Cưới Nhầm Quân Nhân, Bị Đại Ca Cấm Dục Cưng Chiều Đến Nghiện

Chương 2:

Trước Sau

break

À, thì ra là nhà bên.

Nhà họ Giang ở trong căn hộ chia đôi, nhà bên là gia đình bốn người của Chu Vĩ Quang, tổ trưởng hậu cần của nhà máy cơ khí.

Ngoài phòng ngủ ra thì sân, bếp và nhà vệ sinh đều dùng chung, cách âm gần như bằng không, những lời Giang Mạt Ly vừa nói, bên nhà họ Chu nghe thấy hết.

Ăn không ngồi rồi suốt ngày, cơm canh sẵn bưng lên mà còn chê bai đủ kiểu, đúng là chọc người ghét.

Dễ dàng kiếm được 8 điểm bị ghét, Giang Mạt Ly rất hài lòng.

Phải nói là, mang thân phận nữ phụ độc ác rồi thì việc làm mấy chuyện chọc người căm ghét đúng là dễ như chơi.

Giang Tình ngồi đối diện, nhìn Giang Mạt Ly với vẻ mặt trầm ngâm.

Từ sau khi trọng sinh, mọi chuyện xảy ra đều giống hệt kiếp trước, chỉ có cảnh vừa rồi là hơi khác một chút.

Nghĩ đến chuyện Giang Mạt Ly vốn dĩ đã là người hay chê bai soi mói, cho dù hành động có hơi khác với kiếp trước thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến kế hoạch của mình, Giang Tình mới yên tâm trở lại.

“Tôi nói có sai đâu, ba à, ba đi làm cực khổ thế mà ngày nào cũng ăn mấy thứ chẳng có chút dinh dưỡng này, cơ thể chịu sao nổi. Ba chờ con đi, đợi con phát tài rồi, ngày nào cũng dắt ba đi ăn nhà hàng, toàn đồ ngon lành nóng hổi.”

Nhiệm vụ vừa xong, Giang Mạt Ly lập tức đổi sang bộ mặt nịnh nọt, ân cần lấy lòng Giang Đại Hải.

Dù sao ngoài vai nữ phụ độc ác, cô còn mang danh kẻ ăn bám, phải bám cho chắc cái đùi to Giang Đại Hải này thì mới có cơm mà ăn.

Quả nhiên, nghe cô nói có chút hiếu thuận mà không quá lố, sắc mặt Giang Đại Hải từ âm chuyển sang dương.

“Mày bớt gây chuyện cho tao là tao lạy trời lạy Phật lắm rồi.”

Vậy thì ba chắc phải thất vọng đấy. Cô còn phải hoàn thành nhiệm vụ vạn người ghét, làm sao mà không gây chuyện cho được.

“Ba, nào, ăn nhiều chút đậu đi, ăn no mới ngủ ngon.”

“Ăn phần mày đi, tao tự gắp được.”

Miệng thì chê nhưng tay Giang Đại Hải lại rất thành thật, đưa bát ra nhận lấy món.

Thấy vậy, Lý Hồng Anh vội vàng cười tươi, khen Giang Mạt Ly hiểu chuyện lại hiếu thảo.

Giang Đại Hải tỏ vẻ rất tán thành, trên mặt cũng nở nụ cười, quay sang nói về chuyện con gái riêng sắp đi lao động ở vùng nông thôn:

“Chú đã nhờ người lo liệu giúp một chút, để Tiểu Tình được phân về điểm thanh niên trí thức ở nông thôn miền Nam. Đợi thêm hai năm nữa, chú sẽ tìm cách xin cho con đường quay về thành phố.”

“Thế thì tốt quá còn gì, Tiểu Tình, còn không mau cảm ơn chú Giang đi!”

Lý Hồng Anh vui mừng ra mặt.

Miền Nam dù là khí hậu, môi trường hay tài nguyên đều tốt hơn miền Bắc và các vùng biên xa xôi nhiều, tới đó ít ra cũng đỡ khổ.

Ở kiếp trước, Giang Tình cũng giống như Lý Hồng Anh bây giờ, trong lòng đầy biết ơn với Giang Đại Hải.

Nhưng cô đã chết một lần, mọi chuyện đều đã nhìn rõ cả rồi.

Giang Đại Hải chẳng qua chỉ là một con cáo già đạo đức giả.

Ông ta để cô thay Giang Mạt Ly xuống nông thôn, rồi lại làm bộ làm tịch giả vờ quan tâm, mẹ con cô chỉ là con rối trong tay ông ta mà thôi.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc