Cùng Ngày Ly Hôn, Quẹo Vào Cục Dân Chính Với Chú Út Của Chồng Cũ

Chương 15

Trước Sau

break


Người của Thẩm Yến Chi cứng đờ, sắc mặt đen kịt ngay tức khắc. Anh ta siết chặt cằm Quý Dĩ Ninh, qua vài giây mới buông cô ra, quay người nhìn Thẩm Tứ, đối diện với ánh mắt mỉa mai bỡn cợt kia, Thẩm Yến Chi gượng cười.

“Không có, chú út tới đây tìm cháu có chuyện gì à?”


Thẩm Tứ nhếch môi mỉm cười, "Bà nội cậu bảo tôi tới đây gọi hai người đi ăn cơm.”

“Được, làm phiền chú rồi.”

“Không phiền, nhưng tốt xấu gì ở đây cũng là nhà tổ, cháu trai nhớ chú ý thì hơn.”

Vừa nói, Thẩm Tứ vừa hướng ánh nhìn chọc tức về tức chiếc cằm đỏ ửng do bị siết chặt của Quý Dĩ Ninh. Nhận ra ánh mắt của anh đang nhìn Quý Dĩ Ninh, Thẩm Yến Chi nhíu mày bước tới che trước mặt cô.

“Cháu biết rồi chú.”

Vẻ mặt và giọng điệu của Thẩm Yến Chi không nhìn, nhìn Thẩm Tứ với vẻ tức giận, thậm chí là có phần đề phòng. Thẩm Tứ cười khẩy, cụp mắt như không có chuyện gì xảy ra.

“Được rồi, đi ăn cơm đi.”

Sau khi Thẩm Tứ đi rồi, Thẩm Yến Chi quay người nắm tay Quý Dĩ Ninh, cô lại tránh né bàn tay anh ta, đi lướt qua mặt anh ta. Thẩm Yến Chi nhanh chóng đuổi theo bước chân của cô, cố nắm lấy tay cô, hạ giọng, "Em không muốn anh đi tìm bố vợ thì ngoan ngoãn chút đi!”

Quý Dĩ Ninh muốn hất tay anh ta ra thì phải khựng lại, cảm giác bất lực và phẫn nộ trỗi dậy trong lòng cô. Nếu lúc trước cô không nghe lời Thẩm Yến Chi, về nhà làm bà chủ thì bây giờ sẽ không bị anh ta kiểm soát mọi chuyện, bị anh ta uy hiếp.

Cô phải tìm một công việc càng sớm càng tốt để có tiền trả viện phí cho bố mình, thoát khỏi Thẩm Yến Chi. Trước khi chuyện này xảy ra, dù cô có cố gắng ly hôn với anh ta đến đâu cũng không giúp ích được gì.

Sau khi thông suốt rồi, Quý Dĩ Ninh không giãy giụa nữa mà để anh ta kéo mình tới phòng ăn. Ăn cơm tối xong thì mọi người giải tán.

Chiếc xe dừng lại ở cửa biệt thự, Thẩm Yến Chi khóa trái xe, không sốt ruột bước xuống, Quý Dĩ Ninh nhìn anh ta, "Anh làm gì thế?”

“Chúng ta nói chuyện đi.”

“Nếu anh muốn nhắc tới chuyện ly hôn thì không cần nói, tạm thời tôi sẽ không nhắc lại việc này.”

Thẩm Yến Chi nheo mắt khó nén vẻ nguy hiểm.

“Tạm thời?”

“Ừ.”

Nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của cô, Thẩm Yến Chi nhếch bờ môi mỏng, thể hiện rõ vẻ không vui. Nhưng anh ta cũng biết muốn Quý Dĩ Ninh chấp nhận chuyện mình ngoại tình thì cần một thời gian, chỉ cần cô không nhắc tới việc ly hôn thì mình còn có cơ hội lấy lại trái tim cô.

Sau khi suy tư một lát, anh ta gật đầu nói, "Quý Ninh, anh rất vui khi em bằng lòng cho anh thêm một cơ hội.”

Quý Dĩ Ninh phớt lờ anh ta, nhìn anh ta với vẻ vô cảm.

“Bây giờ anh mở cửa xe được chưa? Tôi rất mệt, muốn đi ngủ.”

“Cạch.”

Khi khóa xe mở ra, Quý Dĩ Ninh mở cửa đi xuống xe, bước vào biệt thự mà không quay đầu lại lần nào. Khi Thẩm Yến Chi tới cửa phòng ngủ, đã phát hiện cô khóa trái cửa phòng ngủ, anh ta bất đắc dĩ rồi sau một lát, lại không nhịn được mà cười.

Lúc mới cưới, có khi anh ta đối xử với cô hơi quá, ngày hôm sau cô sẽ khóa cửa phòng ngủ như thế này để thể hiện sự tức giận. Sau mấy ngày nguôi giận cô mới cho anh ta vào phòng ngủ. Nghĩ thế, anh ta lại nhếch môi cười tươi hơn. Thôi, cứ từ từ mà dỗ dành.

Bọn họ có thời gian cả đời, chỉ cần cô còn ở bên cạnh anh ta, trong lòng còn có anh ta thì chắc chắn sẽ có ngày tha thứ cho anh ta.

Trong phòng ngủ, Quý Dĩ Ninh đang chuẩn bị quần áo ngày mai đi phỏng vấn.

Cô chọn vài bộ mình khá hài lòng, chụp ảnh hỏi Thời Vi xem mình nên mặc bộ nào đi phỏng vấn thì hợp, Thời Vi bèn gọi điện thoại cho cô.

“Sao bỗng nhiên cậu muốn tìm công việc vậy? Chuyện giữa cậu và Thẩm Yến Chi giải quyết xong chưa?”

Quý Dĩ Ninh cụp mắt bình tĩnh nói, "Vẫn chưa, tớ định tìm công việc trước, vì bây giờ tớ không làm chủ được kinh tế. Sau khi có đủ tiền trả tiền thuốc men cho bố và tự nuôi bản thân, tớ mới tính chuyện ly hôn.”

“Vậy trong khoảng thời gian này cậu cứ giả vờ như không có chuyện gì xảy ra và sống chung dưới một mái nhà với anh ta à?”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc