“Cô ngồi đi.”
Sau khi Quý Dĩ Ninh ngồi xuống, Tương Như thản nhiên nói, “Tôi đã xem lí lịch của cô rồi. Khi cô còn đi học đã đạt được rất nhiều thành tích, nhưng mấy năm nay lại không đến phòng thí nghiệm, cô bắt đầu làm từ chức trợ lý đã.”
“Vâng.”
Thấy Quý Dĩ Ninh bình tĩnh, không hề bất mãn, Tương Như rất hài lòng. Cô ta thích những cấp dưới làm việc đến nơi đến chốn, trước mắt trông Quý Dĩ Ninh có vẻ kiên định.
Tương Như đứng dậy nhìn Quý Dĩ Ninh, “Tôi dẫn cô đi gặp đồng nghiệp.”
Cô ta dẫn Quý Dĩ Ninh đến bộ phận R&D, cất cao giọng, “Mọi người tạm dừng một tí, hôm nay có một thành viên mới tới bộ phận mới, Dĩ Ninh, cô tự giới thiệu mình đi.”
Quý Dĩ Ninh bước tới mỉm cười nói, “Xin chào mọi người, tôi tên là Quý Dĩ Ninh, vừa đến bộ phận R&D, có thể có nhiều điều tôi không biết, sau này mong mọi người chỉ dạy nhiều hơn.”
Cô vừa nói xong thì chợt có một tiếng kêu vang lên ở phía cánh trái.
“Di Ninh, cô thêm sai thuốc thử rồi!”
Quý Dĩ Ninh nghe vậy bèn nhìn lại, sau khi thấy được cô gái đang lúng túng dọn thuốc thử, cô hơi bất ngờ. Không ngờ cô gặp lại Liễu Di Ninh ở đây.
Lúc trước, người cha Liễu Thừa Chí của Liễu Di Ninh là giám đốc mua hàng tại dược phẩm Vĩ Hoành cùng với cha Quý, Liễu Thừa Chí và cha Quý cũng là bạn học đại học, hai nhà khá thân thiết nên Quý Dĩ Ninh và Liễu Di Ninh cũng chơi với nhau từ nhỏ.
Nhưng sau đó nhà họ Quý phá sản, nhà họ Liễu bèn vội phủi sạch quan hệ với bọn họ, Liễu Di Ninh cũng đưa cô vào blacklist.
Sau đó Quý Dĩ Ninh nghe Thời Vi nói, Liễu Di Ninh nói với bạn bè trong lần họp lớp là cô không phải là bạn của cô ta, lúc trước, vì cha cô ta làm việc ở Vĩnh Hoành nên Liễu Di Ninh mới phải bất đắc dĩ lấy lòng cô.
Khi đó Quý Dĩ Ninh mới hiểu người thường hay cười với mình chưa chắc là thích mình, cũng có thể là lợi dụng giá trị của mình.
Tương Như nhìn Liễu Di Ninh, nhíu mày nói, “Chuyện gì thế? Chẳng phải bình thường cô là người cẩn thận nhất à?”
Liễu Di Ninh vội vã thêm sai thuốc thử mới bình tĩnh lại, nhìn Tương Như bằng ánh mắt áy náy.
“Chị Như, vừa rồi em bất cẩn mất tập trung, em xin lỗi.”
Thường ngày Liễu Di Ninh làm việc rất thỏa đáng nên Tương Như không trách cô ta, chỉ dặn dò sau này cô ta nên cẩn thận.
“Kinh nghiệm trong thí nghiệm của cô phong phú, Quý Dĩ Ninh sẽ là trợ lý của cô, cô nói cho Quý Dĩ Ninh những điều cần chú ý trong công việc đi, để cô ấy mau chóng làm quen.”
Liễu Di Ninh cúi đầu che giấu ánh mắt chê ghét ở đáy mắt, “Được.”
Sau khi dặn dò vài câu thì Tương Như bỏ đi.
Liễu Di Ninh nhìn Quý Dĩ Ninh, mỉm cười giả dối, “Dĩ Ninh, không ngờ cô lại đến Thành Viên làm việc, mấy hôm trước tôi đã thấy cô ở cổng công ty, khi đó tôi còn không tin người đó thật sự là cô.”
Quý Dĩ Ninh thấy được vẻ căm ghét trong mắt cô ta, nhưng chỉ thản nhiên nhìn cô ta, cũng chẳng tiếp lời.
“Hôm nay tôi cần làm gì?”
Nụ cười trên mặt Liễu Di Ninh cứng đờ, cắn môi nhìn cô ta với vẻ ấm ức.
“Dĩ Ninh, cô còn trách tôi chuyện lúc trước sao? Khi đó nhà máy sản xuất thuốc của chú Quý xảy ra chuyện đó… nếu tôi không phủi sạch quan hệ với cô thì nhà họ Liễu cũng sẽ bị ảnh hưởng… cô thông cảm được cho tôi mà, đúng không?”
Tuy là người xung quanh đang làm việc nhưng ai cũng vểnh tai nghe ngóng.
Vì nhìn phản ứng của Quý Dĩ Ninh và những gì Liễu Di Ninh nói, dường như bọn họ có mâu thuẫn gì đó, có khi bọn họ được nghe chuyện cũ. Quý Dĩ Ninh không muốn lá mặt lá trái với cô ta, bình tĩnh nói, “Cô Liễu, tôi tới đây làm việc chứ không phải tới nhớ lại quá khứ với cô, hơn nữa, vừa rồi cô thêm sai thuốc thử, phải làm thí nghiệm lại từ đầu. Nếu không tranh thủ thì cả phòng thí nghiệm sẽ phải tăng ca vì sự sơ xuất của cô đấy.”