Hết tháng giêng, thời gian Chu Mạch mang thai cũng tiến vào tháng thứ ba, vốn chuẩn bị nghênh phản ứng dời non lấp biển khi mới mang thai, nhưng không ngờ nàng chờ đợi mỏi mòn, lại không có gì cả.
Lại không thấy nôn nghén ói chết đi sống lại như trong tưởng tượng, cũng không có các loại không đói bụng và lười biếng buồn ngủ trong truyền thuyết. Thỉnh thoảng Chu Mạch chỉ cảm thấy trướng bụng, cũng không có phản ứng khác, xem ra đứa trẻ trong bụng là một đứa bé ngoan đau lòng mẹ mình.
Chu Mạch thấy thân thể mình hoàn toàn khỏe mạnh, liền trưng cầu ý kiến Triệu Trọng Sơn đồng ý cho nàng và Trần thị cùng nhau mở quán cơm ở trấn trên.
Vừa vặn, năm trước Trần thị ngưng chuyện làm ăn mầm đậu của mình, bây giờ mầm đậu đã không có lời rồi.
Mà Chu Bình qua sinh nhật mười bốn tuổi cũng định xuống hôn sự, là một nữ hài tử diện mạo đáng yêu tính khí dịu ngoan ở thôn bên cạnh. Cha mẹ đều là nông dân thành thật, tình huống trong nhà cũng giống nhà Chu Mạch, cũng có hai đứa bé, một nam một nữ, chẳng qua nữ hài có một ca ca.
Mặc dù đối với Trần thị mà nói, vô luận là tiền cưới hay là lễ hỏi, đã hoàn toàn không có vấn đề. Chỉ là không thể tiếp tục nhàn rỗi, nàng nghe khuê nữ của mình đề nghị ở trên trấn muốn mở một quán cơm, không nói hai lời liền gia nhập vào.
Đúng lúc cũng gợi lên một lòng muốn giúp chuyện Triệu Xuân Hoa của Chu Mạch. Bởi vì con trai Cẩu Tử của mình vẫn luôn ở, ăn, mặc, đi lại đều là Chu Mạch quan tâm, cho nên Triệu Xuân Hoa luôn có chút băn khoăn, hơn nữa con gái của mình cũng thường bởi vì ở chơi cùng Đông Nhi rồi chen chúc ngủ lại.
Hôm nay thấy Chu Mạch có việc cần, Triệu Xuân Hoa cũng xung phong nhận việc, gánh vác trách nhiệm nhóm lửa. Chỉ cần khai trương quán ăn, vào ngày không có chợ phiên còn có thể trở về trong thôn, nhưng nếu có chợ phiên, vậy thì hai ngày cũng chỉ có thể ăn ở trấn trên. Thường ngày chỉ cần một mình Trần thị coi chừng là được. Chu Mạch và Trần thị thương lượng xong chuyện phân chia tiền bạc, Trần thị và Chu Bình tổng cộng lấy bốn phần, Chu Mạch bỏ ra chỗ ở và phòng ốc cũng lấy bốn phần, còn dư lại hai phần lời cho Triệu Xuân Hoa, dù sao nàng cũng có con trai con gái cần nuôi.
Ban đầu Triệu Xuân Hoa từ chối không lấy, nhưng không chịu nổi Chu Mạch đeo bám dai dẳng, cuối cùng Triệu Đại Ngưu ra lệnh mới gật đầu đồng ý.
Vừa vặn phía sau tòa nhà kia còn có năm gian phòng trống, hoàn toàn có thể an bài chỗ ở cho bọn họ, Chu Bình và Trần thị đã dời vào ở rồi. Chỉ nói thời điểm ngày mùa thì trở lại trong thôn cày cấy.
Vì vậy qua ngày hai tháng hai Long Sĩ Đầu, cả nhà liền bận rộn, mà Chu Mạch bị Triệu Trọng Sơn ra lệnh cấm, chỉ cho ra lệnh chỉ huy, không cho phép tự mình làm việc.
Mà trong khoảng thời gian này, Triệu Trọng Sơn cũng không có nhàn rỗi, đầu tiên là làm cho Cẩu Tử cái giường mới, lại dạy hắn giương cung bắn tên, vì đang lúc hắn đang tiếc nuối không có người để dạy. Còn vào núi đi săn mấy lần, mỗi lần thu hoạch cũng không nhỏ, chỉ là về sau Chu Mạch nhìn bầu trời trở nên ấm áp, sợ tất cả động vật ngủ đông đi ra kiếm ăn, không để cho Triệu Trọng Sơn vào núi nữa, chờ qua mùa xuân lại đi săn thú cũng không muộn.
Chu Mạch liền toàn thân toàn vùi đầu vào cửa hàng nhà mình ở trấn trên, sau đó nhận được hai lần bạc từ chỗ Tào chưởng quỹ, nàng lại động tâm tư mua tòa nhà, lần này lấy danh nghĩa Triệu Trọng Sơn mua