Nhưng mà, Nguyễn Hi Hòa cũng không có biểu hiện ra dị thường, ngày thường cô vẫn là như bây giờ.
Lúc này mọi người mới nới lỏng sợi dây, nhưng thái độ đối với cô cũng không còn thản nhiên như trước.
Đặc biệt là Tôn Chí, hắn đối với Nguyễn Hi Hòa có chút suy nghĩ, nhưng tối hôm qua Tư thiếu gia nhìn ra được, đối phương đối với Nguyễn Hi Hòa như thế khẩn trương, hắn sợ là không có cơ hội.
Mạc Đình Thâm đợi cả ngày hôm qua cũng không thấy cô gái nhỏ đến bày tỏ tình cảm, hôm nay anh không thể ngồi yên được, gọi điện thoại đến văn phòng thư ký muốn một cốc cà phê, buổi sáng gọi ba cuộc.
Mọi người đang thảo luận rằng chủ tịch hôm nay có chút bất thường.
Mạc Đình Thâm cũng có chút khó chịu, anh gọi ba lần, nhưng người đến đưa anh không phải là Nguyễn Hi Hòa, đây không phải là công việc của cô sao?
Buổi chiều, Nguyễn Hi Hòa cũng không có đi vào, là Tôn Chí bưng trà tới.
"Còn cô ấy thì sao? Đây không phải là công việc của cô ấy sao?" Mạc Đình Thâm sắc mặt nghiêm nghị, Tôn Chí sợ rằng ông chủ sẽ đổ lỗi cho Nguyễn Hi Hòa.
Anh vội vàng viện cớ:
“ŧıểυ Nguyễn cảm thấy không khỏe, tôi đưa vào giúp cô ấy trước.”
“ Không thoải mái?” Tim Mạc Đình Thâm đột nhiên thắt lại.
"Đúng vậy, con gái cũng có vài ngày không khỏe."
Lời nói dối đã được nói ra, Tôn Chí chỉ có thể tiếp tục kiên trì và tiếp tục bịa ra .
“Vậy bảo cô ấy trở về nghỉ ngơi đi.”
Cô gái nhỏ thoạt nhìn yếu ớt, nếu như cảm thấy không thoải mái, chỉ cần nghĩ đến thôi cũng khiến anh rất đau lòng.
Sợ rằng Nguyễn Hi Hòa sẽ phải chịu áp lực tâm lý, trước khi Tôn Chí ra ngoài, Mạc Đình Thâm đã thêm một câu:
"Hãy để cô ấy trở về và nghỉ ngơi trong ba ngày ngày có lương”
Tôn Chí toát ra mồ hôi lạnh.
Nguyễn Hi Hòa sững sờ khi được thông báo rằng cô ấy có thể nghỉ phép ba ngày có lương, Tôn Chí kể cho cô ấy nghe toàn bộ câu chuyện, cô dở khóc dở cười:
" Anh Chí, cảm ơn anh."
“Cùng anh khách khí cái gì, vừa vặn ba ngày nay em đi ra ngoài một chút nhìn xem địa phương có thú vị không”
Tôn Chí vẫy tay và nói với một nụ cười.
……
Còn chưa tới giờ tan tầm nhận được điện thoại của bạn gái, Mạc Khải Dự cũng sửng sốt, lập tức khóe miệng nhếch lên
Lúc này đang họp, hoàn cảnh hội nghị vốn nghiêm túc bởi vì cuộc điện thoại này mà trở nên quỷ dị.
Bởi vì ông chủ nở nụ cười.
“Xong việc rồi?”
“Được, tìm chỗ ngồi xuống trước đi, bên ngoài lạnh lắm, anh tới đón em ngay.”
“ Hiện tại anh không bận, không sao cả, được không?” Mạc Khải Dự cúp điện thoại, tất cả các giám đốc điều hành đều nhìn anh.
Lần đầu tiên mọi người phát hiện ra rằng ông chủ của mình rất giỏi nói dối.
Không bận cái rắm, kế hoạch này đã thảo luận cả buổi chiều, nhưng không có kết quả, vẫn còn bận rộn sao?
Nghe điện thoại dịu dàng như vậy, chẳng lẽ bạn gái đích thực của ông chủ đã xuất hiện rồi sao?
Mạc Khải Dự đứng dậy
"Hôm nay chúng ta đến đây và tiếp tục vào ngày mai, mọi người vất vả rồi"
Các lãnh đạo: Nhưng cảm ơn ngài trong lúc bận rộn có lệ với chúng tôi, nói cái gì chúng tôi vất vả chính là sợ ŧıểυ bảo bối trong nhà phải chờ đợi
Nhưng ngoài mặt thì
"Ôi, không vất vả, không vất vả, Mạc Tổng vất vả nhất."
"Anh Mạc vất vả nhất."
" Anh Mạc vất vả rồi."
" Mạc tổng cần phải chăm sóc tốt thân thể của mình, công ty đều dựa vào ngài”
Chiếc Mercedes-AMGS63L4MA AMGS63L4MATIC+ màu trắng có thân hình thuôn dài rất đẹp, giá hơn hai triệu tệ, chiếc xe này thật sự không tính là gây chú ý
Tuy nhiên, sau khi lên xe, có thể thấy rằng rất nhiều tiền đã được chi cho nội thất, với các tính năng cao cấp, ước tính khoảng 3 triệu NDT.
“Hôm nay sao lại tan làm sớm?”
Mới hơn bốn giờ, ngày thường phải năm giờ ba mươi mới tan làm.
“Ông chủ cảm thấy em không khỏe, kêu em trở về nghỉ ngơi, ba ngày nghỉ có lương.”
Anh bật cười, quả nhiên cô vẫn còn là một đứa trẻ.
“Em muốn ăn gì, chúng ta đi ăn trước đi.”
Câu lạc bộ của Sở Diệt Chi tối nay khai trương, dù thế nào anh cũng phải đến đó, đúng lúc đưa cô ra ngoài đi dạo.