Cuốn Sách Của Cô Gái Cặn Bã

Chương 82

Trước Sau

break

 

“Không giới thiệu một chút?”

Sở Diệt Chi từ nhỏ đã thích bắt nạt người, hắn thích cái gì đều chưa từng bỏ qua, làm rất nhiều chuyện hỗn đản, nhưng người quả nhiên có khả năng kiêu ngạo. Trái tim của Tư Ngọc Trúc lỡ một nhịp, anh vô thức đứng trước mặt Nguyễn Hi Hoà.

“Anh à, cô ấy là bạn học của em.” Tư Ngọc Trúc dịu dàng cười nói.

“Lo lắng hả, bạn gái?”

“Bây giờ còn không phải”

Khi bạn thích một ai đó, cả thế giới là kẻ thù trong tưởng tượng của bạn, Tư Ngọc Trúc lúc này đang rất phòng thủ.

Những lời của anh ấy có nghĩa là không phải bây giờ, nhưng nó sẽ có trong tương lai.

Sở Diệt Chi thở phào nhẹ nhõm, nếu chưa phải, vậy thì tùy khả năng của mình, nếu người phụ nữ anh ta thích không tranh giành thì anh ta không phải là Sở Diệt Chi, anh ta từ nhỏ đến giờ chưa từng sợ hãi. 

Mặc dù bây giờ anh ta đã tiếp quản công ty, nhưng lưu manh trên người một chút cũng không ít.

"Xin chào, tôi là anh họ của Tư Ngọc Trúc, Sở Diệt Chi." Anh ta chủ động chào hỏi Nguyễn Hi Hòa, tất cả những người em trai phía sau anh ta đều sửng sốt , Anh Diệt đã lịch sự với phụ nữ từ khi nào.

Tư Ngọc Trúc biết anh họ của mình thích phụ nữ như thế nào, vì vậy anh ta nhanh chóng quay lại và cố gắng đưa Nguyễn Hi Hòa đi, không cho họ cơ hội nói chuyện:

" Nguyễn Nguyễn, em sống ở đâu, anh sẽ đưa em về.”

“Xe em gọi đã đến."

Chiếc xe đặc biệt gọi trên ứng dụng bên kia đã dừng ở ngã tư, mọi người nhìn cô đi xa, nhưng cũng không có lý do gì để giữ cô lại. 

Mạc Khải Dự đang dựa vào cửa nhà cô với vài mẩu thuốc lá vương vãi bên cạnh, nhìn thấy Nguyễn Hi Hòa quay lại, anh ta ném điếu thuốc chưa tắt xuống đất và dùng đế giày nghiền nát tàn thuốc, anh ta lạnh lùng nói

"Em đã đi đâu vậy?"

Đã có bao nhiêu cuộc gọi, bao nhiêu tin nhắn WeChat gửi cho cô nhưng đều không có hồi đáp, đến bây giờ người cô vẫn còn nồng nặc mùi rượu.

"Tiệc đồng nghiệp."

"Sao em không trả lời tin nhắn, không biết anh sẽ lo lắng cho em sao"

Mạc Khải Dự cau mày.

" A, em quên bật chế độ im lặng, để trong túi không biết, anh hung dữ cái gì.”

Lúc này nên đánh đòn phủ đầu, khi bạn trai tức giận với bạn, bạn phải tức giận hơn anh ta, để anh ấy không thể tức giận mà phải dỗ dành bạn

." Anh không hung dữ với em nữa, nhưng sau này không được như vậy, điện thoại di động không được bật chế độ im lặng, có biết không?"

Anh đi theo Nguyễn Hi Hòa vào phòng.

"Muộn rồi, em đi ngủ, anh về đi! “

Cô đẩy anh ra cửa.

Mạc Khải Dự nắm cổ tay cô

“ Uống rượu xong có thể ở một mình được không ?”

Anh ôm cô vào lòng, không cho cô động đậy

“Nguyễn Nguyễn, để anh hôn em, cả ngày anh đều nhớ em.”

Cô bị anh áp sát vào cửa. Mạc Khải Dự thực sự càng ngày càng biết, cô bị nụ hôn làm cho mê mẩn, anh đã dùng tay cởi áo khoác ngoài, chui vào trong.

Cô kêu lên một tiếng nhỏ.

Thật mê mị muốn chết.

Dần dần, anh bắt đầu không hài lòng với điều này và chuyển dần xuống má. Các tĩnh mạch ở cổ cô ấy quá rõ ràng. Anh nếm thử một cách cẩn thận. Hàm răng đáp nhẹ xuống xương quai xanh rồi xoay vòng.

" Mạc Khải Dự , đừng, đừng." Cô không thể chịu đựng được. Anh thở hổn hển trên cổ cô, lại mất khống chế.

Một nụ hôn nhẹ nhàng đặt lên khóe miệng của Nguyễn Hi Hòa:

"Nghỉ ngơi sớm đi, tối mai anh dẫn em đi chơi, tan làm anh lại đón em ."

……

Tối qua vui vẻ, hôm nay đến cơ quan nhưng trên mặt không ai lộ vẻ mệt mỏi.

Ở Bắc Kinh, bất kể bạn phát điên vào lúc nào vào đêm hôm trước, điều đó không được ảnh hưởng đến công việc của bạn vào ngày hôm sau.

Nhưng chuyện tối hôm qua lại để cho tất cả mọi người cảm thấy có chút thần bí, Nguyễn Hi Hòa vốn là một người ôn hòa, hơn nữa trên người cũng rất ít xuất hiện cái gì mang dấu hiệu gì, thế nhưng mạng có lưới quan hệ với một gia tộc giàu có bậc nhất họ Tư, khiến cho người khác có áp lực tâm lý.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc