“Vậy ông đã đồng ý rồi thì chiều nay cãi nhau với Tiểu Trình trong văn phòng làm gì? Không sợ người ta cười cho à?”
“Tôi chẳng phải cũng phải diễn chút sao? Phải để người ngoài thấy rằng tôi cực lực phản đối cuộc hôn nhân này, là thằng nhóc đó tự ý quyết định. Sau này nếu vợ nó có gây ra chuyện gì, cũng chẳng liên quan gì đến tôi, tự nó gây họa thì tự nó gánh.”
An Tuệ bất đắc dĩ nói: “Ông đúng là cha ruột thật.”
“Đã diễn thì diễn cho trót, chuyện đi dạm ngõ tôi sẽ không đi. Bà đi với Tiểu Trình, tôi sẽ bảo Tiểu Quang đi cùng phụ một tay.”
...
Sáng sớm, Giang Mạt Ly đã nhận được điện thoại của Lục Đình Đình, nói rằng đã sắp xếp xong việc làm cho cô.
Giang Mạt Ly mừng rỡ chạy đến địa điểm được chỉ.
“Đây này, chính chỗ này, ngày mai bắt đầu đi làm.”
Giang Mạt Ly nhìn chằm chằm vào tấm biển trắng chữ đen treo trên đầu, rơi vào trầm tư.
Chỗ này có thể là công viên, cũng có thể là nghĩa trang, nhưng cuối cùng lại là… nhà vệ sinh công cộng!
Đúng vậy, không sai, công việc mà Lục Đình Đình sắp xếp cho cô chính là… quét dọn nhà vệ sinh!
Cô cố vùng vẫy thêm chút nữa.
“Không còn công việc nào khác sao? Vấn đề tiền bạc chúng ta có thể thương lượng lại mà.”
“Việc có thể bắt đầu ngay chỉ có cái này thôi, còn mấy công việc khác thì phải chờ, cô có chờ nổi không?”
Không chờ nổi.
Nếu trong hai ngày không tìm được việc, cô sẽ phải đến văn phòng thanh niên trí thức báo danh.
Mẹ kiếp.
“Tôi làm.”
Sau khi Giang Mạt Ly rời đi, người đầu tiên không nhịn được mà phá lên cười chính là Ngô Mỹ Hà.
“Nhìn cái vẻ thảm hại của cô ta kìa, chắc chắn cô ta tưởng bọn mình sẽ sắp cho cô ta một công việc ngon lành ngồi văn phòng, ai ngờ lại là quét nhà vệ sinh, chắc tức đến nghẹn họng luôn rồi!”
Tống Khả phụ họa: “Loại mặt dày như cô ta, cho đi quét nhà vệ sinh đã là nể mặt lắm rồi.”
Lục Đình Đình hừ lạnh: “Cô ta còn tưởng có thể giở trò khôn lỏi trước mặt tôi, cứ chờ xem tôi dạy dỗ cô ta thế nào.”
Chuyện sắp xếp cho Giang Mạt Ly đi quét nhà vệ sinh là do ba người Lục Đình Đình cố tình sắp đặt.
Tuy bề ngoài, nguyên chủ và ba người họ có qua lại vài năm, nhưng thực ra đó chỉ là sự đơn phương từ phía nguyên chủ, lúc nào cũng cố gắng bám lấy người ta.
Trong mắt ba người Lục Đình Đình, Giang Mạt Ly chẳng khác gì một miếng cao dán chó phiền phức, dính chặt lấy không rứt ra được.
Ba người họ đồng ý giúp tìm việc, căn bản không phải vì tiền, mà là để chơi xỏ Giang Mạt Ly.
...
Sáng hôm sau, Giang Mạt Ly dậy từ rất sớm.
Đây là ngày Giang Mạt Ly dậy sớm nhất kể từ khi xuyên sách, nhưng vẫn không sớm bằng Giang Tình.
Khác với vẻ giản dị thường ngày, hôm nay Giang Tình ăn diện kỹ lưỡng.
Cô mặc chiếc váy liền mới may, kẻ chân mày gọn gàng, mái tóc dài được buộc bằng một chiếc khăn tay màu vàng, thắt thành hình nơ bướm.