Cô ta cố gắng làm khuôn mặt thống khổ uất ức, ép bản thân mình phải tin những tấm hình này là giả, chỉ có bản thân mình tin thì mới có thể thuyết phục ông cụ tin!
Cô ta phải phủ nhận chuyện này, tuyệt đối không thể thừa nhận, một khi thừa nhận thì chỉ còn con đường chết...
Hừ, nếu không phải sự việc đến mức này, tôi cũng muốn tin tưởng cô, nhưng có thật sự cô không làm không! Cô chưa thấy những bức hình không che trên mạng đâu, cái nào cũng hơn cả phim sex... Cô còn mặt mũi kêu oan, sao cô có thể không biết xấu hổ mà tiếp tục sống! Đỗ Yến Thừa muốn đá chết Ôn Như Cảnh, dám cho anh ta đội nón xanh, hơn nữa còn không biết là ai đổ đứa con hoang lên đầu, là đàn ông thì không thể nhịn!
Sáng nay lúc đọc được những tin tức này, anh ta suýt nữa bất tỉnh, anh ta không ngờ rằng mình cưới phải một dâm phụ, đứa cháu trai mà ba hằng tâm niệm có thể là đứa con hoang của người khác! Ôn Như Cảnh năm năm qua luôn biểu hiện khôn khéo tốt bụng mà trong nội tâm lại độc ác nham hiểm, vì đạt được mục đích mà chuyện gì cũng có thể làm!
Anh ta ghét Ôn Như Cảnh độc địa tranh đoạt tài sản của Liên Hoa, nhưng càng căm giận hơn khi cô ta mượn cớ có thai để gả vào nhà họ Đỗ, muốn anh ta làm kẻ bị cắm sừng nuôi đứa con của người khác! Không có một người đàn ông nào hi vọng vợ mình là dâm phụ người người cưỡi vạn cười gối đầu, đứa con của mình là con hoang của người khác, cho dù anh ta cũng không yêu Ôn Như Cảnh cũng không ảnh hưởng tới việc anh ta hận kẻ đê tiện đã làm ra chuyện này!
Cho nên anh ta không để ý mình còn đang bỏ nhà đi, giận dữ trở về, anh ta muốn ném toàn bộ đống báo này vào kẻ đê tiện Ôn Như Cảnh, đánh cô ta trút giận, xem cô ta nói được gì!
Đỗ Yến Thừa chợt hối hận, anh ta không nên vừa vào cửa đã cho đồ đê tiện đó một cái tát, lại càng không nên nói trước mặt ba, để ba anh ta ngăn cản! Anh ta nên đưa đồ đê tiện ấy đến một chỗ không người, đầu tiên trút giận lên cô