Liên Hoa bỏ tài liệu xuống, ngẩng đầu hỏi Triển Thiếu Khuynh: Kết quả? Kết quả gì?
Triển Thiếu Khuynh thần bí cúi thấp ngời, cười tà: Em hôn anh một cái rồi anh nói cho em biết.
Đi chết đi! Liên Hoa tức giận cho anh một đấm, Mau nói nghiêm túc, rốt cuộc là kết quả gì? Đừng có thừa nước đục thả câu, muốn nói gì thì mau nói đi! Cô nhìn gò má hoàn mỹ của Triển Thiếu Khuynh, mấy ngày qua cô càng ngày càng dung túng anh.
Hai tin tức tốt, em muốn nghe tin nào? Triển Thiếu Khuynh cười chìa ra hai ngón tay, thần thái phấn chấn, Đều là tin tức em sẽ thích...
Anh có thể vào thẳng vấn đề luôn được không? Liên Hoa bất đắc dĩ kéo hai ngón tay anh xuống, Không nói thì thôi, dù sao tin tức có liên quan đến em thì em sẽ biết ngay, chẳng qua chậm hơn anh một chút... Quan hệ của cô ở thành phố K không thể so sánh với nhà họ Triển, người cô phái đi theo dõi sẽ phản hồi kết quả, tuy bao giờ cũng đến chậm hơn Triển Thiếu Khuynh.
Em không chịu cầu xin anh, thật chẳng đáng yêu... Triển Thiếu Khuynh hôn nhẹ lên khóe môi Liên Hoa, trước khi cô phát tác lập tức nói, Chuyện thứ nhất, vụ án FL tố cáo Ôn Thị mới có phán quyết! Ôn Thị với tội danh xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ, phải bồi thường FL và những công ty khác 800 vạn USD, thu hồi toàn bộ kết hoạch xâm quyền trước kia, thừa nhận trách nhiệm trong quốc nội, phán quyết lập tức chấp hành.
Thật ư! Liên Hoa kinh hỉ, dù đây là kết quả cô sớm đã nghĩ tới, nhưng khi Ôn Thị thật sự chịu phán quyết, niềm vui khi mong muốn đã thực hiện được vẫn dâng trào!
Liên Hoa thấp giọng lẩm bẩm: 800 vạn USD... Con số này Ôn Thị tuyệt đối không trả được... Vậy thì, cô có thể bắt đầu sáp nhập và mua lại Ôn Thị, thu hồi lại Liên Thị của ba! Cô cũng có thể lấy ra toàn bộ tài sản mà năm đó bị Ôn Như Cảnh ăn cắp lấy ra gán nợ, bao gồm căn biệt thự Liên Thị cô ở trước kia, những món trang sức, những ký ức về ba mẹ, tất cả đã có thể lấy lại...
Liên Hoa, đừng mừng vội, còn một chuyện nữa sẽ làm em càng hả giận hơn! Triển Thiếu Khuynh kéo