Một ly Long Island Iced Tea được pha chế tỉ mỉ cho cô, lát chanh vàng tươi sáng kẹp chặt trên vành ly, rượu màu cam sóng sánh lấp lánh những viên đá lạnh, thành ly đọng một lớp hơi nước mỏng.
Mạn Chân cầm ly rượu bằng hai tay, đặt giữa khoảng trũng dưới xương quai xanh, nơi cổ nàng chạm vào sự mát lạnh. Chỉ mới một lúc mà những ngón tay cũng trở nên ẩm ướt.
Gió chiều đầu thu lùa qua khung cửa sổ đen bằng lụa mỏng trên ban công. Cô mặc chiếc váy quây trắng tinh khôi, ngắn ngang đùi, ngồi vắt chéo chân.
Mái tóc dài đen nhánh, uốn lọn, khẽ lay động, mang theo hơi nóng ẩm dần tan vào từng sợi tóc.
“Anh sẽ nói chuyện hôm nay với Thẩm Nham chứ?” Mạn Chân nhìn chằm chằm vào lát chanh đang nhỏ giọt rồi hỏi.
“Muốn tôi nói với anh ấy không?” Nghê Đông vuốt nhẹ mái tóc, tựa người vào chiếc tủ rượu đỏ sẫm chỉ cao đến nửa thân mình, đứng cạnh cô, đáp lại bằng một câu hỏi.
Mạn Chân siết chặt ly rượu rồi đưa lên môi nhấp một ngụm.
“Tùy anh thôi.”
Nghê Đông ngước mắt, ánh nhìn dừng lại nơi cổ họng đang trượt xuống khi nuốt của cô. Hắn đặt ly rượu xuống rồi bước tới.
Hắn nắm lấy ly rượu từ tay Mạn Chân rồi đặt sang một bên, luồn tay qua mái tóc dài của cô, cúi xuống và hôn lên đôi môi cô như một điều tất yếu, nơi vẫn còn vương vị của Long Island Iced Tea.
---
Mạn Chân gặp Nghê Đông lần đầu tại bữa tiệc sinh nhật của bạn gái hắn.
Hôm đó, đáng lẽ cô phải tăng ca đến khuya. Nhưng sau khi khách hàng thảo luận nội bộ, họ gạt bỏ mọi phương án, quyết định chọn phiên bản thứ hai vì tính kinh tế. Thế là cả nhóm như được ân xá và rời công ty sớm.
Tám giờ tối, Mạn Chân gọi lại cho Thẩm Nham. Anh bảo cô đến.
Những người bạn của Thẩm Nham, cô hầu như đều quen mặt. Nhưng Nghê Đông thì cô chỉ nghe loáng thoáng qua những câu chuyện của Thẩm Nham và đám bạn chứ chưa từng gặp. Nghê Đông không thích chụp ảnh. Qua ngần ấy thời gian, bức ảnh duy nhất của hắn mà cô biết là tấm hình chụp chung khi họ chơi bóng thời trung học. Trong ảnh, hắn cười rất tươi, miệng há lớn, vui vẻ đến mức đôi mắt híp lại khiến người ta nhớ mãi.
Mạn Chân bắt xe đến nơi, đẩy cửa bước vào phòng bao thì thấy cả đám đã uống đến cao trào.
Bạn gái của Nghê Đông rất xinh đẹp, bạn bè đến dự đều toát lên vẻ giàu sang. Mạn Chân được dẫn đến giữa phòng, chào hỏi cô ấy, chúc cô ấy một câu sinh nhật vui vẻ. Mấy người trêu đùa giới thiệu qua lại, thế là quen nhau luôn.
Mạn Chân cầm một chai rượu theo Thẩm Nham ngồi vào chỗ trống gần cửa.
Cô nhớ hôm đó mình uống khá nhiều, nằm co mình trên sofa, nở nụ cười mơ màng. Trong phòng bao, mọi người cười nói ầm ĩ, có người hát Dark Pool của Vương Phi.
Rượu trôi qua cổ họng, xuống dạ dày rồi từ dạ dày bốc ngược lên, nóng rát như một đàn côn trùng bò qua, gây nên cảm giác ngứa ran kỳ lạ.