Tĩnh Đình kéo chiếc rương hành lý cuối cùng vào căn hộ mới thuê, mồ hôi lấm tấm trên trán, hơi thở gấp gáp.
Ánh nắng xuyên qua ô cửa sổ sát đất, rải xuống nền gỗ mộc mạc, trong không khí phảng phất hương vị nhàn nhạt của căn phòng vừa được tân trang.
Cô vừa tốt nghiệp đại học, dựa vào niềm đam mê hội họa để bắt đầu sự nghiệp tự do, quyết định chuyển đến thành phố này mở ra cuộc sống độc lập của riêng mình.
Căn hộ không lớn nhưng ấm áp, phòng khách thông với bếp mở, phòng ngủ nối liền ban công, tầm nhìn thoáng đãng. Tĩnh Đình buông hành lý xuống, đưa tay lau mồ hôi.
Đôi gò ngực căng đầy trong chiếc áo thun ôm sát khẽ rung động theo nhịp thở, đường cong cơ thể mềm mại phác thảo thành một bức tranh quyến rũ. Chiếc váy ngắn theo từng cử động mà lay động nhẹ, để lộ đôi chân dài thon thả, dưới lớp vải mỏng manh mơ hồ ẩn hiện đường nét gợi cảm của nội y, khiến nơi tư mật như ẩn như hiện.
Cô đang bận rộn dọn dẹp thì bất ngờ vang lên tiếng gõ cửa. Khi cánh cửa vừa mở, trước mặt hiện ra một người đàn ông cao lớn, gương mặt tuấn tú, áo thun trắng giản dị ôm sát cơ bắp, quần jean tôn thêm vẻ mạnh mẽ. Trong nụ cười ấm áp lại thoáng thấp thoáng một tia tà khí.
“Chào em, anh là Lục Thần, ở ngay cạnh đây. Nghe có tiếng động, đoán chắc là em mới chuyển đến nhỉ?” Giọng nói trầm thấp, mang theo từ tính. Ánh mắt anh vô tình dừng lại ở bầu ngực căng tròn đang khẽ nhấp nhô dưới áo rồi mới lễ độ dời đi.
Má cô nóng bừng, khẽ gật đầu: “Đúng vậy, em tên là Tĩnh Đình, vừa mới dọn đến. Đồ đạc hơi nhiều nên có chút bừa bộn…” Cô ngượng ngùng cười, bầu ngực theo tiếng cười khẽ run rẩy, ánh mắt Lục Thần như bị hút chặt.
“Có cần giúp không? Vừa lúc anh đang rảnh.” Lục Thần dựa vào khung cửa, giọng điệu nhẹ nhàng. Tĩnh Đình thoáng do dự, nhưng nghĩ đến mấy chiếc rương nặng cùng đồ nội thất chưa lắp ráp, cô mới vui vẻ gật đầu: “Vậy thì tốt quá, cảm ơn anh.”
Hai người nhanh chóng bắt tay vào dọn dẹp. Lục Thần xốc lên chiếc rương lớn, cơ bắp căng chặt nổi bật dưới lớp vải. Tĩnh Đình đứng bên chỉ dẫn, làn váy bị gió thổi khẽ lay, lộ ra đùi trắng nõn và thoáng vệt nội y bên hông. Mỗi lần ánh mắt anh thoáng lướt qua, yết hầu liền khẽ động, không khí dần dần thấm đẫm một tầng ái muội.
Khi cô ngồi xổm xuống sắp xếp đồ, cổ áo rộng mở hé ra khe ngực sâu hút, đôi gò căng đầy áp sát nhau, da thịt trắng nõn đến lóa mắt. Lục Thần cố tỏ ra chăm chú với chiếc rương nhưng đũng quần lại căng phồng, vật nam tính dần dựng cao, hình dạng rõ ràng qua lớp jean.
“Cái kệ sách này lắp lên được không?” Tĩnh Đình chỉ vào đống ván gỗ và ốc vít, ngẩng đầu hỏi, ánh mắt trong trẻo lại vô tình pha thêm vài phần gợi tình.
Lục Thần bước đến, ngồi xổm bên cạnh, hương nước hoa dịu nhẹ lẫn mùi thơm cơ thể thiếu nữ từ cô phảng phất lan sang, càng khiến nơi hạ thân anh căng chặt. Anh cưỡng chế du͙© vọиɠ dâng trào rồi cười khẽ: “Không thành vấn đề, để anh lo.”
Hai người cùng nhau lắp ráp kệ sách: cô đưa ốc, anh siết chặt. Thỉnh thoảng ngón tay khẽ chạm nhau như tia điện chạy dọc cơ thể, tim cả hai đập nhanh rối loạn. Có lúc Tĩnh Đình trượt tay, cả thân thể nhào về phía trước, suýt ngã vào lòng anh. Lục Thần nhanh tay đỡ lấy, bàn tay vô tình đặt nơi eo mềm, qua lớp vải mỏng càng cảm nhận rõ đường cong.