Quý Dĩ Ninh đóng cửa lại, mồ hôi lạnh rịn ra sau lưng cô. Cô biết rõ ý nghĩa câu nói vừa rồi của Thẩm Yến Chi, anh ta chỉ cho cô nửa tháng chấp nhận chuyện anh ta ngoại tình.
Xem ra cô nên dọn ra ngoài càng nhanh càng tốt.
“Ring ring!”
Chợt điện thoại reo lên, đó là tin tức do bên HR gọi tới, cô đã trúng tuyển, chỉ là lương thấp hơn những gì cô nghĩ một chút, nhưng bây giờ cô không còn sự lựa chọn nào khác. Sau khi đáp lại là cuối tuần này mình có thể đi làm, Quý Dĩ Ninh lập tức liên hệ cho người đại lý.
Hôm sau, Quý Dĩ Ninh ký hợp đồng với chủ thuê nhà, thời hạn thuê nhà là một năm, ba tháng nộp tiền một lần, chủ thuê nhà chịu trách nhiệm về tiền thuê nhà, không bao gồm tiền điện nước.
Sau khi trả tiền thuê nhà, Quý Dĩ Ninh chỉ còn vài nghìn tệ trong tài khoản, cô chậm rãi về nhà, mua chổi và những món đồ vệ sinh trong siêu thị dưới lầu, sau đó quét tước cẩn thận.
Bận rộn đến giữa trưa, Quý Dĩ Ninh mệt đến nỗi không đứng thẳng được, nhưng khi thấy căn nhà sạch sẽ ấm cúng, lòng cô cảm thấy rất tự hào.
Trong những ngày tiếp theo, cô dọn đồ từ biệt thự ra ngoài, đến thứ bảy, Thời Vi tới dọn đồ giúp cô.
Thấy Quý Dĩ Ninh kéo hành lý vali, má Vương hoang mang ra mặt.
“Mợ chủ… cô muốn đi du lịch sao?”
Quý Dĩ Ninh lắc đầu cười nói, “Tôi chuẩn bị dọn ra ngoài ở, cảm ơn bà đã chăm sóc tôi trong mấy năm nay.”
Má Vương nghe vậy, bà ta giật mình, trước đó bà ta cảm thấy giữa Quý Dĩ Ninh và Thẩm Yến Chi có vấn đề, vì lúc trước khi bọn họ ở nhà thì luôn ở cùng nhau, nhưng gần đây lại gần như không hề đi cùng. Vả lại, trong những ngày Thẩm Yến Chi đi công tác, Quý Dĩ Ninh không hề gọi điện thoại cho Thẩm Yến Chi lần nào, thậm chí là không hỏi câu nào.
Lúc trước Thẩm Yến Chi đi công tác, tối nào cô cũng phải ngồi trong phòng khách gọi điện thoại cho anh ta suốt hơn một tiếng.
“Mợ chủ… có phải cô và cậu chủ cãi nhau không…?”
Quý Dĩ Ninh vô thức siết chặt tay cầm vali, sau vài giây cô mới dịu dàng nói, “Không tính là cãi nhau, tôi tìm được việc làm nên đến nơi gần công ty thôi.”
Nói xong, cô khẽ gật đầu chào má Vương, xoay người đi mà không quay đầu lại. Nhìn bóng lưng của cô, cảm giác bất an trong lòng má Vương càng lúc càng mãnh liệt, bà ta vội vàng gọi điện thoại cho Thẩm Yến Chi.
“Cậu chủ ơi, vừa rồi mợ chủ lấy vali đi rồi!”
Khi nghe được cú điện thoại từ má Vương, Thẩm Yến Chi vừa đưa một đối tác mà anh ta bàn bạc xong lên thang máy. Những gì má Vương nói khiến sắc mặt Thẩm Yến Chi cứng đờ, tâm trạng vui vẻ chợt biến mất, vẻ mặt u ám hẳn lên.
Không ngờ Quý Dĩ Ninh lại to gan dám trốn ra khỏi nhà khi anh ta không có ở nhà!
“Tôi biết rồi.”
Thẩm Yến Chi cúp máy, tìm số điện thoại của Quý Dĩ Ninh. Nhìn số điện thoại chớp nháy trên màn hình, Quý Dĩ Ninh không hề bất ngờ, cô biết mình vừa rồi khỏi biệt thự thì Thẩm Yến Chi sẽ biết ngay. Quý Dĩ Ninh mím môi lướt ngón tay trên màn hình điện thoại.
Cô vừa bắt máy đã nghe được tiếng nói giận dữ của anh ta.
“Dĩ Ninh, anh không đồng ý việc em dọn ra ngoài, bây giờ em về nhà ngay cho anh!”
Giọng điệu ra lệnh của anh ta khiến Quý Dĩ Ninh vô thức nhíu mày.
“Dù anh có đồng ý hay không thì tôi cũng sẽ dọn ra ngoài.”
Kiểu nói chuyện lạnh nhạt của Quý Dĩ Ninh khiến cơn giận trong lòng Thẩm Yến Chi càng sâu sắc hơn, cũng cất cao giọng hơn, “Em đừng quên tiền thuốc men của bố em…”
Anh ta vẫn chưa nói xong thì Quý Dĩ Ninh đã lạnh lùng ngắt lời người đàn ông này, “Thẩm Yến Chi, nếu tôi nhớ nhầm thì gần đây con của chú hai nhà anh du học sắp về rồi, anh không muốn chuyện mình ngoại tình bị người nhà biết chứ?”
Vì chú hai không có năng lực nên ông cụ Thẩm đã bỏ nhiều công sức đào tạo cho em họ của anh ta. Vì cả Thẩm thị to như thế không thể trao hết cho Thẩm Yến Chi được. Mấy năm nay, Thẩm Yến Chi luôn thể hiện tốt trước mặt ông cụ Thẩm, bây giờ là lúc mấu chốt, không thể để cô tiết lộ chuyện anh ta ngoại tình được.