Liễu Di Ninh thấy được ánh mắt không vui của những đồng nghiệp hướng về mình, cô ta âm thầm cắn răng. Không ngờ chỉ mới qua vài năm mà miệng lưỡi của Quý Dĩ Ninh đã sắc bén đến thế.
Cô ta vẫn mỉm cười như trước, cũng cố ý dịu giọng, “Hôm nay cô mới tới nên tạm thời không có chuyện gì để cô làm, cô rửa chai thuốc thử này trước đã.”
Quý Dĩ Ninh vô thức nhìn theo tay cô ta, thấy bảy mươi, tám mươi chai thuốc thủ nằm trong góc, coi bộ cô ta muốn dồn hết số chai thuốc thử tích tụ trong phòng thí nghiệm cho cô rửa.
Thấy Quý Dĩ Ninh nhìn số chai thuốc thử kia mà không nói gì, Liễu Di Ninh nhếch môi cười tươi hơn. Chỉ cần Quý Dĩ Ninh từ chối thì cô ta sẽ tới chỗ Tương Như tố cáo, Tương Như ghét nhất là những người nói thì hay mà làm thì dở, khi đó, Tương Như sẽ không thích Quý Dĩ Ninh, sau này mình muốn làm gì Quý Dĩ Ninh mà không được?
Nhưng Quý Dĩ Ninh không nói gì, chỉ quay người đi về phía số chai thuốc thử kia, nhìn bóng lưng của cô, Liễu Di Ninh nhếch môi cười lạnh, bây giờ Quý Dĩ Ninh là trợ lý của cô ta, cô ta muốn xử lý kiểu gì mà không được?
Chắc chắn cô ta sẽ làm cho Quý Dĩ Ninh hối hận vì đã đến Thành Viên làm việc!
Quý Dĩ Ninh cứ rửa đến hơn chín giờ mới rửa xong, khi buông bàn chải xuống, cô có cảm giác eo mình đã không còn thuộc về mình. Mười giờ tối, Quý Dĩ Ninh về đến nhà, tắm rửa rồi định đi ngủ.
Cô vừa đặt điện thoại xuống thì có tin nhắn gửi tới, thấy đó là lời mời kết hạn, Quý Dĩ Ninh nhíu mày, cô nhận ra được người trong avatar, là thư ký của Thẩm Yến Chi.
Vào ngày hôm sau, sau khi biết Thẩm Yến Chi ngoại tình, cô đã xóa tên người này, không ngờ bây giờ người này còn có mặt mũi mời kết bạn. Quý Dĩ Ninh không để ý nhưng người ta chưa từ bỏ ý định, còn gửi lời mời thêm một lần nữa, còn thêm một câu.
“Cô Quý, tôi mang thai.”
Tầm mắt của Quý Dĩ Ninh khựng lại giây lát, siết chặt điện thoại đến nỗi khớp ngón tay trắng bệch, qua khoảng mười giây sau cô mới bình tĩnh lại. Cô gửi ảnh cho Thẩm Yến Chi, sau đó cài chế độ tin nhắn thành không thể kết bạn được, tránh việc bị Tần Tri Ý làm cho cô buồn nôn.
Chẳng mấy mà Thẩm Yến Chi đã gửi tin tới cho cô.
[Dĩ Ninh, đây là chuyện ngoài ý muốn, anh sẽ xử lý tốt chuyện này, anh đảm bảo sẽ không để cô ta xuất hiện trước mặt em nữa.]
Quý Dĩ Ninh không bao giờ tin lời hứa của Thẩm Yến Chi nữa, lần trước anh ta cũng hứa như thế, kết quả thì sao? Cô không đáp, mà là xóa khung chat của bọn họ.
Trong những ngày tiếp theo, ngày nào Quý Dĩ Ninh tới phòng thí nghiệm thì Liễu Di Ninh sẽ cho cô làm một đống chuyện lặt vặt, còn những chuyện cần chú ý trong phòng thí nghiệm và làm thí nghiệm như thế nào thì Liễu Di Ninh không nhắc tới.
Chẳng mấy mà đã qua một tuần, tối thứ sáu, Tương Như tới phòng thí nghiệm để xem tiến độ công việc của Quý Dĩ Ninh. Thấy cô đang quét phòng thí nghiệm, Tương Như nhíu mày nhìn Liễu Di Ninh, “Chuyện gì thế này? Tôi thuê cô ấy tới đây không phải để làm lao công.”
Liễu Di Ninh ra vẻ vô tội, bất đắc dĩ nói, “Chị Như, không phải là tôi không sắp xếp công việc cho cô ta, vì mấy năm nay cô ta không thí nghiệm nên chỉ có thể bắt đầu từ cơ bản, tạm thời tôi chỉ có thể để cô ta quét dọn.”
Tương Như nhìn Quý Dĩ Ninh, “Mấy hôm nay cô không có thu hoạch gì trong phòng thí nghiệm sao?”
“Tôi đã quan sát rồi, bây giờ phòng thí nghiệm đang làm là nghiên cứu và phát triển các loại thuốc điều trị bệnh tim mạch. Tiến độ phát triển thuốc hiện tại là khoảng 50%, chúng ta đang chuẩn bị sử dụng chuột để thí nghiệm.”
Nghe vậy, trông Tương Như vui hơn một chút, nhìn Quý Dĩ Ninh với ánh mắt khen ngợi.
“Được, cô học tập việc sử dụng dụng cụ thí nghiệm như thế nào rồi?”