Thiên tài của Bách Đạo Thần Tộc lấy ra một cái mai rùa cầm trong tay...
Hắn đem một số Đạo Xu nhét vào trong mai rùa, sắc mặt trang nghiêm thành kính, miệng niệm khẩu quyết.
Vù vù vù vù vù...
Quy Tắc Chi Lực bên ngoài thiên địa nhanh chóng hội tụ về, tiến vào bên trong mai rùa hoá thành thiên cơ chi lực...
Leng keng leng keng...
Lắc lư mai rùa khiến đồng xu phát ra thanh âm, thiên tài Bách Đạo Thần Tộc bắt đầu gieo quẻ suy đoán.
Chỉ là rất nhanh, sắc mặt của hắn trở nên cứng nhắc.
Hiển nhiên thôi diễn thất bại...
Việc đoán ra đồ vật bí mật giấu bên trong rương của ba vị đại năng đâu phải vấn đề đơn giản.
Đế Vi hít sâu một hơi tập trung tinh thần, Hỗn Độn Quy Tắc vận chuyển như dòng nước, ở trước mặt của nàng hiển hoá thành một mặt hồ phẳng lặng.
Đây là Hỗn Độn Luân Hồi Đàm do Hỗn Độn Quy Tắc dung hợp cùng Thời Gian và Không Gian tạo ra, Đế Vi muốn thông qua việc quan sát Luân Hồi Đàm ngược dòng quá khứ, quan sát ba vị đại năng bỏ thứ gì vào trong rương.
Chỉ bất quá đã sớm đoán được sẽ có người xuyên qua thời gian nhìn trộm, Quy Tắc của ba vị đại năng như màn chắn ngăn chặn ở giữa dòng thời gian khiến Đế Vi nhíu mày.
Nàng hít sâu một hơi khoanh chân ngồi xuống trước mặt đàm, lấy ra Mũ Phù Thuỷ đội lên đầu biến Thiên Cơ Thiên Lực thành Thiên Cơ Thần Lực, ý đồ công phá màn chắn Quy Tắc của ba vị đại năng để có thể nhìn trộm.
Răng rắc...
Từng mảnh, từng mảnh màn chắn như thuỷ tinh bắt đầu vụn vỡ ra.
“A...”
Lúc này Thiên Cơ Thiếu Nữ ánh mắt bỗng nhiên sáng ngời, nàng rút tay khỏi Tổ Long Rương, lại bước sang vị trí của Hư Không Rương đặt tay lên vuốt ve.
Lạc Nam nhìn mà giật mình, hai nữ nhân này chẳng lẽ sắp thành công?
Thiên Cơ Thiếu Nữ chính là đồ đệ của Thiên Cơ Tán Nhân, là nhân vật mà ngay cả Thái Diễm cũng không dám khinh thường, chắc chắn có thủ đoạn kinh khủng.
Còn Đế Vi thì không cần phải nói, nếu như cho nàng ta thời gian, chắc chắn lực lượng của nàng ta sẽ thành công xuyên thủng quy tắc che chắn giữa dòng thời gian của ba vị đại năng và xem thấu được bí mật trong rương.
“Sư đệ vì sao vẫn chưa thi thuật?”
Đan Phỉ nhìn thấy Lạc Nam vẫn quan sát đám người, có chút sốt ruột hỏi.
“Không biết.” Thái Diễm lắc đầu, nàng không hiểu Lạc Nam lấy đâu ra tự tin mà muốn thắng luôn cả Thiên Cơ Đấu, dù xuyên suốt thời gian bồi dưỡng hắn...nàng chưa từng nghe nhắc đến hắn hiểu biết về lĩnh vực này.
Không ít người chú ý đến linh hồn của Lạc Nam vẫn còn lặng im bất động, không biết trong hồ lô của tên này bán thuốc gì, ra vẻ thần thần bí bí.
“Phốc!”
Một tiếng máu tươi phun ra, Huyễn Huyền Cơ miệng trào máu nhưng lại hưng phấn nở nụ cười:
“Haha, thành công khám phá một rương.”
Nói xong, hắn có chút đắc ý liếc nhìn về phía Đế Vi và Lạc Nam.
Bắt gặp Đế Vi đang tập trung nên hắn cũng không quấy rầy nàng, ngược lại nhíu mày vì biểu hiện của Lạc Nam quá mức bình thản.
“Hừ, giả thần giả quỷ, ta không tin ngươi có thể tinh thông mọi phương diện.” Huyễn Huyền Cơ âm lãnh nói.
Vì để chiến thắng vòng này, hắn chấp nhận phản phệ cực lớn để thi thuật, muốn bằng tốc độ nhanh nhất nhìn xuyên thấu từng chiếc rương.
“Haizzz...” Lạc Nam bỗng dưng cất tiếng thở dài khiến tất cả khó hiểu.
Hắn ra vẻ bí hiểm, ánh mắt ngập tràn khí tức tang thương đảo qua toàn trường một vòng, dùng thanh âm khàn khàn nói:
“Thiên Cơ Chi Đạo, càng phức tạp càng khó dò, ngược lại ảo diệu tối cao nằm ở sự đơn giản.”
Ra dáng bậc tiền bối đức cao vọng trọng, Lạc Nam một tay chắp sau mông, một tay nâng lên trước mặt, đầu ngón tay cái lần lượt bấm vào các ngón tay còn lại, có vẻ suy ngẫm tính toán.
“Hắn đang làm cái gì?” Toàn trường đưa mắt nhìn nhau, hiển nhiên không tài nào hiểu được.
Nhìn bộ dạng bấm đầu ngón tay như thế này dùng để cộng trừ nhân chia thì được, thật sự có thể xem được thiên cơ của ba vị đại năng che giấu sao?
Lạc Nam ngẩng đầu nhìn trời, ánh mắt đăm chiêu và xa xăm...bỗng nhiên nhìn sang Đế Vi than thở:
“Trời đã sinh Đế Vi, sao còn sinh Lạc Nam?”
“Phốc!”
Đế Vi đang tập trung xém chút tức chết, hai mắt băng lãnh nhìn qua thân ảnh nam nhân đang trang bức, nội tâm thầm hận:
“Tên khốn này rốt cuộc có ý gì?”
Ngay khi mọi người đều đoán già đoán non, Lạc Nam lại vuốt cằm như vuốt râu, đảo mắt nhìn các thí sinh còn lại cảm thán đầy truyền cảm:
“Mưu sự tại thiên, hành sự tại nhân, số trời đã định các vị đều thất bại, hà tất cố gắng cưỡng lại.”
Hắn dùng Hồn Lực truyền vào thanh âm, vang thẳng vào lỗ tai của từng người.
“Hự.” Thiên tài của Bách Đạo Thần Tộc đang tập trung cao độ nghe vậy ho ra máu tươi.
Mà mấy người còn lại cũng là toàn thân run rẩy...
Thiên Cơ Đạo đòi hỏi phải tập trung cực kỳ, có một tên ở bên cạnh lãi nhãi huyền cơ khiến tâm thần bọn hắn rối loạn.
“Thiên là nô, địa là hầu...” Lạc Nam dang rộng hai tay, hào khí ngất trời tuyên bố:
“Luân Hồi như con cờ trong lòng bàn tay, tuỳ ta chưởng khống, thiên hạ có việc gì ta không biết chứ?”
Toàn trường hít một ngụm khí lạnh.
Chân mày Đế Vi nhíu chặt, Hỗn Độn Luân Hồi Đàm
Lời nói bá đạo không xem ai ra gì khiến tâm cảnh của Huyễn Huyền Cơ xém chút tan vỡ, máu tươi rỉ ra từ đôi mắt, vội vàng quát to:
“Yêu ngôn hoặc chúng, mau câm mồm!”
“Lạc ŧıểυ hữu, đề nghị ngươi không được làm phiền người khác.” Bách Đạo Tộc Trưởng trầm giọng nhắc nhở.
Ngay cả Tổ Long Tộc Trưởng và Hư Không Cung Chủ cũng nhíu mày, cảm giác lời của Lạc Nam quá mức đại nghịch bất đạo, dám không xem những thứ cao siêu khó dò như Thiên Cơ ra gì...
“Có ngày kẻ này sẽ bị trời phạt.” Huyễn Tượng Quốc Chủ dùng ánh mắt ngu ngốc xem lấy Lạc Nam, ngay cả Thần Đạo Viên Mãn tinh thông Thiên Cơ như ông ta cũng không dám xuất khẩu cuồng ngôn như thế.
Chỉ có Thiên Cơ Tán Nhân là lặng lẽ suy ngẫm từng lời của hắn.
Ông ta từng nhớ đến những lời nói của sư phụ mình trong quá khứ:
“Nhìn khắp cửu thiên thập địa, không ít kẻ tự nhận là tinh thông, chấp chưởng Thiên Cơ Chi Đạo...thật là buồn cười.”
“Đó chỉ là những kẻ lần mò theo dấu vết luân hồi để nhìn trộm một phần Thiên Cơ, sợ hãi sự huyền bí khó lường của Thiên Cơ, không dám gánh vác phản phệ to lớn mang lại, đặc biệt là bí mật càng lớn...hậu quả càng nặng.”
“Những kẻ như thế vĩnh viễn chỉ có thể xem trộm một phần của Thiên Cơ, mà không thể thật sự chấp chưởng toàn bộ Thiên Cơ, thay đổi Luân Hồi, biến hoá lịch sử, tác động tương lai, nhìn thấu toàn bộ thế gian.”
“Lòng mang kính sợ không thể làm chủ Thiên Cơ...”
“Kẻ xem Thiên Cơ là công cụ mới có thể chân chính trở thành Thiên Cơ Chưởng Khống Giả.”
“Đáng tiếc, lão phu tuy hiểu nhưng cũng vô pháp làm được.”
Khi đó Thiên Cơ Tán Nhân cảm thấy những lời này quá mức hoang đường, khi bắt đầu đi theo con đường Thiên Cơ Đạo ngươi phải luôn đối mặt với sự phản phệ từ thiên địa, từ luân hồi bất cứ lúc nào...
Thiên Cơ một khi phản phệ ngay cả Thần Đạo Viên Mãn cũng sẽ thân tử đạo tiêu, thử hỏi ai trong lòng không kính sợ?
Ấy thế mà Lạc Nam lại hùng hồ tuyên bố như vậy, khiến Thiên Cơ Tán Nhân phải thay đổi suy nghĩ...
“ŧıểυ tử này đừng giở trò quỷ nữa.” Thái Diễm ngồi thẳng lưng, nàng cũng không biết hắn sẽ làm cái gì.
“Gáy cho lắm vào.” Hoài Khánh hừ một tiếng:
“Trận cuối đánh cho ngươi răng rơi đầy đất, sắp rồi.”
Đúng lúc này, Lạc Nam cảm thấy thời gian cũng vừa đủ, bỗng nhiên mở miệng:
“Bách Đạo Tộc Trưởng, con cờ đã nằm trong tay, ta muốn công bố đáp án.”
“Không thể!”
Lời vừa nói ra, Huyễn Huyền Cơ lập tức trừng to mắt đỏ ngầu.
Đế Vi nhíu mày dời ánh mắt khỏi Hỗn Độn Luân Hồi Đàm, Thiên Cơ Thiếu Nữ đang sờ rương hoảng hốt dùng tay che miệng, mà những người khác cũng buộc dừng lại động tác.
“Hắn muốn làm gì?” Yêu Mị Uyển hứng thú nồng đậm, nam nhân này ngày càng thú vị, thật sự khiến nàng muốn lột trần hắn ra soi hết tất cả bí mật của hắn.
“Ngươi không đùa?” Tổ Long Tộc Trưởng nhịn không được hỏi.
“Đương nhiên nghiêm túc.” Lạc Nam ung dung đáp:
“Thiên Cơ đã thì thầm báo cáo bên tai ta về đáp án ngay từ đầu.”
“Láo xược!” Huyễn Tượng Quốc Chủ gầm lên:
“Ngươi dám xem thường Thiên Cơ, đây là đại bất kính...”
Lạc Nam lười nói nhảm, trực tiếp nâng lên ba ngón tay:
“Bách Đạo Rương chứa phần thưởng của Thiên Đạo Đấu lần này, một kiện Thần Bảo Trung Phẩm – Thiên Cơ Ô, công dụng của Thiên Cơ Ô chính là khi xoè ra che trên đầu mình sẽ ngăn cản được tất cả mọi thủ đoạn dò xét thiên cơ của cường giả Thần Đạo Trung Kỳ trở xuống, đồng thời khi có người bước vào phạm vi của Thiên Cơ Ô, chủ nhân của nó sẽ nhìn thấu được vận mệnh của đối phương, mức độ tuỳ thuộc vào bản lĩnh Thiên Cơ Đạo của người đó.”
“Tổ Long Rương chứa một mảnh vảy rồng của Tổ Long Tộc Trưởng, nhưng không phải vảy rồng bình thường, mà là vảy ngược trên thân thể ngươi, Long hưu nghịch lân, xúc chi tất nộ.”
“Hư Không Rương chứa một quyển trục ghi chép cụ thể về giao tình giữa Hư Không Cung Chủ và tổ tiên Loạn Đạo Thần Quốc, năm xưa ngươi cần tìm một món tài nguyên để lột xác Chí Tôn Pháp Tướng, là tổ tiên Loạn Đạo Thần Quốc đã cung cấp tài nguyên đó cho ngươi, vì thế ngươi đã giúp Loạn Hoàng Vũ và Yêu Chỉ Hân đứng ra tổ chức nghị sự, thay mặt bọn hắn mời hàng loạt Thần Đạo Thế Lực đến tham dự nhằm liên thủ chống lại Phá Đạo Hội, từ đó ân tình cũng đã trả xong.”
Thanh âm vừa dứt, sắc mặt ba vị đại năng đều biến đổi.
“Hắn nói đúng Tổ Long Rương rồi...” Thiên Cơ Thiếu Nữ lầu bầu.
“Đáng ghét, hắn lại nói đúng Bách Đạo Rương.” Huyễn Huyền Cơ nghiến răng nghiến lợi.
KENG KENG KENG...
Ba chiếc rương thình lình mở ra, bên trong quả thật hiện ra một chiếc ô trắng, một mảnh vảy rồng và một quyển trục cổ.
“Hắn thật sự không phải thầy bói xem voi?” Thái Diễm ngơ ngác, mắt đẹp loé lên dị sắc liên tục.
“Sư đệ lợi hại thật, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp.” Đan Phỉ tươi cười, vô thức ưởn ngực, cảm thấy vì hắn mà kiêu ngạo.
“Quá đáng sợ, vậy chúng ta còn có bí mật gì giấu được hắn đây?” Vô số thiên tài ở phía đối địch khiếp đảm, rất sợ Lạc Nam rình rập và ra tay với mình.
Với khả năng xem thấu thiên cơ như vậy, hành tung của tất cả bọn hắn sợ rằng đều không thể qua được lòng bàn tay của Lạc Nam.
Một kẻ vừa có chiến lực nghịch thiên, vừa tinh thông Thiên Cơ thật sự đáng sợ...
Bọn hắn không hề biết rằng Lạc Nam ngoài mặt ra vẻ cao nhân, trong lòng lại thầm mắng Hệ Thống bóc lột vô số lần.
1800 vạn Điểm Danh Vọng, đủ để hắn bồi dưỡng một đội quân a.
“Không, ta không tin...ta không tin!” Huyễn Huyền Cơ như phát điên gầm lên:
“Hắn rõ ràng không làm gì cả, tại sao hắn lại biết rõ? Hắn gian lận, chắc chắn là gian lận.”
BÙM...
Biển sao trên đầu hắn nổ tung vì kích động, hai mắt Huyễn Huyền Cơ đẫm máu như sắp mù loà.
“Hừ, trước mặt tất cả Thần Đạo Cảnh ở đây đang quan sát, làm sao có thể gian lận?” Bách Đạo Tộc Trưởng giận dữ:
“Chú ý ngôn từ của mình.”
Lạc Nam ở trạng thái Linh Hồn gần như trần trụi, cách gian lận duy nhất chính là thông đồng với ba người bọn hắn.
Lời của Huyễn Huyền Cơ chẳng khác nào gián tiếp xúc phạm ba vị đại năng.
“Các vị bớt giận, nghịch tử còn nhỏ chưa hiểu chuyện.” Huyễn Tượng Quốc Chủ chắp tay cầu tình.
“Rốt cuộc hắn làm cách nào?”
Hỗn Độn Luân Hồi Đàm của Đế Vi hoá thành bọt nước màu đen bốc hơi lên không trung, đôi mắt tím xinh đẹp của nàng ngơ ngác...
“Con hàng này quá nguy hiểm, chẳng trách mấy lần hắn đều đắc thủ...thì ra là có thể xem trộm thiên cơ lợi hại như vậy.” Hoài Khánh thầm nghĩ.
Lần duy nhất nàng suy ra cảm giác hoài nghi, liệu mình có bản lĩnh để một tồn tại như vậy làm toạ kỵ hay không?
Thứ nàng tự tin duy nhất là chiến lực...còn hắn lại khủng bố ở mọi lĩnh vực.
“Hắn lại thắng rồi.”
Toàn trường im ắng đến cực điểm, bọn hắn không còn dám xem thường bộ dạng thần thần bí bí vừa rồi của Lạc Nam, thay vào đó là kiêng kỵ và kinh hãi.
Hắn thôi diễn thiên cơ kiểu gì mà trạng thái Linh Hồn không xảy ra chút gợn sóng, hoàn toàn không có sự phản phệ.
Chư vị trưởng lão, đường chủ các lộ của Bách Đạo Thần Tộc u oán nhìn Thái Diễm, thầm nghĩ công chúa ngươi lâu ngày trở về nhà, sao lại mang theo một tên quái vật như vậy.
Hắn chiếm hết tất cả phần thưởng, áp đảo hết lĩnh vực, thiên tài của Bách Đạo Thần Tộc chúng ta sẽ ám ảnh cái tên Lạc Nam a.
“Lạc ŧıểυ hữu, ngươi vì sao làm được?” Ngay cả kiến thức bất phàm như Bách Đạo Tộc Trưởng cũng nhịn không được hỏi.
Ông ta đã cố gắng quan sát kỹ càng từ đầu đến cuối, nhưng thật sự không hề thấy Lạc Nam sử dụng thủ pháp thăm dò Thiên Cơ...hoặc chăng thủ đoạn của hắn cao minh đến mức ngay cả ông ta cũng không thể nhìn thấu.
“Cái gọi là Thiên Cơ Bất Khả Lộ...” Lạc Nam chắp tay, bóng lưng trở nên sừng sững, trở nên vô cùng khó lường trong suy nghĩ của nhiều người, ung dung đáp:
“Như đã nói từ đầu, Thiên Cơ trong tay ta...không nằm trong tay các vị, có nói các vị cũng không thể nào hiểu được.”
Trong lòng hắn âm thầm bồi thêm một câu: “Với điều kiện là phải có đủ Điểm Danh Vọng.”
Hắn đang cố rắng nhập vai cao nhân để thu gặt Điểm Danh Vọng bù lỗ đây, cũng không dễ dàng gì đâu a...
Tổ Long Tộc Trưởng nhíu chặt chân mày, lần đầu tiên trong đời nhìn không thấu một tên hậu bối.
Hắn quyết định sau khi trở về phải bẩm báo tình huống của Lạc Nam với Long Tổ, nhân vật như thế này bất cứ thế lực nào cũng không dám lơ là, phải đưa vào tầm mắt.
Hư Không Cung Chủ lại thầm cảm thấy may mắn, may mắn vì đã trả nợ ân tình xong với Loạn Đạo Thần Quốc.
Bằng không một khi ân tình chưa dứt, nếu Loạn Hoàng Vũ nhờ hắn đối phó với Lạc Nam hay Phá Đạo Hội, đây chắc chắn là việc không dễ làm.
Với những biến số như Lạc Nam, cần phải cẩn trọng là trên hết...
Thiên Cơ Tán Nhân khép lại đôi mắt đục ngầu, cảm giác như có một đại môn huyền bí cao thâm lặng lẽ mở ra...