Ánh mắt của người đàn ông phía sau như có sức nặng, cứ thế dán chặt lên bóng lưng cô, khiến cô vô thức bước nhanh hơn.
Đợi đến khi dáng người nhỏ nhắn ấy khuất dần trong dòng người, Lục Trình mới thu ánh mắt lại, cúi đầu nhìn bàn tay phải của mình.
Cảm giác mềm mại, ấm áp như không xương vẫn còn lưu lại trong lòng bàn tay, khiến anh cảm thấy vừa lạ lẫm vừa thèm khát.
Một bà thím cười híp mắt bước đến gần.
“Chàng trai à, điều kiện như cậu tốt thế, tìm ai chẳng được, việc gì phải để ý đến loại con gái như vậy. Con gái tôi 22 tuổi, là giáo viên trung học, cậu đưa bao nhiêu sính lễ, nhà tôi hồi môn từng đó, cậu có muốn gặp thử không?”
“Không cần đâu, tôi chỉ thích kiểu như cô ấy, người khác tôi không để mắt.”
Bà thím trừng mắt một cái rõ dài rồi bỏ đi trong bực tức.
Không thèm người tài giỏi, cầu tiến như con gái tôi lại đi thích cái loại ham hư vinh lười biếng kia, nhìn là biết cậu cũng chẳng phải dạng tốt lành gì!
【Điểm bị ghét +1, tài khoản nhận được 10.000 tệ】
Cảm giác bị Lục Trình từ chối khiến bà thím tức tối, trong lòng lại càng thêm ác cảm và ghét bỏ Giang Mạt Ly.