Người dịch: Minh Châu
Lời này của nàng ta cũng chỉ là tự lẩm bẩm, những người khác chẳng ai để ý.
Trước khi vào cung, Phó Xảo Ngôn vẫn luôn bận rộn chăm sóc đệ đệ, lúc đó cuộc sống rất khó khăn, không có cơ hội tắm rửa thư thái, giờ đây có điều kiện, nàng đương nhiên sẽ không kén chọn.
Đầu tiên dùng khăn lau sạch sẽ toàn thân, rồi mới đứng lên cái ghế nhỏ ngồi vào trong thùng tắm.
Dường như trong nước có thêm một số loại hương liệu, ngửi thấy mùi thơm dịu nhẹ.
Phó Xảo Ngôn thở dài một hơi, cảm thấy cái lạnh lẽo mấy ngày qua tan biến, trán lập tức lấm tấm mồ hôi.
Một giọng nói nhẹ nhàng từ bên cạnh nàng vang lên: “Tỷ tỷ, tỷ tên là gì vậy?”
Phó Xảo Ngôn có trí nhớ tốt, đương nhiên nhận ra kia là tiểu nha hoàn nhỏ tuổi nhất, liền nhẹ nhàng trả lời: “Ta họ Phó, tên là Xảo Ngôn, Xảo trong Xảo Thủ (khéo tay), Ngôn trong ngôn ngữ. Còn ngươi tên gì?”
Tiểu nha hoàn này nhỏ hơn Phó Xảo Ngôn hai, ba tuổi, dáng vẻ rất ngây thơ, nghe xong liền vui vẻ nói: “Ngôn tỷ tỷ, ta tên là An Như, Thẩm An Như.”
Phó Xảo Ngôn quay đầu nhìn nàng, thấy nàng đang dựa vào mép thùng tắm cười nhìn mình, khuôn mặt nhỏ nhắn còn hơi ngơ ngác, hiển nhiên vẫn chưa khắc sâu sự uy nghiêm của hoàng cung.
Hai người họ ngồi ở vị trí khá xa, trong phòng lại có tiếng nước chảy róc rách nến nếu chỉ nói nhỏ thì người khác không nghe được.
Vì từ nhỏ đã chăm sóc đệ đệ, với những đứa bé nhỏ tuổi hơn Phó Xảo Ngôn thường khó có thể làm ra vẻ xa cách, thấy nàng lại đáng yêu như vậy, không khỏi nhắc nhở: “Ở đây không giống như ở nhà, nói năng làm việc phải cẩn thận, những gì cô cô và các tỷ tỷ nói phải nghe, tuyệt đối không được tự tiện làm việc.”
Thẩm An Như gật mạnh đầu, miệng hơi hé nhưng vẫn cố kìm nén không hỏi tiếp.
Nàng ấy ngồi gần Phó Xảo Ngôn nhất, đương nhiên có thể nhìn thấy đôi vai trắng nõn dưới mái tóc đen dài của nàng, đôi vai mỏng manh trong hơi nước như tỏa ra ánh sáng trắng, càng làm cho khuôn mặt nàng thêm xinh đẹp tuyệt vời.
Thẩm An Như chưa từng học hành, không biết những câu văn phức tạp, sâu xa, nàng chỉ biết rằng Phó Xảo Ngôn là cô nương đẹp nhất mà nàng từng gặp, nàng không nghĩ ra được từ ngữ nào khác để ca ngợi người trước mắt này.
Phó Xảo Ngôn vẫn chưa hay biết tiểu cung nữ bên cạnh đã bị vẻ đẹp của mình mê hoặc, nàng cẩn thận gội sạch mái tóc dài, dùng khăn quấn thành búi, lộ ra cần cổ thon dài.
Trước khi vào cung, chủ bộ phu nhân Lý thị, người phụ trách tuyển chọn lần này ở huyện, còn đặc biệt giảng giải cho nàng về toàn bộ quá trình tuyển chọn trong cung.
Vì dịch bệnh, nên năm ngoái, không chỉ có trăm mấy cung nữ, hoạn quan chết trong cung, mà còn có một hoàng tử yếu đuối bị nhiễm bệnh, chữa trị không khỏi mà chết.
Sự việc này khiến cho Hoàng đế vô cùng tức giận, đã hạ lệnh điều tra kỹ Thái y viện và Tam cục, đồng thời bắt toàn bộ cung nhân của Ngũ hoàng tử đều phải tuẫn táng theo, không có ngoại lệ.
Hai ngày sau, Hoàng hậu ra ý chỉ, các cung điện đều phải quét dọn, rắc thuốc, di dời tất cả cung nhân bị bệnh, mới ngăn chặn được sự lây lan của dịch bệnh, tránh được sự hỗn loạn trong hoàng thất.
Chính vì vậy, hiện nay các cung điện đều thiếu cung nhân trầm trọng. Nhưng Long Khánh đế lại rất tiết kiệm, yêu dân, trong bốn mươi mốt năm trị vì, số lượng cung nhân, hoạn quan trong Trường Tín Cung vốn đã ít hơn triều đại trước hàng trăm người, càng làm cho tình trạng thiếu nhân lực trở nên rõ rệt.
Hoàng hậu Vương thị thấy cung điện vắng vẻ, các cung điện liên tục phàn nàn, bà đành phải tấu trình lên Hoàng đế, cầu xin mở thêm đợt tuyển chọn.
Chủ bộ phu nhân Lý thị có quan hệ họ hàng với Tổng quản nội vụ, nên phần nào hiểu rõ chuyện này, vì thế mới giảng giải kỹ càng cho Phó Xảo Ngôn.
Những cung nhân được tuyển chọn lần này, miễn là dáng vẻ không quá xấu, đều sẽ được hầu hạ các quý nhân, như vậy ít nhiều cũng được thấy mặt Hoàng đế, đây quả là cơ hội tốt.
Phó Xảo Ngôn là mỹ nhân nổi tiếng ở ngõ Thanh Thạch, xuất thân tốt đẹp, tính tình dịu dàng, hiểu biết lễ nghĩa. Đúng lúc này, nhà nàng gặp phải tai họa lớn, nếu không vào cung thì không có đường sống, thật sự là số mệnh đã định.
Cho dù chủ bộ phu nhân Lý thị có ý đồ gì, thì ít nhiều Phó Xảo Ngôn cũng đã biết được phần nào về chuyện trong cung.
Hiện giờ, Phùng cô cô yêu cầu họ tắm rửa thay quần áo, tất nhiên phải tắm cho sạch sẽ, tránh làm bẩn mắt cô cô, lại gặp phải chuyện không tốt.
Trong cung, các quý nhân còn có thứ bậc khác nhau, chứ huống chi là những cung nhân làm việc như họ.
Chẳng có ai muốn vào hạ tam cục, Phó Xảo Ngôn tất nhiên cũng không muốn.
Nàng chỉ muốn được hầu hạ một vị phi tần tính tình tốt, bình thường làm việc thật thà, chăm chỉ cố gắng để được chủ tử hài lòng.
Vì vậy, vòng chọn lựa cuối cùng hôm nay vô cùng quan trọng.
Nghĩ đến đây, nàng càng cố gắng tắm rửa cẩn thận, còn nhẹ nhàng nhắc nhở Thẩm An Như: "Muội tắm rửa cho sạch sẽ một chút."
Mặc dù hai người mới quen nhau được hai ngày, nhưng không hiểu sao Thẩm An Như lại đặc biệt tin tưởng Phó Xảo Ngôn, nghe xong cũng không hỏi nhiều, chỉ cúi đầu dùng tay nhỏ xoa tóc.