng thuận tiện mang về ăn một bữa cơm luôn, thế nào?”
“Là Nhiễm Nhiễm sao? Con nhóc kia đã lâu không gặp, cùng nhau tới chào hỏi, tối nay mẹ cũng kêu anh con về luôn, người một nhà chúng ta đã lâu không được ăn cơm với nhau rồi.” Giọng mẹ Kỷ cười tủm tỉm từ đầu bên kia truyền tới, “Được rồi, mẹ không nói chuyện với con nữa, mẹ phải đi chuẩn bị trước đây.”
Kỷ Niệm Sơ còn chưa kịp giải thích là không phải Vu Nhiễm, đầu bên kia liền cúp, nhịn không được cười lắc đầu, “Có gì để chuẩn bị chứ, mẹ em thật là…”
Cô nói xong, ánh mắt sáng lấp lánh quay đầu nhìn Bùi Lương Thành, cười nói: “Mẹ em gọi điện thoại tới, em về nhà một chuyến, thế nào, cùng em trở về không?”
Bùi Lương Thành không một chút do dự gật đầu, “Được.”
“Nhưng mà, anh nên đi chuẩn bị cái gì đó phải không? Lần đầu tiên anh đi gặp ba mẹ em, không biết làm sao mới có thể…” Anh giống như có chút chật vật, ngơ ngác hỏi.
“Không cần chuẩn bị, ba mẹ em đều rất thông suốt, đừng lo lắng.” Cô cười. “Bất quá hôm nay anh em cũng ở đó, chuyện lần trước anh đừng để ý, ảnh không có ý gì đâu.”
Cô nói xong lại giống như nghĩ tới cái gì đó, cười trêu chọc anh, “Bất quá đây là lần đầu tiên anh gặp ba mẹ bạn gái, thì ra anh chưa nói chuyện yêu đương sao?”
Bùi Lương Thành sửng sốt, giống như không hiểu rõ ý tứ của cô, kinh ngạc nói: “Cái gì mà thì ra chưa nói chuyện yêu đương?”
“Chính là… lợi hại, thôi, không có gì.” Kỷ Niệm Sơ còn tưởng rằng Bùi Lương Thành sợ cô ghen, cho nên mới biểu hiện kinh ngạc như vậy, không muốn thừa nhận chuyện lúc trước, cũng không thèm để ý mà xua tay.
Bùi Lương Thành hơi gục đầu xuống, ở một bên lâm vào trầm tư.
Nhà Kỷ nằm ở bên ngoài nɠɵạı ô của Bắc Kinh, cũng không ở trong thành phố, tuy rằng không tính là xa, nhưng cũng không tính là gần.
Hai người một đường lái xe, tới khu thượng mại, Bùi Lương Thành gọi điện thoại, vội vàng xuống xe, sau đó lại chất vài hộp rồi bao lớn bao nhỏ lên xe.
Kỷ Niệm Sơ tùy ý nhìn lướt qua, “Mua gì đó?”
“Tùy tiện để người khác mua, lần đầu tiên gặp mặt, dù sao cũng phải biểu hiện tốt một chút.” Bùi Lương Thành khó được lộ ra biểu tình xấu hổ, nhỏ giọng nói.
Thời điểm anh nói tuỳ tiện mua, nhưng nhìn mấy thứ đóng gói tinh xảo này đi, thấy thế nào cũng không giống như là ‘tuỳ tiện’ mua.
Kỷ Niệm Sơ hiểu rõ gật đầu, tuy rằng cô không biết nguyên nhân vì sao anh lại khẩn trương như vậy, bất quá chắc là do không biết ba mẹ mình là kiểu người gì, nên mới khẩn trương như thế.
Lúc xe đang chạy tới nhà Kỷ, Kỷ Niệm Sơ lại nhận được điện thoại từ mẹ Kỷ, cười đến không khép miệng lại được.
“Aizz, mẹ nói cho con biết, hôm nay anh con mang theo bạn gái về nhà, gia trường của người kia cũng trở về từ nước ngoài xa xôi, đã quyết định tới quán để ăn, ở nhà hàng Sơn Thuỷ, con về đến nhà rồi sao, nếu không thì đợi lát nữa chúng ta cùng ra quán ăn?”
“…Vậy thôi, con không đi.” Kỷ Niệm Sơ vừa mới chạy đến khu biệt thự, nghe vậy dừng xe lại, “Mọi người đi đi, con đi về.”
“Aizz, con đứa nhỏ này, có chuyện gì với chúng ta vậy.” Đầu bên kia của mẹ Kỷ ồn ào, “Anh con từng gieo hại cho biết bao nhiêu con gái nhà người ta rồi, bây giờ vất vả lắm mới nghiêm túc, mang bạn gái trở về, gặp con sau, cũng không có gì đâu.”
“Chuyện này không thích hợp……” Kỷ Niệm Sơ trợn mắt, yên lặng khởi động xe, “Con về nhà đây.”
Mẹ Kỷ ở đầu bên kia còn định nói gì đó, Kỷ Niệm Sơ đã cúp máy, Bùi Lương Thành ở một bên tự nhiên cũng nghe rõ câu chuyện.
Cô nghiêng đầu nhìn anh có chút ngượng ngùng cười, “Thực xin lỗi nha Thành Thành, anh em đột mang bạn gái về nhà, ba mẹ người ta cũng từ nước ngoài trở về, cũng vất vả mới trở về một chuyến, ba mẹ không đi gặp cũng không tốt lắm.”
“Em gọi anh là gì?” Bùi Lương Thành cả người chấn động, không thể tin tưởng mà nhìn cô.
Kỷ Niệm Sơ khó hiểu mà chớp mắt, còn mang theo giọng điệu làm nũng, “Thành Thành á, sao vậy?”
“Không thích em gọi anh như vậy sao …”, cô ngẩn người, dừng xe ở một bên, phức tạp nhìn Bùi Lương Thành, âm thanh ngày càng thấp, “Nếu anh không thích, thì thôi…”
“Em, em nhớ sao?” Âm thanh anh cực nhỏ, gần như không nghe thấy được, thì thào nói.
Anh lẩm bẩm nói xong, giương mắt liền nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Kỷ Niệm Sơ, anh ngồi ở trên ghế phụ kéo cô qua, nâng mặt cô lên, lại hôn lên, một hồi lâu, mới buông cô ra.
“Sao có thể như vậy được, anh thích nhất em kêu anh như vậy.”
Anh chỉ là, đã rất lâu lắm rồi không nghe thấy có người kêu anh như vậy, đã nhiều đêm mơ, chỉ vừa nghe thấy xưng hô này, đều có thể làm anh rơi nước mắt đầy mặt mà tỉnh lại. (Ỏ chú Bùiiiiiii)
Hai người vừa trở về nhà, Bùi Lương Thành rất tự giác đi theo Kỷ Niệm Sơ một mực chờ ở cửa nhà cô, cô quay đầu lại nhìn anh, “Sao anh còn chưa về nhà nữa?”
Bùi Lương Thành nghe vậy nhìn càng vô tội trả lời cô, “Chờ em mở cửa.” (Chú Bùi trực sẵn rồi, mọi người đừng thắc mắc gì nhiều)
Kỷ Niệm Sơ mở cửa, đứng ở ngay cửa vẻ mặt có chút phức tạp nhìn anh, “Anh, anh muốn ngủ với em à?”
Nói xong vội vàng sửa lại câu nói, “Không, không phải, là anh muốn ngủ ở nhà em?”
“Ừ.” Anh gật đầu, con ngươi rũ xuống, thấp giọng nói, “Tối đến anh ngủ không được, có chút rối loạn giấc ngủ.”
Kỷ Niệm Sơ mềm lòng, thỏa hiệp gật đầu, “A, được, nhưng anh ngủ phòng khác.”
Đôi mắt Bùi Lương Thành cười đến cong lên, con ngươi là ôn nhu chết người, còn có nụ cười thành công, “Được.”
------------------
Giống như mệt mỏi, cô ngủ rất nhanh, Bùi Lương Thành ngồi ở bên giường nhìn cô chăm chú, đắp mền đàng hoàng cho cô, điện thoại bên cạnh rung lên, anh liếc mắt nhìn qua, lấy điện thoại lại nhìn nhìn, tên gọi là ‘Kiều Lang’.
Đôi mắt anh hơi tối lại, cắt đứt điện thoại, bên kia một lát sau, gửi tin nhắn tới.
[Chào cô Kỷ, tôi là Trương Hà quản lý của Kiều Lang, đã từng may mắn được gặp cô vài lần, không biết cô còn nhớ rõ hay không, hồi chiều quản lý Quý Chân có gọi điện qua cho tôi, là như thế này, tổ tiết mục yêu cầu cô và Kiều Lang phối hợp xào couple một chút, đem độ hot đẩy lên tới đỉnh điểm]
[Gần đây cô có thể liên hệ với tôi để tạo ra một số hiện trường giả, làm cho mấy tài khoản marketing và truyền thông nói bóng nói gió, không cần phải thật, tất cả đều là vì hiệu quả của tiết mục.]
[ Đây đều là do Hoàn Vũ nói với tôi, tôi đã suy nghĩ cặn kẽ và thương lượng với truyền thông rồi mới đáp ứng, cũng đã thoả thuận với tổ tiết mục luôn, thông báo với cô một chút, cũng thuận tiện để nghe ý kiến của cô.]
Bùi Lương Thành xem xong nhấp môi không nói một lời, phòng tối tăm chỉ có ánh đèn bàn mỏng manh chiếu tới, ánh đèn làm hình dáng ngũ quan của anh khắc sâu rõ ràng, trầm mặc nửa ngày, anh mới nhắn lại.
[Cô ấy đang ngủ, có chuyện gì ngày mai liên lạc sau.]
Qua thật lâu, đầu bên kia mới gọi điện thoại tới.
Bùi Lương Thành nhìn Kỷ Niệm Sơ, ra khỏi phòng, âm thanh lạnh lùng ở phòng khách “Alo.”
Người quản lí Trương Hà sửng sốt một chút, giống như không nghĩ tới là một người đàn ông, sau đó trực tiếp mở miệng, không chút khách khí hỏi, “Anh là ai?”