Tần Thâm thừa dịp xung quang không có người, vội vàng kéo Từ Thiên Huệ vào một phòng vệ sinh đơn độc.
Hắn một tay khóa trái cửa phòng vệ sinh, một tay nâng ót Từ Thiên Huệ, hung hăng hôn xuống cánh môi mềm mại đỏ mọng.
Ngô.... Anh...Ngô.... Từ Thiên Huệ mới vừa mở miệng nói chuyện, liền bị đầu lưỡi của đối phương thần tốc tiến vào càn quét, bá đa͙σ mυ"ŧ lấy mật ngọt, tùy ý khuấy loạn.
Chuẩn xác mà nói, đây là lần đâu tiên Tần Thâm cùng Từ Thiên Huệ hôn môi, hương vị ngọt ngào như hoa quả, hắn thật sự không muốn ngừng.
Nụ hôn kéo dài chừng vài phút, Tần Thâm mới buông Từ Thiên Huệ ra.
Đối phương khuôn mặt tinh xảo bị hôn đến đỏ bừng, hai mắt doanh doanh kiều mị động lòng người, cả người vô lực dựa vào ngực Tần Thâm không ngừng thở dốc, ngực sữa không ngừng phập phồng theo hơ thở gấp tạo thành một làn sóng mê hoặc lòng người.
Tần Thâm ánh mắt nóng rực, một phen đem Từ Thiên Huệ bế lên hướng về phía bồn rửa tay, cả người đứng phía sau ôm lấy cô.
Khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo đỏ ửng cùng mới bộ ngực nửa ẩn nửa hiện phản chiếu trong gương, đằng sau là một nam nhân tuấn mỹ chững chạc.
Từ Thiên Huệ dựa vào ngực Tần Thâm, căn bản không dám ngẩng đầu lên, trong mắt có một tia sợ hãi, tình cảnh này làm cô nghĩ đến lần đâu tiên cùng Tần Thâm phóng túng trong phòng tắm.
Tần Thâm khóe miệng treo lên một nụ cười tà mị, bàn tay xuyên qua dưới nách Từ Thiên Huệ bắt lấy ngực sữa đầy đặn, không ngừng vuốt ve đè ép.
Ân... Anh đừng như vậy.....Nơi này là nhà người khác...Ân a.... Từ Thiên Huệ kinh hoảng duỗi tay kéo bàn tay Tần Thâm ra, đáng tiếc hành động này lại làm Tần Thâm dùng thêm sức bóp lấy ngực sữa, còn ác ý kéo cổ váy xuống, đem toàn bộ ngực sữa bại lộ ra bên ngoài, bàn tay hắn tùy ý đừa bỡn.
A...... Cảm thấy trên cổ bị một vật ấm áp liếʍ láp, Từ Thiên Huệ thân thể nhịn không được run rẩy, rụt cổ lại.
Chọc cho Từ Thiên Huệ kêu ra một tiếng than nhỏ: Ô....Em không phải.... .
Ân, hừ, không phải ŧıểυ tao hóa? Không phải ŧıểυ tao hóa, vậy cô gọi là gì? Tần Thâm lạnh lùng ra lệnh: Nhìn gương, nhìn xem tôi chơi vυ" cô như thế nào
Không... Anh đừng như vậy..... Từ Thiên Huệ cảm giác máu chảy ngược toàn bộ lên đại não, cả khuôn mặt trở nên ửng đỏ, cô căn bản không có dũng khí ngẩng đầu để nhìn, hai bàn tay thô ráp kia không ngừng ma sát trêu chọc hai viên anh đào, cô cảm giác dưới thân đã bắt đầu ướt.
Không nhìn? Tôi đây giúp cô mυ"ŧ một chút đi Tần Thâm nói xong, xoay nghiêng người Từ Thiên Huệ, đồng thồi cúi đầu xuống ngậm lấy ngũ tiên, đầu lưỡi ướt át không ngừng liếʍ mυ"ŧ.
A a...... Không cần...... Từ Thiên Huệ đột nhiên kẹp chặt hai chân, một cỗ lưu nhiệt quen thuộc trào ra khỏi hoa huyệt, cô cảm giác qυầи ɭóŧ đã bị ướt đẫm, dưới thân truyền đến từng trận hư không.
Tần Thâm lại càng ác ý hơn, ra sức liếʍ mυ"ŧ gặm cắn, thỉnh thoảng há miệng thật to đem nhũ tiên cùng với một phần gò bồng đào ngậm vào trong miệng liếʍ mυ"ŧ. Ngạch a...... Từ Thiên Huệ túm lấy tóc Tần Thâm, thân thể căng thẳng lợi hại, hai chân không nhịn được bắt đầu cọ xát.
Tần Thâm nhận ra vẻ không thích hợp của Từ Thiên Huệ, hắn phun viên hồng đào bị gặm cắn đến cứng rắn ra, hơi hơi cúi đầu, một tay vén làn váy của Từ Thiên Huệ lên, đem bàn tay thô to vào giữa hai chân cô thăm rò.
Hắn ngoài ý muốn nhướng mày: Mới thế mà đã ướt thành cái dạng này? Còn nói chính mình không phải ŧıểυ tao hóa? Ân? .
Nói xong, bàn tay to cách qυầи ɭóŧ mỏng manh ướt đẫm tìm kiếm, rốt cuộc cũng tìm thấy viên trân châu mẫn cảm yếu ớt, Tần Thâm dùng bàn tay thô ráp ma sát ấn niết ŧıểυ trân châu.
Ân a...... A a...... Không cần...... Mau dừng tay...... A a a...... Từ Thiên Huệ bất lực cầu xin, hoa huyệt bắt đầu từng trận từng trận run rẩy, cơ thể căng thẳng, một lượng lớn mật dịch lập tức trào ra làm ướt bàn tay của Tần Thâm.
Hoa huyệt bị ngón tay thô xâm chiếm không ngừng trào ra mật dịch, cô không làm chủ được vặn vẹo cái mông như muốn nhiều hơn, muốn đem toàn bộ ngón tay của Tần Thâm nuốt vào, muốn ngón tay kia điên cuồng trừu cắm.
Ân a...... Từ Thiên Huệ hai mắt kiều diễm ướt át phóng mị nhãn, nhịn không được nâng mông lên rồi lại hạ xuống, đem ngón tay Tần Thâm không ngừng ra vào trong hoa huyệt.
Ô...... Xin anh......Muốn em...... Từ Thiên Huệ khóc lóc cầu xin, dưới thân không ngừng hư không cùng ngứa ngáy làm cô thật sự khó chịu.
Ách, mau đổi cách xưng hô! Tần Thâm có chút không hài lòng đem hai ngón tay ướt át đâm mạnh vào hoa huyệt, nhưng lại không chịu nhúc nhích: Gọi tôi là ông xã, tôi liền giúp cô cao trào, ân? .
Ách a...... ŧıểυ huyệt bị dị vật nhét vào làm Từ Thiên Huệ thỏa mãn thở ra một tiếng, sau đó lại vì ngón tay không chịu động, cô lập tức vặn vẹo cái mông nức nở ra tiếng: Ông xã.... Mau cắm em.....Cắm chết em....A a a.... .
ŧıểυ tao hóa da^ʍ đãиɠ. Kêu lớn như vậy, không sợ người khác kéo đến chỗ này hay sao? Tần Thâm cười lạnh, ngón tay bắt đầu dùng sức lộng cắm, tốc độ cực nhanh, lực đa͙σ thực mạnh, không một chút khó khăn đi sâu vào bên trong.
Ân ân a a...... A...... Cầu anh...... Đừng nói nữa...... A...... Quá nhanh...... Từ Thiên Huệ bị những lời nói của Tần Thâm làm khẩn trương, ŧıểυ huyệt gắt gao kẹp chặt ngón tay.
Kẹp chặt như vậy, thật đủ da^ʍ đãиɠ. Cũng không biết những tên kia thấy bộ dáng này của cô, có hay không lập tức muốn ȶᏂασ chết cô? Tần Thâm độc ác phun ra những lời nói thâm độc, ngón tay cái bắt lấy hoa huyệt huyết sung tùy ý trêu đùa vuốt ve.
Ân a a...... Từ Thiên Huệ bị ngón tay Tần Thâm làm tới cao trào, ŧıểυ huyệt không ngừng run rẩy, miệng bật thét chói tai, một lượng lớn mật dịch trong suốt theo ngón tay Tần Thâm đi ra ngoài, qυầи ɭóŧ mỏng manh hoàn toàn ướt đẫm.