Cho dù chỉ là lộ ra một đôi mắt, cho dù cô cố ý đè thấp âm thanh, thay đổi giọng nói, nhưng anh chính là biết, người phụ nữ này, là cô, chính là Liên Hoa anh đợi hơn một tháng!
Đáng chết, người nào đồng ý cho cô biểu lộ ra một mặt xinh đẹp như vậy trước công chúng! Ai cho phép cô giống như nguồn sáng hấp dẫn ánh mắt những người khác!
Đó là phúc lợi của một mình anh, nhưng bây giờ lại thông qua TV truyền vào mắt hàng triệu người! Cô còn chê tình địch của anh không đủ nhiều, không đủ khó dây dưa có phải hay không, lại vẫn muốn huy động nhân lực mở rộng lực ảnh hưởng của mình!
Liên Hoa, em chính là dùng cách này để nói cho anh biết có thể đi tìm em rồi sao! Sắc mặt Triển Thiếu Khuynh âm trầm, hận không thể kéo người phụ nữ trong màn ảnh kia tới vừa thương vừa yêu: Em có thể thu nhỏ cục diện lại một chút hay không, không nên biểu lộ ra tất cả sức quyến rũ cùng lực hút của em như vậy!
Mặc dù Liên Hoa không lộ ra làn da trơn bóng tinh khiết, không có toát ra một chút động tác khoe khoang khêu gợi nào, cũng không có cố ý làm bất kỳ vẻ mặt quyến rũ nào, thậm chí ngay cả mặt mình cô cũng không lộ ra hoàn toàn, giọng điệu cũng là cao ngạo lạnh lùng, nhưng chỉ dựa vào cặp mắt kia, Triển Thiếu Khuynh dám thề bảo đảm, cô nhất định sẽ làm cho vô số ngươi thương nhớ!
Càng thần bí càng muốn tìm tòi nghiên cứu, càng cấm dục càng muốn xé nát, càng cao ngạo càng muốn hái, tất cả đàn ông đều có một loại thói hư tật xấu này! Cũng hi vọng chinh phục được một người phụ nữ như vậy!
Mà biểu hiện của Liên Hoa ở trong TV, vừa vặn hoàn toàn phù hợp với tất cả các đặc điểm......
Triển Thiếu Khuynh cầm điều khiển ti vi, không ngừng đổi kênh, xem còn kênh nào đang phát đoạn quảng cáo này của Liên Hoa nữa, rốt cuộc còn có bao nhiêu! Anh muốn cấm tất cả đài truyền hình, không thể để cho người phụ nữ của anh xuất hiện trong mắt người đàn ông nào khác nữa!
Liên tiếp đổi mấy kênh truyền hình đều có thể nhìn thấy Liên Hoa xuất hiện, Triển Thiếu Khuynh hận đến cắn răng, anh cầm điện thoại di động lên bắt đầu gọi điện thoại: Này, quản lý Từ? Cậu liên hệ với Đài Truyền Hình KITV kênh 3, kênh 8, Lam Tinh vệ thị...... Cậu thương lượng với bọn họ, không được phát quảng cáo có người phụ nữ mặc áo đỏ kia nữa! Cậu và tất cả cấp dưới của cậu liên hệ với tất cả những kênh tivi, còn có những kênh khác phát đoạn quảng cáo này, ra lệnh cho bọn họ lập tức dừng lại!
Nghe được quản lý Từ của bộ truyền thông Triển thị bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ, lúc này Triển Thiếu Khuynh mới cúp điện thoại.
Trong lòng anh vẫn có ngọn lửa không cách nào tản đi, cái người phụ nữ làm khổ người này, biến mất hơn một tháng, không phải là muốn anh tức giận một trận như vậy chứ!
Cha? Cha? Tiểu Bạch nhìn một loạt phản ứng của Triển Thiếu Khuynh, trợn tròn mắt chưa tỉnh hồn lại, cậu bé khiếp đảm lắc lắc tay cha, ấp úng hỏi: Cha tại sao phải tức giận? Mẹ rất đẹp mà? Sẽ không chọc người tức giận mới đúng chứ?
Tiểu Bạch! Lúc này Triển Thiếu Khuynh mới có thời gian tra hỏi con trai: Con nói đi, có phải con đã sớm biết chuyện này rồi hay không? Có phải Liên Hoa báo cho con rằng cô ấy sẽ xuất hiện trên ti vi, cho nên con mới có thể vừa sáng sớm đã gọi cha xem ti vi sau đó phát hiện ra đoạn quảng cáo này hay không! Con là muốn thẳng thắn toàn bộ, hay là muốn để cho cha bức cung?
Nói xong, anh cong ngón tay của mình, làm bộ muốn cù Tiểu Bạch.
A a a! Tiểu Bạch không nghĩ tới câu nói kia của mình lại làm cho mình rước họa vào thân, cậu bé thét lên trốn sang một bên, cuộn tròn thân thể cầu xin tha thứ: Con đã thẳng thắn hết rồi, cha đừng cù con nữa!
Triển Thiếu Khuynh nhíu mày, ép hỏi: Được, còn không mau nói một chút!
Nha...... Tiểu Bạch khuất phục dưới thế lực ác, một năm một mười nói: Mẹ chỉ nói cho con biết gần đây phải thường xuyên chú ý xem TV một chút, con không biết mẹ sẽ xuất hiện trên ti vi, cũng không biết thời gian sẽ là hôm nay. Mới vừa nãy sau khi rời giường con theo thói quen mở TV ra, không ngờ sẽ nhìn thấy mẹ, tiếp theo con lập tức tới nói cho cha, tuyệt đối không chần chừ một giây nào......
Ai, Liên Hoa là muốn làm cái gì đây...... Triển Thiếu Khuynh bất đắc dĩ thở dài, hình như Tiểu Bạch cũng biết rất ít, anh không có biện pháp thăm dò được tin tức gì khác từ chỗ con trai.
Ngày mai, Thủy Các...... Triển Thiếu Khuynh lẩm nhẩm lại lời nói của Liên Hoa, anh biết, những lời này chính là tin tức cô tiết lộ ra ngoài, muốn dẫn dắt anh tiến về phía địa điểm đã ước định, có lẽ, hiện tại anh có thể đi xem một chút nơi đó có cái gì mê hoặc?
Tiểu Bạch, nhanh đi rửa mặt ăn cơm! Triển Thiếu Khuynh vỗ cái mông nhỏ của con trai: Cơm nước xong, chúng ta sẽ cùng đi tới nơi mà mẹ nói, hôm nay tới xem trước một chút xem nơi đó có gì đặc biệt!
Được ạ! Tiểu Bạch hưng phấn hét lên một tiếng, nhanh như làn khói chạy đi chuẩn bị.
Mặc dù trong khoảng thời gian này cậu bé và Liên Hoa có một chút liên lạc, nhưng không biết cụ thể là mẹ đang làm những gì, cậu bé đối với chuyện cần mẹ hao tốn một tháng thời gian chuẩn bị, có mười vạn phần rất hiếu kỳ!
Nửa giờ sau, hai cha con lên xe, cùng nhau tiến về địa điểm Liên Hoa chỉ thị là Thủy Các, vốn dĩ trước đó Triển Thiếu Khuynh còn muốn xin phép cha cho mình dẫn Tiểu Bạch đi một lát, nhưng mà tìm cả biệt thự cũng không tìm được ông cụ, nên anh đành phải tiền trảm hậu tấu, đồng loạt xuất phát với Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch ngồi chung với Triển Thiếu Khuynh ở hàng ghế phía sau, gương mặt cậu bé đầy vẻ hưng phấn hỏi: Cha, Thủy Các là nơi nào? Ngày mai mẹ thật sự sẽ đi nơi đó sao? Đến lúc đó có phải con có thể nhìn thấy mẹ hay không!
Thủy Các thuộc thành phố K, là đô thị phồn hoa nhất, cường thịnh nhất. Tất cả các hoạt động cấp quốc gia, cấp quốc tế của thành phố K cũng sẽ làm lễ khai mạc ở nơi đó, là một địa phương rất quan trọng, rất trang nghiêm. Triển Thiếu Khuynh nói với con trai: Nó cách nhà chúng ta rất gần, cũng chỉ cách nhau hai con đường mà thôi. Con cũng nghe thấy Liên Hoa nói trong TV rồi, nếu ngày mai cô ấy muốn chúng ta đi tìm cô ấy, như vậy nhất định cô ấy sẽ tới Thủy Các!
A, thật là tốt, ngày mai sẽ có thể gặp được mẹ rồi! Tiểu Bạch cười đến mặt mày cong cong, một tháng, cho tới bây giờ cậu bé chưa từng không gặp mẹ lâu như vậy, rốt cuộc, rốt cuộc có thể gặp lại mẹ rồi!
Tiểu Bạch thoải mái ca hát, vui sướng nhìn ra xa xa ngoài cửa xe.
Đột nhiên, ánh mắt của cậu bé thấy kiến trúc hai bên đường phố, cậu bé lớn tiếng lôi kéo Triển Thiếu Khuynh nói: Cha mau nhìn đi! Cha nhìn bên ngoài kìa, những thứ trên những tòa nhà cao tầng kia!
Triển Thiếu Khuynh khẽ ngẩng đầu, hình ảnh đập vào mắt làm cho sắc mặt của anh lập tức đen lại, trời đánh, rốt cuộc quảng cáo của Liên Hoa tung ra bao nhiêu chỗ đây!
Tròng mắt thần bí của cô xuất hiện trên bảng quảng cáo đèn led trên nóc tòa nhà cao ngất kia, vẻ mĩ lệ sâu sắc càng phóng đại gấp trăm lần so với trên màn ảnh TV trực tiếp xông vào trong mắt tất cả mọi người đi đường, cô không hề cố kỵ tỏ rõ rằng hình ảnh của chính mình có phóng đại lên cỡ nào cũng sẽ hoàn mỹ không tỳ vết như cũ, lặp đi lặp lại câu nói bảo mọi người ngày mai tới Thủy Các tìm cô!
Đáng chết, rốt cuộc em muốn thế nào! Triển Thiếu Khuynh nhìn tất cả bóng người cao vút cùng nhau hiện ra trên nóc tòa nhà cao tầng, giận đến sắc mặt càng thêm khó coi: Liên Hoa muốn làm gì, rốt cuộc cô ấy là sợ cha không thấy được chỉ thị của cô ấy, hay là muốn hấp dẫn sự chú ý của mọi người, cũng dẫn tất cả bọn họ tới chỗ đó!
Ách. . . . . . Tiểu Bạch rụt người một cái, không thể chọc giận dưới trạng thái cha không thể trêu vào, cậu bé phải thức thời né tránh bão táp. . . . . .
Triển Thiếu Khuynh lại lấy điện thoại di động ra, nghiêm túc hỏi quản lý Từ bộ phận truyền thông: Tôi muốn cậu xử lý chuyện các đài truyền hình, bộ phận các cậu làm như thế nào vậy? Hiện tại tôi lại phát hiện tất cả quảng cáo bằng màn hình led ngoài trời tại thành phố K đều đang phát đoạn phim quảng cáo này, cậu nhanh chóng đi liên lạc với bộ phận phụ trách quảng cáo bằng màn hình led trên các tòa nhà cao tầng bảo bọn họ lập tức dừng chiếu đoạn phim quảng cáo này lại!
Triển tổng, không được đâu...! Quản lý Từ ở đầu điện thoại bên kia lại gấp đến đầu đầy mồ hôi, anh ta hốt hoảng báo cáo: Các đài truyền hình trong nước đã ngưng phát sóng quảng cáo này rồi, chuyện trong phạm vi Trung Quốc cũng đều đã xử lý xong, nhưng mà...... Nhưng mà chúng tôi lại phát hiện, đoạn quảng cáo này còn đồng thời được phát ở các đài truyền hình quốc tế nữa! Mười đài truyền hình chính thống của các quốc gia cũng đều đang phát đoạn phim quảng cáo này, mà truyền thông trên Internet, đoạn phim quảng cáo này càng thêm lấy tốc độ lửa cháy lan ra đồng cỏ mà lan tràn! Trong ngày hôm nay tuyệt đối không thể nào làm tất cả mọi chuyện lắng xuống được......
Cái gì! Triển Thiếu Khuynh giật mình, thật không ngờ Liên Hoa lại làm lớn như vậy, bất kể là đài truyền hình, hay là quảng cáo bằng màn hình led ngoài trời, số tiền chi cho quảng cáo gần như là được tính toán theo từng giây, rốt cuộc cô phải tốn bao nhiêu tiền, đây gần như là không cách nào đo đếm được!
Chân mày của anh nhíu lại càng chặt, cô định làm gì, cần gì vung tiền như rác đầu tư một số tiền khổng lồ như vậy! Anh không nghĩ ra, Liên Hoa hao tốn nhiều tiền bạc như thế, rốt cuộc là muốn làm gì?
Ở trong quảng cáo cô chỉ nói Đến Thủy Các tìm tôi , nhưng phạm vi tuyên truyền của cô không chỉ là thành phố K và Trung Quốc, mà là cô nhắn nhủ chỉ thị này trong phạm vi toàn cầu!
Cô muốn ánh mắt toàn thế giới đều tập trung vào Thủy Các này, vì đạt được mục đích này, cô lập sẵn kế hoạch tự mình xuất hiện trong quảng cáo! Mỗi một động tác, mỗi một ánh mắt, đều là sau khi thiết kế kĩ càng, mới thể hiện ra hình ảnh hoàn mỹ nhất!
Cô biết lực hút của mình, cô chính là muốn đạt được hiệu quả này!
Sắc mặt Triển Thiếu Khuynh thâm trầm cau mày suy tư, đây cũng không phải là tình thế Triển thị có thể khống chế, đài truyền hình chính thống trên toàn thế giới cùng với truyền thông Internet đồng thời phát hình quảng cáo của Liên Hoa, mọi người trên phạm vi toàn cầu cùng nhau tập trung sự chú ý vào đó, đây tuyệt đối sẽ gợi lên một trận mưa to gió lớn......
Có thể mong đợi, ngày mai Thủy Các, sẽ cử hành thịnh yến trên phạm vi toàn cầu!
Triển tổng! Chuyện này phải xử lý thế nào đây? Cho dù Triển thị điều động toàn bộ nhân lực vật lực cùng uy hiếp, nhưng muốn đè đoạn phim quảng cáo này xuống ít nhất cũng phải đến mai mới có thể...... Quản lý Hứa vội đến giống như kiến bò trên chảo nóng, thở hổn hển hỏi.
Anh ta nóng nảy nhìn số liệu thống kê, người thấy quảng cáo trên TV không thể tính toán, nhưng lượt xem quảng cáo này trên internet lại càng ngày càng cao! Cho dù bọn họ loại bỏ dấu vết mặt ngoài, nhưng trong ổ cứng cùng với trí nhớ của vô số người, cũng đều sẽ có bóng dáng đoạn phim quảng cáo này!
Các cậu...... Các cậu không cần quản nó nữa, cứ để cho quảng cáo truyền bá đi. Triển Thiếu Khuynh hung hăng bẻ ngón tay: Đài truyền hình nào đã xử lý tốt thì thôi, mà nếu chưa thương lượng xong thì không cần phải để ý đến nữa...... Các cậu, ai bận việc gì thì làm đi, mệnh lệnh mới vừa rồi của tôi xóa bỏ, không cần làm chuyện này nữa.