Tiêu Thần hiển nhiên là không tin, Tạ Đông chưa từng nói qua với mình ông ta có người cháu như thế, tên này không phải là giả mạo chứ?
Tuy nhiên tên Liễu Thất này nếu biết cái tên Tạ Đông này, vậy nói rõ anh ta không phải người bình thường rồi, ở Lỉnh Hải, hoặc là nước Cộng Hòa, biết cái tên Tạ Đông này cũng không có nhiều, nếu đếm chỉ sợ không đến mười đầu ngón tay.
Liễu Thất thản nhiên cười, lập tức mở cái hộp lớn này ra, lại lấy từ trong đó một cái hộp nhỏ, trong hộp nhỏ lại đựng một cái hộp, cho đến bốn năm tầng như vậy, mới từ trong đó lấy ra một cái hộp xung quanh dài khoảng mười milimet.
“Trời, đây là cái thứ gì, có cần đến mấy cái hộp đó bọc đi bọc lại không?”
Trán Tiêu Thần đã bắt đầu chảy mồ hôi lạnh, tên này đúng là muốn làm mình rối lên.
Anh cứ lấy cái hộp đựng thứ này là được rồi, không cần phải làm nhiều thứ như vậy, làm sự việc phức tạp lên.
Liễu Thất thần bí cười, hạ giọng nói:
- Thứ trong này gọi là Cảm Ứng châu, là linh khí từ trong thiên địa tụ lại mà thành, đối với người tu hành pháp môn mà nói, rất tốt.
Dứt lời Liễu Thất đem cái nút thắt trên cái hộp gỡ ra, từ bên trong bưng ra hạt châu màu trắng đường kính khoảng tám milimét, bởi vì vị trí ghế gỗ ở công viên hơi vắng, cũng không có người chú ý.
Tiêu Thần nhận lấy cái thứ gọi là Cảm Ứng châu, nhìn trái nhìn phải nhìn trên nhìn dưới, cũng không phát hiện có cái gì.
Trước tiên là hạt châu này không phát sáng, không giống hạt châu trong truyền thuyết nói, hạt nào hạt nấy phát sáng lấp lánh, hoặc là phát ra nhiều màu sắc, ngoài ra Tiêu Thần cũng không cảm thấy linh khí lớn thế nào từ trong hạt châu này, nói thứ này là hạt châu tụ tập từ linh khí trong thiên địa, Tiêu Thần vẫn có chút không tin.
- Anh cần phải dùng Cầm long chân khí để cảm ứng.
Liễu Thất đột nhiên nói.
Thân mình Tiêu Thần khựng lại, trừng mạnh Liễu Thất một cái, trên người tản ra một luồng sát khí lớn, nháy mắt đã tập trung vào Liễu Thất.
Liễu Thất bị Tiêu Thần trừng, mồ hôi lạnh trên người ứa ra, thứ cảm giác sát khí vô hình bọc lại toàn con người anh ta, dường như là mình có cử động một chút, trong nháy mắt sẽ bị Tiêu Thần giết chết, không có khả năng sống sót, ngay cả cự tuyệt cũng không thể.
- Là... Là chú nói với tôi chú đang tu hành Cầm long quyết.
Hàm răng Liễu Thất run rẫy nói.
Nghe Liễu Thất nói như vậy, Tiêu Thần lập tức thu hồi luồng sát khí đó, từ khi mình bước vào giới sát thủ, hắn đã 2 năm không có sát khí như vậy, mới vừa nghe Liễu Thất nhắc đến “Cầm long chân khí”, Tiêu Thần cảm thấy bí mật trong lòng mình bị người khác mở ra, mới có ý giết người, nhưng bây giờ suy nghĩ, nếu Liễu Thất đã biết sự tồn tại của Cầm long chân khí, đã nói rõ anh ta thật sự là cháu mà Tạ Đông nhận nuôi rồi, nếu không Tiêu Thần thật sự sẽ ra tay xử lý anh ta ở trong công viên.
Phùuuuu
Cái luồng áp lực vô hình cuối cùng biến mất, Liễu Thất thở phào, mồ hôi lạnh ở lưng làm ướt cả áo sơ mi trên người anh ta, luồng sát khí Tiêu Thần phóng ra vừa rồi thật là dữ dội.
Chẳng lẽ tu hành của hắn đạt đến cảnh giới này? Chỉ thả một luồng sát khí, là đủ khiến người giỏi võ như mình kinh sợ?
Tiêu thần vỗ vỗ bờ vai của anh ta, cười ha hả nói:
- Xin lỗi xin lỗi, vừa rồi tôi hơi kích động, nếu anh đã biết việc Cầm long chân khí vậy đã rõ anh thật sự là cháu mà ông già Tạ Đông nhận nuôi rồi, vậy chúng ta dù thế nào cũng là họ hàng, sau này cứ gọi tôi là anh hai, cho dù cậu xem ra cũng không có tích sự gì, nhưng không sao, sau này anh sẽ tìm thời gian dạy cậu.
Nghe Tiêu Thần muốn mình gọi hắn là “anh hai”, mặt Liễu Thất tái nhợt, ông đây năm nay cũng hai mươi mấy, ngươi chỉ mới mười tám, lại kêu ông kêu ngươi là anh hai! Thật là nực cười!
Nhưng mới nghe Tiêu Thần nói sẽ chỉ dạy mình, Liễu Thất lập tức vui lên, vội cười nói:
- Vậy sao được, hôm nay em thật là có mắt như mù, nếu anh hai đã nhận đứa em này là anh em, sau này phải giúp đỡ em đó!
Liễu Thất tuy rằng không tính là người tu chân gì, nhưng đối với võ thuật hoặc pháp thuật, rất là si mê, Tiêu Thần dù sao cũng là cao thủ, người ghê ghớm nhất mà Liễu Thất gặp qua ngoại trừ Tạ Đông chỉ có thể là Tiêu Thần trước mắt này, được hắn dạy bảo, mặc dù là chiêu nho nhỏ, vậy cũng là việc tốt rồi.
Tiêu Thần thấy người em Liễu Thất này vẫn biết nghe lời, cười hì hì nói:
- Ừ, đừng khách sáo với anh quá, đều là anh em cả mà.
- Nhưng!
Tiêu Thần chớp mắt liền thay đổi sắc mặt, nghiêm mặt nói:
- Nếu đã là anh em, vậy thì phải tính toán rõ ràng! Dạy em không vấn đề gì, cho dù dạy em mấy pháp môn cũng không sao, nhưng vấn đề học phí thì…
- Không vấn đề, anh hai muốn bao nhiêu cứ nói!
Mới nghe Tiêu Thần chịu dạy mình pháp môn tu hành, trái tim Liễu Thất đập mạnh mẽ, cái gì chứ về tiền bạc, thì trở nên dễ dàng hơn nhiều
Tiêu Thần ngẫm nghĩ một chút, giơ ra một ngón tay.
- Anh hai anh yên tâm, một trăm triệu nhân dân tệ ngày mai em sẽ chuyển vào tài khoản của anh.
Liễu Thất dùng sức vỗ vào ngực mình, anh hai này cũng thật tốt, chỉ cần một trăm triệu liền dạy em pháp môn tu chân, anh hai này nhận cũng thật đáng giá!
- A…
Tiêu Thần nuốt mạnh từng ngụm nước miếng, nhúc nhích cổ họng một chút, trong lòng nghĩ, số tiền này thật quá dễ dàng có được đi nhỉ?
Pháp môn tu hành của Cầm long bí điển quá nhiều, những pháp môn lặt vặt đếm cũng không hết, mình cũng không có thời gian sửa sang lại, bây giờ tùy tiện dạy mấy cái cho đứa em Liễu Thất này, thì có thể kiếm được 100 triệu.
Phải biết rằng, tài khoản ngân hàng của Tiêu Thần, tổng cộng chỉ có 200 triệu, tính đến lúc trước trả tiền phòng cho Tạ Tiểu Như, còn trả tiền mua căn hộ cho Nhị Oa và mẹ em ấy, bây giờ có thể không đến 200 triệu, nói cách khác gia tài tổng cộng của Tiêu Thần không đến 200 triệu, lúc nãy chỉ mở miệng nói, liền kiếm được 100 triệu, làm sao hắn không vui mừng cho được.
- Ừ…
Tiêu Thần rất hài lòng vỗ vỗ bả vai Liễu Thất, cười ha hả nói:
- Xem ra em không phải là ngốc, chỉ cần theo anh học đàng hoàng, anh chắc chắn em sớm có ngày trở thành tuyệt thế cao thủ.
Ông đây vốn chỉ muốn 1 triệu, không ngờ rằng tên này lại hào phóng như vậy, lại có thể trả đến 100 triệu, không tệ không tệ, đứa em này đáng để nhận, không chừng tên tiểu tử này còn là xuất thân giàu có, vậy sau này kinh tế của mình có thể dựa vào thằng em này rồi.
- Anh hai anh yên tâm, em nhất định cố gắng học, nhất định sẽ học hỏi theo anh.
Liễu Thất dứt lời thì quỳ gối xuống, hành lễ vối Tiêu Thần, đây là lễ bái sư.
- Bắt đầu từ hôm nay, anh hai chính là sư phụ của em, xin nhận của em một lạy!
Nếu Tiêu Thần đã chịu dạy Liễu Thất pháp môn tu hành, vậy Liễu Thất cũng tính là đồ đệ của Tiêu Thần.
- Đứng lên, đứng lên…
Tiêu Thần vội kéo tên tiểu tử đứng dậy, nói đến chuyện sư phụ, Tiêu Thần cũng thật xấu hổ, nói thật bây giờ hắn đối với tu hành không có mấy phần cảm ngộ, hoàn toàn dựa vào Daniel.