Đại Tạp Viện Năm 70, Lấy Chồng Ốm Yếu Làm Giám Đốc Nhà Máy

Chương 48: Học bổ túc buổi tối, chuẩn bị cho kỳ thi đại học

Trước Sau

break

Tô Khả dự định bắt đầu từ môn Chính trị và Ngữ văn, nắm chắc hai môn này trước, tập trung học trước đã.

Mấy môn còn lại như Toán, Lý, Hóa, Anh thì để sang năm học cũng kịp.

Nhưng trước mắt còn một vấn đề phải giải quyết.

Cô chỉ có bằng cấp 2, mà sang năm khi có văn bản khôi phục thi đại học, sẽ quy định rõ, chỉ có học sinh cấp 3 hoặc người có học lực tương đương mới được đăng ký dự thi.

Nói cách khác, người chỉ có bằng cấp 2 như cô thì không có tư cách báo danh.

Việc cấp bách hiện giờ là phải lấy được bằng cấp 3 trước khi kỳ thi đại học được khôi phục.

Tô Khả dò hỏi một chút, cô là công nhân đang tại chức, cách duy nhất có thể để lấy bằng cấp 3 chính là học bổ túc buổi tối.

Lớp bổ túc buổi tối được mở ra đặc biệt cho những người đi làm.

Những người này ban ngày phải làm việc không có thời gian, chỉ có thể học vào buổi tối, thời gian học hoàn toàn được bố trí tránh trùng với giờ làm việc quy định của mọi người.

Vừa đi làm vừa đi học không bị lỡ cái nào.

Tô Khả định tìm một hôm đến lớp bổ túc buổi tối hỏi cách đăng ký, nếu có thể được thì nhanh chóng ghi danh.

Với nền tảng kiến thức đại học chính quy của mình, Tô Khả hoàn toàn tự tin có thể lấy được bằng cấp 3 ở lớp học bổ túc buổi tối trong vòng một năm.

Khi Thịnh Khải Huy đẩy cửa bước vào, vừa hay nhìn thấy vợ mình đang ôm cuốn sách giáo khoa của anh, chăm chú đọc đến mức quên cả trời đất.

Sách giáo khoa cấp 2 cấp 3, Thịnh Khải Huy quyến nào cũng không nỡ vứt.

Anh là học sinh khóa ba đầu tiên sau Cách mạng Văn hóa, vừa tốt nghiệp cấp 3 thì đúng lúc biến động bắt đầu, vốn dĩ tràn đầy hy vọng thi đại học, kết quả đổ vỡ tan tành, đó là cú sốc rất lớn với anh.

Mười năm nay, mỗi khi rảnh rỗi anh lại mang mấy cuốn sách này ra đọc, mấy công thức định lý, bài văn, đều thuộc lòng, gần như đọc ngược cũng được.

Lần trước anh đã thấy Tô Khả rất hứng thú với sách ngữ văn cấp 3 của mình, còn cầm lên xem.

Không ngờ hôm nay cô lại mang ra đọc nữa.

Buổi tối không có hoạt động giải trí gì, đọc sách đúng là cách giết thời gian tốt nhất.

Thịnh Khải Huy nhẹ tay nhẹ chân lục trên bàn ra cuốn Nguyên lý cơ khí còn lại mấy chục trang chưa đọc hết, định cũng đọc một chút rồi đi ngủ.

Không ngờ vẫn làm Tô Khả chú ý.

Tô Khả ngẩng đầu khỏi sách ngữ văn, đặt sách mở trên đầu gối, mỉm cười nhìn Thịnh Khải Huy.

"Em muốn bàn với anh một chuyện."

Thịnh Khải Huy vừa mở sách ra, nghe vậy lại gập sách lại, tập trung nhìn về phía Tô Khả.

Đôi mắt anh đen láy, hình dáng rất đẹp, khi chăm chú nhìn người khác như thể muốn khiến người ta chìm đắm trong đó.

Tô Khả bị anh nhìn như vậy, tim bỗng hụt mất một nhịp, phải dừng lại một giây mới nói tiếp được.

"Anh cũng biết, em chỉ học hết cấp 2. Trước đây em cũng chẳng thấy sao, nhưng giờ nhà máy tuyển công nhân trẻ, phần lớn đều tốt nghiệp cấp 3, học vấn của em như vậy có hơi không theo kịp. Em nghe nói lớp bổ túc buổi tối có lớp cấp 3, em muốn đăng ký học, lấy được bằng cấp 3 thì sau này cũng không đến mức bị nhà máy đào thải vì học vấn thấp."

Mấy lời này của Tô Khả thực sự vượt ngoài dự liệu của Thịnh Khải Huy.

Anh không ngờ vợ mình lại chủ động nói đến chuyện đi học lớp học bổ túc buổi tối.

Theo lý mà nói, với nữ công nhân bình thường, học vấn cấp 2 là đủ rồi, mấy năm gần đây các nhà máy mới dần tuyển người tốt nghiệp cấp 3.

Rất nhiều người thấy có bằng cấp 2 là tốt lắm rồi, chẳng nghĩ tới chuyện tiến bộ thêm, kết quả chưa tới mười năm sau, bằng cấp 3 cũng không đủ, có bằng đại học mới là quý nhất.

Đáng tiếc lúc này thi đại học còn chưa khôi phục, ai mà nghĩ xa được đến thế.

Mười năm qua làm nền, không ít người tin vào học hành vô ích.

Chỉ là, chẳng ai ngờ, chỉ trong vòng hơn một năm nữa, thế giới này sẽ thay đổi long trời lở đất.

Thịnh Khải Huy vốn định khuyên Tô Khả đi lấy bằng cấp 3, sang năm cùng mình thi đại học.

Có anh giúp ôn tập, xác suất đỗ rất cao.

Không ngờ anh còn chưa kịp nói, vợ đã tự nói ra rồi.

Thịnh Khải Huy phát hiện bản thân càng hiểu Tô Khả, càng cảm thấy với tầm nhìn và suy nghĩ của cô, hoàn toàn không giống một người chỉ học hết cấp 2.

Thấy Thịnh Khải Huy không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn mình, Tô Khả giơ tay huơ trước mắt anh hai cái.

"Sao thế? Sao không nói gì? Đồng ý hay không thì cho em câu trả lời đi."

Lúc này Thịnh Khải Huy mới bừng tỉnh, nhận ra mình ngẩn người hơi lâu, vợ đã sốt ruột chờ rồi.

Anh vội vàng nói: "Em muốn học lớp học bổ túc buổi tối, anh đương nhiên hoàn toàn ủng hộ. Tối mai anh đưa em đi đăng ký, sau này em cứ yên tâm học hành, chuyện trong nhà có anh, không cần em lo."

"Không cần đến mức đó." Tô Khả dịu giọng nói: "Anh sức khỏe không tốt, nghỉ được bao nhiêu thì nghỉ, lớp bổ túc học buổi tối, em về nhà sẽ làm việc nhà, chỉ là không nấu được cơm, đành để Tiểu Duệ vất vả một chút, nấu bữa tối thôi."

Thịnh Khải Huy mở miệng vừa định nói gì, Tô Khả bỗng nghiêng người lại gần, tựa vào anh, đầu nghiêng dựa lên vai anh.

Vai bị cô dựa vào, lập tức như có dòng điện nhỏ chạy qua.

Cảm giác tê dại quen thuộc ấy lại xuất hiện lần nữa.

Một bên người của Thịnh Khải Huy như đông cứng, không dám nhúc nhích, chỉ lặng lẽ để Tô Khả tựa vào.

Đồng thời, thanh pin trong đầu anh lại bắt đầu di chuyển.

Vạch xanh ấy nhanh chóng tăng lên, từ 22% nhảy vọt đến 25%.

Thịnh Khải Huy gần như không tin nổi mắt mình.

Chỉ trong một buổi tối, thanh pin đã tăng lên 10%, mức tăng này quả là chưa từng có.

Rốt cuộc tối nay đã xảy ra chuyện gì?

Nhưng Thịnh Khải Huy không kịp nghĩ kỹ, vì lúc này Tô Khả lại lên tiếng nói chuyện với anh.

"Em thấy sách giáo khoa của anh đều bị lật đến nhăn hết rồi, chắc bao năm nay anh vẫn không bỏ học, kiến thức cấp 3 chắc chắn nắm vững. Sau này em đi học bổ túc buồi tối, có gì không hiểu, anh dạy em nhé?"

Dạy vợ mình học, Thịnh Khải Huy đương nhiên là trăm phần trăm vui vẻ đồng ý.

Tô Khả lại tựa sát thêm một chút, Thịnh Khải Huy cảm thấy một bên cánh tay mình sắp tê rần cả rồi.

Nhưng lần này thanh pin không tiếp tục tăng nữa, dừng lại ở mức 25%.

Thịnh Khải Huy bỗng cảm thấy không khí xung quanh loãng đi, hô hấp trở nên khó khăn, nhiệt độ cơ thể càng lúc càng cao.

Vợ anh rốt cuộc có biết mình đang làm gì không?

Chọc ghẹo một người đàn ông trưởng thành như thế này, người bình thường ai chịu nổi cơ chứ.

Dù hiện giờ anh trước mắt còn chưa hoàn toàn bình thường, mới chỉ được năm phút, thì cũng không chịu nổi đâu.

Khoan đã, bây giờ chắc bản thân không phải chỉ là năm phút nữa, dù sao thì thanh pin cũng vừa tăng thêm 10%.

Theo quan sát của Thịnh Khải Huy, mức tăng của thanh pin và mức độ phục hồi không tỷ lệ với nhau.

Thanh pin tăng 10%, thể trạng chắc chắn còn cải thiện hơn nữa.

Anh bỗng nhiên thấy rất muốn thử.

Nhỡ đâu, nhỡ đâu hôm nay anh làm được rồi thì sao.

Nhưng Thịnh Khải Huy lại có chút hơi sợ.

Làm được thì tốt, nhưng nếu vẫn không được… sau này anh còn mặt mũi nào nhìn vợ nữa.

Trong lúc đồng chí Thịnh đang gánh nặng tâm lý, cuối cùng vẫn không dám vượt qua ranh giới, nén chặt dục vọng đang ngóc đầu dậy.

Mà lúc này Tô Khả đang tựa bên cạnh anh, cúi đầu khẽ thở dài một tiếng.

Người chồng đẹp trai như thế, ngay bên cạnh mình, vậy mà chỉ có thể nhìn chứ không được ăn, đúng là lãng phí của trời mà.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc