“Nhà họ Trương chắc đến gần trưa mới tới, cô không cần phải dậy sớm vậy đâu.”
Trong mắt Giang Tình, việc Giang Mạt Ly dậy sớm như thế này chẳng qua chỉ là để chải chuốt chuẩn bị đón nhà họ Trương đến dạm hỏi.
Với người ngoài nhìn vào, câu nói của Giang Tình giống như một lời nhắc nhở đầy thiện ý.
Nhưng trên thực tế, cả Giang Mạt Ly lẫn Giang Tình đều biết rõ, người mà Trương Minh đến dạm hỏi là Giang Tình. Vì thế câu nói này lại càng trở nên đầy ẩn ý.
“Tôi có lý do của riêng tôi khi dậy sớm, cô quản được chắc?”
Giang Tình mỉm cười, tỏ vẻ rộng lượng như thể không thèm chấp.
Giang Mạt Ly trợn mắt một cái, rửa mặt qua loa rồi rời khỏi nhà.
Giang Tình nhìn theo bóng lưng cô, khóe môi nhếch lên lạnh lùng.
Giang Mạt Ly, những ngày vui vẻ của cô chẳng còn được bao lâu đâu.
...
Trong lúc đợi xe buýt, Giang Mạt Ly tranh thủ ghé quán bánh bao bên cạnh mua hai cái bánh nhân rau.
Vừa cầm bánh xong thì xe buýt cũng vừa vào bến.
Cô đành xách túi chạy vội lên xe.
Bên trong xe đông nghịt, chẳng khác nào tàu điện ngầm giờ cao điểm ở thời hiện đại. Đến khi xuống được xe, hai cái bánh bao trong tay cô đã bị ép bẹp dí thành hai cái bánh dẹp.
Tới nhà vệ sinh công cộng, cô lại bị cô công nhân già dẫn dắt mắng té tát một trận.
Chỉ vì cô đến muộn hai phút.
“Sáng mở cửa đúng bảy giờ rưỡi, tối chín giờ đóng, sàn nhà và tường phải luôn sạch sẽ, nửa tiếng xối nước hố phân một lần, nhớ rõ chưa?”
Khi cô công nhân đang hướng dẫn công việc, Giang Mạt Ly mới chợt nhận ra một điều.
Cô còn phải dọn luôn cả nhà vệ sinh nam.
Mẹ kiếp, liệu có mọc lẹo mắt không trời.
Muốn chết quá đi mất.
...
Để chuẩn bị đón nhà họ Trương đến dạm hỏi, hôm nay Giang Đại Hải đặc biệt xin nghỉ ở nhà.
Trong bữa sáng không thấy Giang Mạt Ly đâu, ông cũng không để ý, tưởng cô còn đang ngủ nướng.
Đến khi ăn sáng xong, dẫn cả nhà tổng vệ sinh trong ngoài một lượt, ông mới vào buồng trong gọi Giang Mạt Ly dậy.
“Mạt Ly đâu rồi? Nó đi đâu rồi?”
“Nó ra khỏi nhà từ sáng sớm, không nói là đi đâu cả.”
Giang Tình trả lời, trong lòng cũng đoán không ra Giang Mạt Ly rốt cuộc ra ngoài làm gì.
“Hôm nay là ngày quan trọng như vậy mà còn chạy đi đâu không rõ, thật đúng là khiến người ta lo lắng!”
Thấy Giang Đại Hải nổi giận, Lý Hồng Anh vội nói: “Chắc là nó đến chơi nhà mấy cô bạn, để em với tụi nhỏ đi tìm.”
Giang Đại Hải ở lại nhà chờ còn Giang Tình, Giang Bằng và Lý Hồng Anh cùng nhau ra ngoài tìm Giang Mạt Ly.
Giang Mạt Ly phát hiện, công việc quét dọn nhà vệ sinh tuy bẩn và mệt, nhưng thật ra lại có chỗ để kiếm thêm.
Hai tờ giấy vệ sinh tính thành một phần, bán với giá một xu.
Giấy vệ sinh kiểu này không phải ai cũng cần, số lượng bán được nhiều hay ít không cố định.
Cùng lắm mỗi ngày chỉ bán được vài hào, chẳng có lãnh đạo nào rảnh đến mức vì mấy xu lẻ đó mà cử người đến giám sát.
Vì vậy, phần lớn doanh thu từ việc bán giấy vệ sinh đều rơi vào túi của những công nhân dọn nhà vệ sinh như Giang Mạt Ly.