Sau một trận dữ dội hôm qua ở Tập đoàn, Hoa Trạch Siêu đưa cô về biệt thự tiếp tục cưng chiều đến tận sáng, cả hai ôm nhau ngủ quên cả công việc, học hành...thời gian cứ như đang dừng lại
_ŧıểυ Y, 1 giờ trưa rồi, không muốn đi học hay sao?
Hoa Trạch Siêu nhìn con sóc nhỏ ngủ mê say đến quên cả giờ học, lần đầu tiên hắn thấy cô như vậy, có việc gì còn hơn việc học mà cô bỏ mặc thế này, ánh mắt ngọt ngào xúc động nháy một cái, miệng lưỡi theo đó tìm ngực cô cắn trêu, hắn chui vào đống chăn mềm muốn cùng cô làm chuyện đại sự
_Hoa tổng, để nó ngủ, hành tôi chết được, đứa con này thật là giống anh từ tỏng trứng, buồn ngủ chết được hừm...
Lâm Tương Y không mở mắt nổi, từ lúc mang thai tâm sinh lý của cô thay đổi rất nhiều, phần vì phải che giấu nên tâm trạng càng trở nên nhạy cảm và mệt hơn, cũng may người nào đó mãi mê cắn gặm nên không thèm nghe ngóng nếu không đấy chắc là tin giật gân
_Tôi đã nói là đèn đỏ đang kéo dài mà sao anh bướng quá vậy? Tránh ra...chết mình lảm nhảm gì vậy???
Cô tung ra khỏi đám chăn mền đứng dậy, tình trạng không váy áo tự dưng đứng như trời trồng vì những điều lỡ lời, hắn đang sũng nịnh cô bị mất hứng cau có leo xuống giường bế cô trở lại vị trí cũ
_ŧıểυ Y, em làm sao vậy? Nhớ ra muộn giờ học rồi hả? Vậy ở đây luôn đi, chúng ta
_Không mà...Hoa tổng...tôi đói...đói chết được...tôi muốn ăn đường...ăn đường...mang hủ đường đến cho tôi đi mà...
Lâm Tương Y rất khác bình thường, cô không ngại mặc lại váy áo hay đi tắm rửa vệ sinh cá nhân, bây giờ chỉ biết mình rất thèm đồ ngọt...thèm đến chết mất, nhất là đường cát...cô muốn ăn cả hủ to luôn
_Y Y làm sao vậy? Tôi nghĩ đầu em thiếu muối chứ đâu phải thiếu đường, ngoan...tắm rửa sạch sẽ vệ sinh cá nhân sau đó tôi bảo người đem đến cho em nha
_Hừm...nhanh nhanh nha...Hoa tổng...tôi muốn ăn lắm lắm, anh muốn gì cũng được, cho tôi đường đi mà...hức...
Cô sắp khóc, như đứa trẻ khó chìu, cũng vì con nòng nọc đặt biệt của hắn quá mạnh, tượng hình quá nhanh còn bá đa͙σ y hệt phiên bản gốc. Chứ thật ra bản tính cô hàng ngày đâu làm nũng kiểu đó
_ŧıểυ Y hôm nay biết nói ngọt rồi hản tôi muốn gì ngoài em nữa đây, nào ngoan vào trong tắm thôi
***
Lâm Tương Y sau khi hơn hai tiếng được hắn tắm cho thì hậm hực quên luôn việc thèm đường, lần này cô thèm mật ong hơn, thứ gì càng ngọt càng tốt, bị hắn lừa một vố nhốt trong phòng tắm tắm đến ngộp thở cùng hắn cô muốn nổi cáu băm chết hắn cho rồi, đợi lúc hắn đang chỉnh chu âu phục, cô xuống phòng ăn tự mình tìm mật ong vậy
_Mật ong....mày ở đâu vậy?
_Ở đây...
Đường Vũ Phùng xuất hiện trên tay cầm theo lọ mật ong thơm phức, Lâm Tương Y nhìn thấy rất hạnh phúc nhưng mà không thích thầy Đường chút nào, từ ngày biết cô mang thai thầy ấy bám dai như đỉa đói
_Thầy...
_Em trốn học, bỏ tiết của tôi, tôi đã nói có vài vấn đề quan trọng cần nói khi mang thai mà???
Đường Vũ Phùng đặt lọ mật ong xuống bàn, anh đến gần níu cổ tay cô siết nhẹ, ánh mắt vừa lo vừa giận cứ như cô là bạn gái của anh, và cô đang không biết nghe lời
_Em tự biết, thầy làm như em mang thai con thầy không bằng, bỏ tay ra!
Lâm Tương Y không chịu được phát tiết cáu gắt, bực mình ông thầy quái đãng, là bạn của Hoa Trạch Siêu nhưng suốt ngày kiếm cớ gặp cô
_Cứ cho là vậy...
_Thầy...???
Cô không tin nổi từ miệng thầy giáo có thể nói ra những điều như vậy, cô thoáng cảm giác sốt ruột, có lẽ mình đã lầm khi nhờ người này giữ bí mật
_Chuyện này dễ mà, tôi biết chính xác ngày em mang thai đến ngày em sinh nó, chỉ cần mấy lời nhỏ là có thể xáo trộn cuộc sống của em và Siêu rồi, nhưng mà em yên tâm, tôi không phải loại bỉ ổi
Đường Vũ Phùng nhấn mạnh, anh tỏ ra cao thượng uy nghiêm. Trong lúc cô còn giấu chuyện này thì anh còn cơ hội ở bên cô
_Đến lúc thích hợp em sẽ nói
_Vậy theo em lúc nào thích hợp, bụng em chờ được à?
Đường Vũ Phùng lo lắng từ lúc nào bao nhiêu sự quan tâm đều dành do một người
_Đến lúc em tìm được người đàng ông dang díu cùng An Thuần Hy, hoặc là xác định được cô ấy đúng là sinh con cho Hoa tổng...còn nếu thầy can thiệp nhiều quá thì em sẽ bỏ học, không đến trường nữa, dù gì cũng cần thời gian để dưỡng thai
Lâm Tương Y nghĩ về cái lần mình bị bắt cóc, từ hôm đó cô đã rất nghi ngờ nhưng bây giờ không muốn nói thêm cho Đường Vũ Phùng biết, cô muốn tránh xa thầy giáo, càng xa càng tốt.
_Muốn tránh mặt tôi sao? Em đừng mơ
Đường Vũ Phùng cảm thấy mỗi lần ở cạnh cô là một cảm giác rất đặt biệt, có lẽ vừa chia tay người yêu nên cảm xúc thay đổi khá nhanh và nhạy cảm