Cuốn Sách Của Cô Gái Cặn Bã

Chương 119

Trước Sau

break

 

“Nghĩ như vậy vui vẻ đúng không, ta cho ngươi vui vẻ "Vừa dứt lời cô liền hung hăng một cước đá vào hạ bộ hắn.
Lần này Triệu Khang Trác ôm đũng quần ngã xuống đất sắc mặt trắng bệch.
Nguyễn Hi Hòa đi tới, chân giẫm lên mặt đối phương:
"Vui vẻ không?”
Triệu Khang Trác cong thành hình tôm, đau đến cả người run rẩy nói không ra lời.
“Umm, không phải làm cho anh vui vẻ sao, anh đứng lên đi.”
Nguyễn Hi Hòa nhếch khóe miệng, đi lên bàn cầm kéo tới, ngọn đèn sợi đốt màu trắng ở trên cây kéo.  

044 ở trong biển ý thức cố gắng động viên, đây mới thật sự là Nguyễn Hi Hòa, người tàn nhẫn không nhiều lắm, con đường còn hoang dã, sức chiến đấu vương giả cấp bậc Kim Cương Barbie.
Chỉ là Nguyễn Hi Hòa ngày thường luôn ôn nhu trước mặt mọi người, hiếm khi có người nhìn thấy mặt khác của cô.
Triệu Khang Trác kinh hãi không thôi, vốn tưởng rằng là một đóa hoa sen nhỏ điềm đạm đáng yêu lay động trong gió, không ngờ đây là một đóa hoa ăn thịt người, phía dưới đau đến phát run, môi sợ tới mức phát run, đồng tử đột nhiên co rụt lại, nhìn chằm chằm vào kéo trong tay Nguyễn Hi Hòa.
“Không, không, tôi, sai rồi, tôi không dám, đừng, đừng tới đây.”
Nguyễn Hi Hòa nhìn anh, dịu dàng nở nụ cười, quả nhiên là uyển chuyển quyến rũ.
“Anh không tới, làm sao để em vui vẻ.”
Cô ngồi xổm xuống, túm tóc Triệu Khang Trác, bàn tay cầm kéo đột nhiên đâm xuống.
“Aaaaaaaaaaaaaaa!”
Triệu Khang Trác bị dọa ngất xỉu.
Nguyễn Hi Hòa khẽ nhếch khóe miệng, dịu dàng đứng dậy.
Cây kéo kia đâm vào đũng quần Triệu Khang Trác trên sàn nhà
Chậc, còn chưa đâm vào, anh ta đã bị dọa ngất xỉu, chán thật.

Trong phòng nghỉ tràn ngập mùi nước ŧıểυ, Nguyễn Hi Hòa cầm một cái ghế nhỏ ngồi ra ngoài xem bọn họ chụp ảnh.

Vẫn là lúc Lưu ca trở về phát hiện Triệu Khang Trác ngã trên mặt đất, lập tức gọi người tới, đoàn làm phim lớn bình thường, đều sẽ phối hợp với nhân viên công tác chuyên môn.
Bác sĩ áo blouse trắng đến nhìn Triệu Khang Trác một cái, chẩn đoán chính xác anh ta không có chuyện gì, chỉ là bị kinh hãi, không khống chế được mà thôi.
Triệu Khang Trác khi tỉnh lại môi còn trắng bệch, cả người khẽ run lên, chuyện đầu tiên chính là đi che phía dưới.
Sau khi phát hiện vật kia vẫn còn, vui mừng mà khóc, quỳ trên mặt đất khóc tê tâm liệt phế.
Lần này cũng không phải là đưa tới rất nhiều người, mọi người nhao nhao suy đoán Triệu Khang Trác làm sao vậy, ở phòng Quý Vu nghỉ ngơi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Quý Vu vừa nghe, trong phòng nghỉ đã xảy ra chuyện vội vàng chạy trở về, hắn chỉ biết là trước khi đi, ŧıểυ cô nương kia một mình trong phòng nghỉ đợi.
Trái tim không thể khống chế đè lên các loại cảm xúc hoảng hốt, chỉ là loại cảm giác này quá phức tạp, chợt lóe qua hắn không kịp nghiên cứu kỹ, chạy về cũng chỉ là dựa vào bản năng mà thôi.
Đến cửa phòng nghỉ nhìn thấy cô tươi cười đứng ở nơi đó, hoàn hảo không tổn hao gì, lại đang cười với chính mình, trái tim treo cao mới nặng nề rơi xuống.
Anh âm thầm bình phục cảm xúc lo lắng của mình, khắc chế đi về phía cô:
"Anh nghe nói phòng nghỉ đã xảy ra chuyện, em không có việc gì là tốt rồi.”

Cô tựa hồ vẫn phản ứng rất bình thản, ý cười nhẹ nhàng:
“Em không việc gì.”
“Sau này anh quay phim, em cứ đi theo anh, ở một mình anh không yên tâm.”
Quý Vu cân nhắc nói, sợ quá mức, lại giấu đầu hở đuôi bỏ thêm một câu:
"Dù sao Kỳ Tư nhờ anh chăm sóc em."
Nguyễn Hi Hòa luôn không phụ lòng tốt của người khác, dù sao ngồi ở đâu cũng giống nhau:
"Được.”
Triệu Khang Trác sau khi tỉnh lại đối với chuyện đã xảy ra ngậm miệng không đề cập tới, vô luận người khác hỏi thế nào cũng không nói, Nguyễn Hi Hòa ở trong lòng hắn khắc bóng ma, hắn đại khái có một đoạn thời gian rất dài đều sợ hãi phụ nữ.
Tiếng sấm mưa to một chút, bản thân Triệu Khang Trác cũng không truy cứu, người khác cũng không có gì để nói.
Ngược lại những người khác đối với việc này rất nhiều suy đoán, biết Nguyễn Hi Hòa lúc ấy đang ngồi ở cửa phòng nghỉ, liền muốn đến hỏi cô.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc