Đại Hội Thể Thao Thân Thể

Chương 7: Xúc tua chui vào thân thể của Trương Ất Nhu

Trước Sau

break

« Trước

 

Sau »

Cái cô Trương Ất Nhu này thích nữ sao?Nghệ Tử ngẩn người trả lời:" Xin lỗi, tôi không có hứng thú với cái kia"

Trương Ất Nhu nghe vậy bò đến, ôm lấy cẳng chân cô, ngửa đầu nhìn:" Chị, Nhu Nhu khẳng định thật mau sẽ bị đào thải. Trước lúc đó, chị thỏa mãn Nhu Nhu một chút có được không?"

Nghệ Tử tránh một chút, nhíu lại mày đẹp:" Cô sao lại có thể bị đào thải? Có hay không suy nghĩ quá nhiều đi"

Trương Ất Nhu lắc đầu:" Không có suy nghĩ nhiều. Lúc thi chạy 100 mét em đã đứng thứ hai cuối bảng. Giờ 200 mét chạy, khẳng định sẽ đứng cuối cùng"

"Cô không thể nỗ lực một chút sao?" Nghệ Tử cảm giác nữ sinh này quá đỗi tiêu cực, rõ ràng lúc nghỉ ngơi còn rất tin tưởng, đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ lúc trước là đang lừa cô?.

Cô hỏi như vậy, Trương Ất Nhu lại đỏ hốc mắt, mang theo tiếng khóc nức nở mà trả lời:" Nỗ lực không được, khiêu đản nhét ở trong thân thể căn bản là chạy bất động. Cuối cùng hơn 10 mét em mới miễn cưỡng bò tới. Chị, giúp em đi?"

"Giúp cô như thế nào?" Nghệ Tử bất đắc dĩ hỏi

Trương Ất Nhu nắm lấy tay nhỏ của cô, ánh mắt có chút si mê:" Trước khi bị đào thải, Nhu Nhu muốn cùng chị ôm một cái!"

Nghệ Tử mềm lòng, ngồi xổm xuống cùng Trương Ất Nhu nhẹ nhàng ôm nhau. Trương Ất Nhu muốn hôn cô, bất quá bị cô tránh ra. Đầu nhỏ cúi xuống thấp, dừng ở trước ngực cô .

"Chị, Nhu Nhu muốn ăn cái này" Trương Ất Nhu nói.

"Ăn cái gì?" Nghệ Tử không hiểu.

"Ăn ngực của chị" Trương Ất Nhu nói xong liền xốc áo của Nghệ Tử. Nghệ Tử đột nhiên không kịp phòng ngừa, áo bị xốc lên, bộ ngực mềm mại nhảy ra ngoài. Trương Ất Nhu há miệng, đem nó ngậm lấy.

Một bên mυ'ŧ, một bên ngửa đầu xem phản ứng của Nghệ Tử. Đại não cô trống rỗng, ngoài miệng cứng đờ mà nói " Cô mau buông ra. Đừng cắn!"

Ngoài miệng cô không chỉ nói như vậy mà còn duỗi tay đem Trương Ất Nhu đẩy ra. Người đằng trước lại cắn lấy bộ ngực không chịu buông, cô sợ làm đau chính mình, không còn cách nào khác đành phải thu tay lại.

Trương Ất Nhu ăn đến càng lúc càng lớn mật, tựa hồ như đói bụng đã lâu. Ăn đến khiến cô mềm cả người, cảm giác càng ngày càng kì quái.

"Ân. Đừng, buông ra!" Nghệ Tử rêи ɾỉ hỗn loạn.

Trương Ất Nhu thấy thế, cư nhiên được một tấc lại muốn tiến lên một thước. Cô ấy bắt lấy tay nhỏ của Nghệ Tử, đem nó xuống giữa hai chân. Rồi sau đó dùng đùi kẹp lấy cánh tay ở nơi đó.

Nghệ Tử bị ép chạm vào thận thể kiều nộn ướŧ áŧ, cứ để Trương Ất Nhu lần nữa dùng sức kẹp lấy tay. Nó lại cứng đờ mà dỗi ở nơi đó, không dám có bất cứ hành động gì.

Rốt cuộc, Nghệ Tử cũng chưa từng sờ qua chỗ đó của người con gái nào, cũng hoàn toàn không muốn sờ. Hiện tại chỉ cảm thấy thực thẹn thùng, cũng có chút tò mò.

Trương Ất Nhu càng lúc càng lớn gan, cư nhiên dùng một chút lực đè cô ở trên mặt đất. Miệng hàm chứa lấy ngực, ăn đến nỗi khiến cho miệng nhỏ căn bản là mỏi, yêu kiều mà rêи ɾỉ đứt quãng:" Ân, a".

Nghệ Tử thực như muốn hỏng, điều đó lại khiến Trương Ất Nhu tiến thêm một bước. Cô bị mυ'ŧ dường như mặt cũng có chút ướt, thực không được tự nhiên. Cô lại muốn duỗi tay đẩy Trương Ất Nhu, đối phương lại bỗng nhiên hút lên một ngụm lớn.

"A. Không cần" Cô bị hút đến, phía dưới thế nhưng lại không ngường phun mật dịch giống như sứa nghênh đón cao trào.

Cô e lệ đến cực điểm, tay nhỏ hung hung hang dùng một chút lực, rốt cuộc cũng đem Trương Ất Nhu đẩy ra, cũng đem tay ở phía dưới rút trở về. Nghệ Tử trừng mắt " Cô tránh xa tôi ra một chút!".

Nói xong không hề quan tâm đến Ất Nhu, cố bò dậy tìm chỗ khác nghỉ ngơi. Khẳng định muốn tắm rửa lại, đặc biệt là bộ ngực dính đầy nước miếng kia rửa sạch. Bằng không sẽ cảm thấy rất khó chịu.

Sau tiếng đồng hồ thực mau qua đi. Đầu tiên là biến các vật dụng kia biến mất. Rồi sau đó, Bá Nữ nói:" Ba phút sau, 200 mét chạy chính thức bắt đầu. Đem hai tổ 1 và 2 đồng thời tiến hành. Tổ 1 gồm Mã Phỉ, Tôn Lily, Triệu ŧıểυ Nhã, Lưu Di. Tổ 2 có Trương Ất Nhu... "

Nghe được tên của Trương Ất Nhu, Nghệ Tử ngẩn người. Liền đem sự chú ý của mình sang nữ sinh ở tổ 2, tuy nói Ất Nhu đối với cô thực quá mực nhưng Nghệ Tử cũng không hy vọng cô ấy bị đào thải.

Đồng thời Nghệ Tử cũng cảm thấy có gì đó kì quái, chẳng lẽ 200 mét chạy không có đa͙σ cụ thi đấu gì sao? Chỉ là đơn thuần chạy thôi sao?

Lúc này chỉ nghe Bá Nữ nói:" Nghiêm túc nhắc nhở, trong quá trình thi đấu khả năng sẽ xuất hiện những tình huống dâʍ ɖu͙© nga. Mọi người hãy cùng chờ xem!"

Quả nhiên không chỉ đơn thuần là thi chạy, Nghệ Tử sắc mặt không được tốt mà xem. Nhìn về phía Trương Ất Nhu, lại không nghĩ tới đố phương nhìn cô, còn hướng về cô mà nhoẻn miệng cười.

Biểu tình cô vắng đờ, cùng nhìn 2 giây tồi lại cuống quýt thu hồi ánh mắt. Rồi sau đó phát phía trên sân thể dục xoay quanh là 2 phi cơ trực thăng.

Cô nhíu lại mày đẹp, hai phi cơ này có ý gì? Chẳng lẽ đúng là chúng nó, phải khiến các tuyển thủ có những hình ảnh da^ʍ đảng? Sẽ làm cái gì? Không phải là nhảy xuống mấy cái nam nhân trai tráng, một bên ȶᏂασ các cô một bên để các cô chạy đi ha?

Nghệ Tử cảm giác não của mình tự suy diễn ra những thứ kì quái, vội vàng lắc đầu. Mà lúc này, Bá Nữ chính thức tuyên bố thi đấu bắt đầu " Mỗi người vào vị trí của. 1 2 3 go!"

Nghệ Tử thấy Trương Ất Nhu thực chay lên phía trước, tốc độ cũng không không. Nhưng mà lúc Nghệ Tử cho rằng nữ sinh này không có khả năng bị đào thải thì trên trời bỗng nhiên có một đống bạch tuộc rơi xuống.

Bạch tuộc cũng không lớn, nhưng rất nhiều. Chúng rơi xuống trực tiếp bám lên 8 tuyển thủ thi đấu. Có tuyển thủ trên người không chỉ một con, ba con thậm chí bốn con.

Trên người Trương Ất Nhu liền có ba con, ba con bạch tuộc này rất biết chọn chỗ để bám. Một con từ cồn áo thun chui vào, ở bên trong di chuyển loạn xạ. Hai con còn lại là ở dưới một trước một sau. Mặt sau kia vẫn còn tốt, cùng lắm là chơi mông của cô ấy. Phía trước có một cái xúc tua cư nhiên chui vào trong ŧıểυ huyệt.

"A!" Nghệ Tử nghe được tiếng Trương Ất Nhu duyên dáng gọi to, rồi sau đó thấy hai chân cô ấy mềm nhũn quỳ trên mặt đất. Miễn cưỡng thừa nhận mình đang bị ba con bạch tuộc đùa bỡn. Thân thể vặn vẹo không thôi, không giống như là hưởng thụ, càng giống như thống khổ giãy giụa.

"Tuyển thủ Trương Ất Nhu có vẻ tựa hồ chơi cùng bạch tuộc rất vui vẻ nga!" Trương Ất Nhu xuất hiện ở trên màn hình lớn, Bá Nữ ác liệt mà trêu chọc.

Nghệ Tử nghe vậy, nhìn các tuyển thủ đang thi đấu khác. Tuy nói rằng họ cùng xúc tu lăn lộn cũng không nhẹ, nhưng cũng chỉ có một người ngã xuống đất giống như Trương Ất Nhu. Mặt khác, những người còn lại đều kiên trì chạy đến vạch đích.

"Trương Ất Nhu cố lên!!" Nghệ Tử không muốn Trương Ất Nhu đứng cuối bảng cho nên nhịn không được chạy tới cổ cổ vũ.

Trương Ất Nhu quay đầu nhìn cô, theo sau lại là là âm thánh rêи ɾỉ yêu kiều, vừa rêи ɾỉ vừa xin lỗi :" A. Chị, thực xin lỗi. Cái xúc tua này.. ȶᏂασ Nhu Nhu thật thoải mái. A"

 

break
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc