Bác sĩ Hạng thâm trầm dẫn theo gấu nhỏ tới Kim Bác —— chuỗi cửa hàng tổng hợp lớn nhất Vũ Lăng.
Khóa kỹ xe, Hề Hi kéo cánh tay của anh, ngước đầu hỏi: Ông chủ nơi này chính là đại ca trong những anh em kết nghĩa của hưnggg anh đúng không?
Hạng Việt nói đúng, sực nhớ ra gì đó, nở nụ cười: Vừa đúng gần đây bạn gái anh ta cũng bắt đầu nuôi chó, một thời gian nữa muốn đi tiêm phòng, đến lúc đó giới thiệu các em quen biết nhau.
Bạn gái? Hề Hi chỉ ra: Đồng tính luyến ái còn có bạn gái? Mục Thanh đó là người hai giới tính?
Đồng tính luyến ái. . . . . . Hai giới tính. . . . . .
Hạng Việt: . . . . . . -_-! Tam quan thật tốt!
Em nghe được lời đồn từ đâu? Anh còn khiếp sợ hơn cô: Tính hướng của đại ca anh vô cùng bình thường.
Hề Hi nháy mắt to, gương mặt vô tội: Cũng rất nhiều người nói anh ta là cong kia mà, cũng sắp 40 tuổi rồi mà bên cạnh không từng xuất lqd.dd hiện một người phụ nữ nào, trong công ty của anh ta cũng 80% là nam, nghe người ta nói trừ nhân viên bán hàng ở bên ngoài, Kim Bác không có người phụ nữa nào khác.
Hạng Việt: . . . . . .
Đại ca chỉ là có chút khúc mắc với phụ nữ, tương đối bài xích người khác phái mà thôi, em đừng bảo sao hay vậy, tính hướng của anh ta tuyệt đối bình thường. Đúng giọng lời thề son sắt.
Cũng bởi vì bài xích người khác phái cho nên mới càng có khả năng là cong đuọc không!
Hề Hi cũng châm chọc mấy câu ở trong lòng, dù sao đối phương là anh em kết nghĩa của bạn trai, cô cũng không thể nói thêm gì, vì vậy “Oh” một tiếng, ngược lại hỏi: Cái đó sao lại có khúc mắc với phụ nữ? Từng bị phụ nữ làm tổn thương? Có phải bị lừa tiền lại lừa tình hay không, cho nên mới có bóng ma tâm lý?
Em nghĩ quá nhiều rồi, Hạng Việt cũng không biết là nên cười hay là nên tức giận, có chút bất đắc dĩ: Không phải chuyện bạn bè trai gái! Hình như có liên quan đến mẹ anh ta, chỉ là cụ thể như thế nào thì anh không biết.
Cô còn muốn hỏi nữa, anh giơ tay ra hiệu dừng lại: Được rồi, đó là đại ca của anh, quan hệ đặc biệt tốt, giống như anh ruột vậy, không bắt em phải thật kính trọng nhưng ít nhất cũng phải tôn trọng, chúng ta nói xấu sau lưng anh ta như vậy thật sự không tốt.
Hề Hi trợn trắng mắt: Không nói thì không nói, anh nhìn anh đi, cứ như em rất không hiểu chuyện vậy, nếu anh ta không phải die.nda.nl.equ.yd.on anh em kết nghĩa của anh, em còn lười đi bát quái! Trong vòng thượng lưu có rất nhiều loại tin đồn giống như lời đồn ông chủ Kim Bác Mục Thanh đồng tính luyến ái, bình thường vốn cũng không thể tạo ra bao nhiêu hứng thú cho gấu nhỏ. Thay vì quan tâm cái này còn không bằng quan tâm nội đấu nhà họ Hạ! Đó mới chính là vở kịch cẩu huyết khoa trương lại giả tạo về luân lý đa͙σ đức, mỗi ngày đều có bước ngoặt mới.
Hạng Việt cười khổ, cũng biết lời mình nói có chút quá, anh không phải người xem trọng mặt mũi, thấy cô có chút không vui lập tức mềm giọng dịu dàng, cuối cùng là dụ dỗ người vui mừng, trọng tâm đề tài có quan hệ với Mục Thanh cũng theo đó dừng lại không đề cập tới.
Hai người vào trong cửa hàng, đi thang máy xuống tầng chuyên khu thực phẩm dưới lòng đất, đẩy xe nhỏ mua đồ. Lúc biết Hạng Việt có thẻ hạn mức mua hàng ở đây, Hề Hi hoan hô một tiếng, đặc biệt trẻ con nhiệt tình nhét đồ ăn vặt vào xe đẩy, Hạng Việt vừa tức vừa buồn cười: Không phải là anh keo kiệt, nhưng những thứ này đều là đồ ăn không tốt cho sức khỏe, không được ăn nhiều, em kiềm chế chút đi.
Cô đang nhón chân lấy chocolate cuốn trứng ở trên cao, nghe vậy đầu cũng không quay lại, chỉ qua loa ừ ừ hai tiếng, Hạng Việt bất đắc dĩ lại cảm thấy cô đáng yêu, mới chiếm được chút tiện nghi đã dễ dàng thỏa mãn như vậy, giống như là đứa bé, làm cho người ta mềm lòng. Thấy cô với không tới bánh bích quy trên hàng cao nhất, anh giúp cô lấy xuống, cuối cùng Hề Hi cũng nhìn thẳng vào mắt anh, lại gần hôn anh một ngụm, trên mặt cười híp mắt: Có bạn trai chính là thuận tiện.
Không ngờ bạn trai chính là số mệnh như thế. . . . . .
Hạng Việt thấy buồn cười, thấy bên cạnh không có người nào cũng cúi đầu hôn lại một cái ở khóe miệng của cô, ánh mắt hai người giao nhau, nhìn nhau cười một tiếng, lộ ra nhu tình ngọt ngào.
Lại qua vài ngày nữa, lúc cuối tuần, vốn Hề Hi đã hẹn mấy người bạn nhỏ buổi sáng cùng đi viện dưỡng lão làm từ thiện, không ngờ lqd.dd tạm thời xuất hiện tình huống đột xuất, buổi sáng Du Khả Dương gọi điện thoại tới khóc bù lu bù loa, nhưng khi lên tiếng hỏi đã xảy ra chuyện gì thì cô ấy lại lập tức bối rối.
Du Khả Dương còn ở đầu kia không biết làm sao, Hề Hi cũng là đầu óc trống rỗng: bạn thân mang thai, đứa bé cũng không phải của chồng chưa cưới . . . . . . Cái này còn có thể cẩu huyết hơn sao!!!
Đêm đó cô thật sự cùng Trương Trạch cái kia?! Cô cứng ngắc hỏi.
Ở đầu kia Du Khả Dương đã từ từ tỉnh táo lại, cô ấy nhỏ giọng nói phải, trong lúc nhất thời Hề Hi chỉ cảm thấy hoang đường.
Vậy cô định làm thế nào? Suy nghĩ một chút còn nói: Có lẽ chỉ do tâm lý của cô tác dụng thì sao? Dù sao thời gian không đúng, một tháng cũng chưa tới đâu, kỳ sinh lý không đến cũng có thể là nguyên nhân thân thể, cô mới thay đổi hoàn cảnh, cũng có khả năng lạ đất lạ nước, cô nên…
Không phải vấn đề thân thể, Du Khả Dương ngắt lời cô, Tôi có dự cảm, là thật có, tôi thật sự mang thai đứa bé của Trương Trạch! Nói tới chỗ này cảm xúc cô ấy lại kích động: Làm thế nào bây giờ? Triệu Giang biết sẽ không bỏ qua cho tôi, ba mẹ tôi cũng sẽ hận chết tôi đấy, lần này tôi nhất định sẽ chết!
Nào chỉ là chết chắc, đây quả thực là muốn náo đến ba nhà trở mặt thành thù đấy! Cho dù trong đầu Hề Hi cũng hò hét loạn lên chỉ là cô còn biết nắm bắt ý chính, thương lượng với Du Khả Dương: Dù sao dự cảm cũng không phải là sự thật, cô đi bệnh viện kiển tra một chút đi, xác nhận xong lại nói những thứ khác, ngộ nhỡ không phải thì sao?
Kiểm tra cái gì! Tôi thật sự cảm thấy…
Cô cảm thấy thì có tác dụng rắm gì! Vào lúc này Hề Hi có chút giận, mất hết kiên nhẫn: Bây giờ biết sợ, lúc lên giường với Trương Trạch sao không nghĩ sẽ tạo ra đứa bé! Sao không nghĩ cô có một người chồng chưa cưới! Không thanh.hưng nghĩ tới ba mẹ cô! Lên giường không mang bao, xuống giường không uống thuốc, cô còn trách ai! Đừng lải nhải nữa, trước tiên đi bệnh viện kiểm tra, nếu như thực sự có, tên khốn Trương Trạch kia coi như ở chân trời góc bể cũng phải quay về xử lý chuyện này! Anh ta thoải mái xong nhấc quần chạy đi Mỹ, để lại cục diện rối rắm cho một mình cô dọn dẹp? Đừng coi tôi là Thánh mẫu, tôi ghét nhất là làm Thánh mẫu!
Du Khả Dương bị mắng không dám lên tiếng, vốn chính là cô ấy đuối lý, đêm đó cũng không biết thế nào lại muốn điên cuồng một lần, giữa lúc ấy Hạ Y và Thẩm Gia đều không dấu vết cản cô ấy lại nhưng cô ấy vẫn khư khư cố chấp, sau đó cũng không phải là không hối hận, nhưng ván đã đóng thuyền, hối hận cũng không được nữa, định quên đi lại cảm thấy mình ở kỳ an toàn, ngay cả thuốc ngừa thai cũng bỏ qua. Quả nhiên làm người không thể quá phóng túng, hậu quả của phóng túng thường là một cái giá lớn.
Cúp điện thoại, Hề Hi tâm phiền ý loạn, cũng không còn tâm tình đi viện dưỡng lão, sợ mình không dấu được chuyện gì bị mấy người bạn nhỏ nhìn ra. Chuyện này của Du Khả Dương chính là vụ tai tiếng, đương nhiên là càng ít người biết càng tốt, trước tiên cô ấy tìm cô nhờ giúp đỡ, cô cũng không thể bán đứng cô ấy. Lại nói chuyện còn chưa được xác nhận, nếu như thực là một phen hú vía vậy thì càng phải giữ bí mật rồi.
Gọi điện thoại cho Hạ Y, lấy một cái cớ thối nát —— giả bộ bệnh. Trăm lần đều linh, thể chất cô yếu, mấy người bạn nhỏ đều biết. Hạ Y cũng không hoài nghi, dặn dò cô nghỉ ngơi thật tốt, chuyện đi viện dưỡng lão mấy người bọn họ có thể làm được.
Mắt thấy sắp tám giờ, biết sáng nay em gái muốn đi viện dưỡng lão, bình thường lúc này đã sớm đi, nhưng lúc này còn chưa thấy lqd.dd người đâu nên Hề Duy tới gõ cửa. Hề Hi không dám nói láo giả bộ bệnh với anh trai, anh trai mình có hỏa nhãn kim tình, cô không nói dối được. Vì vậy đơn giản trực tiếp nói: Em phiền lòng, không muốn ra cửa. Cứ tùy hứng như vậy!
Hề Duy chớp mắt một cái, nhìn ra em gái không muốn nói đến nguyên nhân cô phiền lòng, suy nghĩ một chút cuối cũng vẫn không hỏi nữa. Đứa bé lớn rồi, sang năm còn muốn đưa cô ra nước ngoài rèn luyện, anh ta không thể mãi theo ở phía sau trông đông trông tây, chim non luôn luôn phải rời ổ. Bỗng nhiên nhớ tới khoảng thời gian trước cha ruột nhắc tới chuyện đám hỏi với nhà họ Hạng, còn có câu nói như thật như giả kia, nhìn em gái hỏi: Gần đây em có liên lạc với Hạng Việt không?
Trong lòng Hề Hi đầu tiên là hoảng hốt, sau lại nghĩ một chút, sợ cái rắm gì! Cô cũng không phải là học sinh trung học, vì vậy bình tĩnh lại, “Oh” một tiếng: Ngày hôm qua còn ăn cơm cùng nhau đấy.
Hề Duy cau mày: Em tìm cậu ta có chuyện gì sao?
Không có việc gì thì không thể cùng nhau ăn cơm? Anh, trước đây không phải anh luôn nói để cho em và anh ấy thân cận sao ~
Lời này thật đúng là anh từng nói qua, mà lại còn không chỉ một lần. Hề Duy khó có được một lần bị em gái làm nghẹn lời, dừng một chút mới mở miệng nói: Dù sao người ta cũng cách chúng ta một tầng, em không có việc gì vẫn là ít làm phiền người ngoài, lúc anh không rảnh em có thể đi tìm Phùng tranh.
Hề Hi không biến sắc: Anh, lời này của anh sao lại kỳ cục như vậy! Nhà chúng ta và nhà họ Hạng về mặt sinh ý có phải có phân chia rồi không? Hay là quan mới nhậm chức Hạng Trác phải lấy uy cho leq.uyd.on anh đi giày nhỏ? Nhà họ Hề và nhà họ Hạng có hợp tác ở rất nhiều hạng mục, cô đoán như vậy cũng hợp tình hợp lý. Nhưng trong tư duy nhạy bén của Hề Duy phát giác khác thường, nếu như là bình thường lấy tính tình bao che của em gái, phản ứng của cô hẳn không bình thản như vậy, cho dù chỉ là suy đoán cũng sẽ như ŧıểυ lạt tiêu nhảy lên mấy cái.
Cho dù cảm nhận được khác thường nhưng bây giờ anh ta lại không có ý định tiếp tục nói nữa, Hề Duy dừng lại câu chuyện, từ trên giường đứng lên: Nếu không muốn ra cửa thì hãy ở nhà nghỉ ngơi, hôm nay anh muốn gặp mặt mấy cổ đông, buổi trưa không quay về ăn cơm, buổi tối sẽ ăn cùng em.
Từ cửa sổ nhìn thấy anh trai lái xe ra ngoài, Hề Hi vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Hạng Việt, thuật lại lời nói âm dương quái khí vừa rồi của anh trai mình với anh, sau đó hỏi: Anh giúp em phân tích một chút, có phải anh ấy biết chuyện của chúng ta rồi hay không?
Tám, chín phần là như vậy. Hạng Việt trầm giọng đáp lại: Không có việc gì, buổi tối anh hẹn cậu ấy đi ăn cơm nói chuyện này, chúng ta nam chưa cưới nữ chưa gả, không có chuyện gì sợ người khác biết.
Anh em sẽ không đánh anh chứ? Cô cảm thấy khả năng này rất cao: Nếu không hai ta cùng nhau đi? Em sẽ tự nói, anh ấy sẽ không dám làm gì anh.
Hạng Việt dở khóc dở cười: Em xem anh là cái gì, chút chuyện này anh có thể đảm đương được, lại nói bọn anh đều là đàn ông, có mấy lời tương đối dễ dàng nói ra khỏi miệng, em chỉ là một cô gái, còn là em gái, anh em coi như muốn nói cái gì đều không thể nói được, lần này không nói thì lửa giận giấu ở trong lòng sẽ càng lớn hơn.
Hề Hi “Hứ” một tiếng: Em còn không phải là không muốn anh phải chịu thiệt thòi sao! Anh của cô cô không lo lắng, Hạng Việt khẳng định lqd.dd không dám làm gì, nhưng anh trai mình cũng không kiêng kỵ gì Hạng Việt. Bản thân cũng không ngang hàng, đến lúc đó ai sẽ thua thiệt, có thể nghĩ.
Hạng Việt cười nhẹ: Yên tâm đi, anh không thiệt thòi được.
Anh đã nói như vậy, cô cũng không kiên trì nữa, Hề Hi lại nói: Anh nói anh em làm sao lại phát hiện ra? Cô và Hạng Việt mới kết giao còn chưa có mấy ngày, tự nhận các biện pháp giữ bí mật cũng không tệ lắm, làm sao lại bị phát hiện đây? Không khoa học mà!