Edit: Thanh Hưng
Cho dù không khoa học nhưng hiển nhiên là đã để lộ dấu vết, đây là điều không thể nghi ngờ nữa. Hề Hi không nghĩ ra, Hạng Việt dĩ nhiên tha.nhh.ung càng không biết rồi, từ sau đêm tiệc sinh nhật đó anh chưa gặp Hề Duy, phát hiện cô lo lắng lại trấn an: Đừng nghĩ nữa, buổi tối anh gặp cậu ấy hỏi là sẽ biết chuyện gì rồi, yên tâm đi, tất cả có anh.
Tuy có anh đảm đương nhưng cô cũng khó tránh khỏi thấp thỏm. Lý do nhiều hơn nữa thì gạt anh trai nói yêu đương với Hạng Việt còn sắp phải thẳng thắn thừa nhận. . . . . . Chung quy vẫn là có chút lo sợ. Đối với cô, Hề Duy không chỉ là anh trai mà anh ta còn giống như cha ruột, giống mẹ ruột, giống như bạn bè, là người duy nhất có thể tin cậy được, anh trai là tồn tại đặc biệt, theo cô cùng lớn lên, gần như là nơi ký thác tất cả tình cảm của cô từ lúc còn nhỏ đến sau khi trưởng thành.
Nhưng theo thời gian luôn có một số thứ sẽ thay dổi, anh trai sẽ kết hôn có một người khác bầu bạn, tạo thành gia đình mới, mà cô, cũng tự nhiên sẽ có cuộc sống riêng của mình, tình yêu của mình, tương lai của mình.
Người trưởng thành sẽ có phiền não, nhận thức đến từ thực tế làm cho người ta rối rắm, rối rắm đi qua, trừ dũng cảm tiến tới, ai còn lqd.dd có thể vẫn đứng dậm chân tại chỗ bất động? Cô không biết, anh trai cũng sẽ không. Cho nên cô có Hạng Việt, anh trai . . . . . Cũng có người yêu giấu giếm đến tận bây giờ.
Hề Hi hối tiếc tự buồn bã một chút, cuối cùng vẫn không phải người xuân buồn thu đau, rất nhanh lên tinh thần, nói với Hạng Việt: Lát nữa anh đi bệnh viện thì tới đón em đi, hôm nay em không đi viện dưỡng lão, buổi trưa chúng ta cùng nhau ăn cơm.
Cái này thật sự khác thường, Hạng Việt lập tức hỏi làm sao, cô cũng không giấu diếm: Gặp phải một chút chuyện rối rắm, không thể để cho những người khác biết, Thẩm Gia và Hạ Y cũng đặc biệt nhạy cảm, em sợ định lực của mình không đủ không giấu được, thế là nói với bọn họ bị cảm nên không đi. Về phần chuyện rối rắm gì, chắc chắn là sẽ không nói.
Biết không phải là bởi vì Hề Duy, Hạng Việt cũng không hỏi tới nữa, hai người thương lượng xong buổi trưa đi nhà trọ của anh nấu cơm ăn, lại nói vài câu nói ngọt ngào, sau đó mới cúp điện thoại.
Cúp điện thoại xong, bong bóng màu hồng còn chưa tan đi, Du Khả Dương đã gửi tin nhắn tới đây, đại ý là không đi bệnh viện, lên mạng tra xét, thời gian quá ngắn không thể xui xẻo như vậy được, lại tới hiệu di3.nld.4al3.qu.yd0.n thuốc mua que thử thai, cường điệu miêu tả tâm tình khổ sở thấp thỏm các loại. Nghe vậy khóe miệng ngọt ngào của Hề Hi bỗng chốc thu lại, tựa đầu vào cửa sổ kêu rên một tiếng, chỉ mong là buồn lo vô cớ thôi, nếu không chuyện này phải giải quyết như thế nào đây. Cho dù không phải chuyện của cô, nhưng Du Khả Dương vẫn đối với cô không tệ, hai người quan hệ cũng không sai, mang thai thật không phải chuyện nhỏ, là một sinh mạng! Coi như xã hội bây giờ người như vậy rất phổ biến, nhưng cái này cuối cùng vẫn là vừa hại mình vừa đau lòng, là tổn thương không nhỏ với phụ nữ. Lại nói phá thai cũng tồn tại tai họa ngầm, trách nhiệm sau đó ai sẽ gánh chịu? Ít nhất đối với cô gái mới vừa tròn mười chín tuổi như cô mà nói, cô có chút sợ hãi.
Nửa giờ sau Du Khả Dương gọi điện thoại tới, trong giọng nói cô ấy mang theo run rẩy rõ ràng, tiếng hít thở vừa vội vừa gấp, trong nội tâm Hề Hi lộp bộp rơi xuống, đã đoán được kết quả.
Một hồi lâu, đầu điện thoại bên kia tối nghĩa nói ra hai chữ: Có. *
*chữ có bên Trung: 有了
Hề Hi nghĩ: xong rồi.
Du Khả Dương khóc lóc trong điện thoại, cho dù lúc học cấp 3 cô ấy từng phản nghịch một hồi, tự nhận từng làm ŧıểυ lưu manh, bình thường có chút chướng mắt bạn cùng lứa tuổi “thiên chân vô tà”. Nhưng nói trắng ra là từ nhỏ cô ấy cũng là ăn sung mặc sướиɠ lớn lên, là một công chúa nhỏ kia mà, dù là lqd.dd khi làm ŧıểυ lưu manh, phần lớn cũng là người khác khen tặng cô ấy, xoay chung quanh cô ấy, đối với đồ tà ác chân chính cực ít khi động tới, tâm tính thật ra thì còn không bằng em gái từ nhỏ rời nhà đi làm công. 21 tuổi cũng không còn là cô gái trẻ tuổi, đột nhiên mang thai, còn là gian phu . . . . . . Các loại áp lực giống như vài toà núi lớn lập tức đè ép xuống, chợt cảm thấy trước mắt một vùng tăm tối như sắp không thở nổi nữa.
Cho dù Hề Hi tâm phiền ý loạn nhưng cũng không thể để cho bạn thân tiếp tục gào thét như vậy: Đừng khóc, trong bụng cô còn ôm đứa bé đấy, ngộ nhỡ cảm xúc kích động nhất thời dẫn đến sinh non cái gì, đến lúc đó muốn lừa gạt cũng không lừa gạt được nữa. Trong TV, ŧıểυ thuyết không phải đều diễn như vậy sao, hơn nữa cuộc sống khắp nơi đều có cẩu huyết, vạn nhất mà!
Du Khả Dương bị lời này của cô dọa, lập tức ngậm miệng không dám khóc, nhưng thỉnh thoảng vẫn còn thút thít, Hề Hi suy nghĩ một chút nói: Chuyện này không ai có thể giúp cô làm chủ, trước tiên cô hãy suy nghĩ thật kỹ tiếp theo