Thấy Đế Vi lại muốn lao vào ăn thua đủ với Lạc Nam, Bách Đạo Tộc Trưởng phất tay, một cổ lực lượng ôn hoà đem nàng ngăn lại, trầm giọng cảnh báo:
“Đánh đối thủ khi vòng đấu kết thúc, cảnh cáo lần đầu, thêm một lần nữa sẽ tước mất tư cách thi đấu.”
“Khốn kiếp!” Đế Vi giận đến toàn thân run rẩy.
Đám Bá Vũ Hoàng Long lúc này mới ló đầu ra phun trả từng mảnh giáp cho nàng.
KENG...
Vệ Nữ Thần Khôi dung hợp lại thành một, cúi đầu ủ rủ sau lưng Đế Vi, hiển nhiên nó cũng cực kỳ bất đắc dĩ trước thủ đoạn vô lại của đối thủ.
Đế Vi hít sâu một hơi cố gắng lấy lại bình thản, phất tay đem khôi lỗi và cương thi của mình thu vào.
Toàn trường tiếc hận nhìn lấy nàng, Đế Vi thật sự quá mạnh...mạnh đến mức khiến một số Thần Đạo cũng phải kiêng dè, đáng tiếc đối thủ của nàng không những mạnh mà còn gian xảo, không từ thủ đoạn để đạt được mục đích.
Ngược lại với đám đông, Hoài Khánh lại có phần đồng tình.
Bởi vì hơn ai hết nàng hiểu rõ cảm xúc của Đế Vi lúc này, chính bản thân nàng cũng nhiều lần thua thiệt trong tay tên khốn kiếp trời đánh thánh đâm đó.
“Phốc!”
Lạc Nam không có tâm tình để ý Đế Vi tức giận, lúc này hắn bị thương quá nặng rồi.
“Lấy cán ra khiêng hắn lại đây!” Thái Diễm bất đắc dĩ lắc đầu ra lệnh cho đám đệ tử Độ Đạo Môn.
Lạc Nam được đám đệ tử khiêng lại trước mặt Thái Diễm, hoàn toàn không có chút dáng vẻ của người vừa giành chiến thắng, bất quá vẫn không quên thu hồi Bá Vũ Hoàng Long, sợ Đế Vi giận cá chém thớt đem chúng nó làm thịt.
Thái Diễm đặt tay lên ngực hắn, Sinh Mệnh Thần Lực và Thần Đạo Quy Tắc cuồn cuộn tiến vào.
Ngay cả Bá Đỉnh cũng cạn kiệt, phải dùng đại lượng Đạo Xu để hấp thụ hồi phục.
“Cũng may bổn toạ cẩn thận trước đó cường hoá Thi Thân cho ngươi, bằng không trận này ngươi chắc chắn bại.” Thái Diễm bất mãn lẩm bẩm:
“Thông tin của Phá Đạo Hội quá mức sai lệch, xém chút làm ngươi ăn quả đắng rồi.”
Lạc Nam cười khổ không thôi, tin tức về Đế Vi là của Hương Trà cung cấp, không phải của Phá Đạo Hội a...
Bên trong mục chiến lực của Đế Vi, Hương Trà đánh giá đơn giản, ngắn gọn bằng hai chữ “tạm được”.
Cũng chính vì như thế mà Lạc Nam và Thái Diễm không có quá nhiều chuẩn bị ở vòng đấu này, trước đó đa phần đều tập trung vào Luyện Đan, Luyện Khí, Phù Chú các loại mà thôi.
“Moá nó chứ, khủng bố như Đế Vi lại bị sư tỷ đánh giá là tạm được, không biết như thế nào mới gọi là mạnh trong mắt nàng?” Lạc Nam âm thầm u oán:
“Chẳng lẽ tầm cỡ nhân vật như Đại Tỷ, Thiên Hạ Đệ Nhất mới lọt nổi ánh mắt của bà nương Hương Trà sao?”
“E hèm, Thi Khôi Đạo Quán Quân là Lạc Nam.” Bách Đạo Tộc Trưởng liếc nhìn thoáng qua vị trí của hai người, mở miệng tuyên bố:
“Mời quán quân hoặc cử người đại diện lên nhận phần thưởng.”
“Đan Phỉ sư tỷ, nhờ nàng lên nhận phần thưởng giúp ta.” Lạc Nam bất đắc dĩ, hiện tại hắn sức cùng lực kiệt.
Thái Diễm phải kích hoạt Gia Tốc Trận nhưng trong thời gian ngắn cũng chưa phục hồi kịp.
Đan Phỉ nhún nhún vai, thả người bay lên thay Lạc Nam tiếp nhận Thi Khôi Tâm.
“Vòng cuối cùng ngươi dự định thế nào đây?” Thái Diễm chau mày truyền âm nói:
“Đế Vi rõ ràng là sẽ tìm ngươi liều mạng, Ngự Long Công Chúa cũng có hận ý với ngươi, một khi hai nàng bất chấp liên thủ thì nguy to...chưa kể còn có một đám địch nhân khác nhìn chằm chằm.”
Lạc Nam thở dài, đây cũng là lo lắng của hắn a.
Mặc dù hắn là yêu nghiệt nhưng Đế Vi cũng yêu nghiệt không kém, chưa kể còn có một Hoài Khánh khủng bố ỷ vào chênh lệch tu vi sẳn sàng làm thịt hắn.
Hắn tự tin nhưng không khinh địch đến mức mù quáng, thực lực của Đế Vi và Hoành Khánh hoàn toàn có tư cách đánh bại hắn...
Nếu không có đối sách chính là ngu xuẩn, tự làm khó chính mình.
“Nhị tỷ, từ giờ đến vòng cuối cùng còn khá lâu...Minh Hà sẽ mang ngươi về Sát Chiến Điện một chuyến.” Lạc Nam ánh mắt loé lên, phải dùng chiến thuật viện quân rồi.
“Muốn ta tham gia vòng cuối sao?” Lạc Sương hưng phấn bừng bừng.
“Không sai, tỷ giúp đệ kéo dài thời gian, cầm chân một trong hai nữ nhân khó chơi kia là đủ rồi.” Lạc Nam nói:
“Về gọi mấy lão bà có huyết mạch Yêu Tộc cường đại của đệ theo tỷ tham chiến, đừng quên tu luyện Ngự Yêu Đạo Quyết để phù hợp với luật chơi.”
“Tốt.” Lạc Sương không nói hai lời, mang theo Phá Đạo Lệnh có Minh Hà bên trong lặng lẽ rời đi.
“Nàng ổn không?” Thái Diễm có chút lo lắng nhìn theo bóng lưng Lạc Sương, sợ rằng Lạc Sương không phải đối thủ của Đế Vi hay Hoài Khánh.
“Ta tin tưởng và nhị tỷ của mình.” Lạc Nam nói:
“Hơn nữa còn có các thê tử của ta liên thủ.”
“Ngươi có vẻ rất tự tin vào nữ nhân của mình?” Thái Diễm chớp chớp đôi mắt đẹp.
“Ta cũng rất tin tưởng Đạo Chủ a.” Lạc Nam nháy mắt đáp.
“Ba hoa.” Thái Diễm đánh hắn một cái.
“A...đau chết.” Lạc Nam nghiến răng, cả người hắn lúc này đầy rẫy vết thương.
Thái Diễm nhếch miệng cười đắc ý...
Nhìn sang Đế Vi, thấy nữ nhân này đang luyện hoá đan dược, nhắm mắt dưỡng thần, khí chất cực kỳ bình tĩnh, dường như kẻ vừa bị khinh nhờn không phải là nàng.
Lạc Nam âm thầm thán phục, tâm cảnh thật sự quá vững.
“Nhân vật như nàng ấy, đôi khi không cần Hoá Phàm vẫn có thể vượt qua Thần Kiếp.” Thái Diễm khen ngợi, nhỏ giọng nói:
“Không hổ là truyền nhân của vị kia...”
“Ừm.” Lạc Nam gật đầu công nhận, bất quá phải có nhân vật như vậy cạnh tranh mới thú vị, bằng không Bách Đạo Đại Hội lần này chẳng khác nào cuộc dạo chơi của hắn.
“Tên khốn, chuyện lần này chưa xong.” Xà Thanh Thanh đến trước mặt Lạc Nam mắng.
“Con ŧıểυ xà này, muốn gây sự chú ý để câu dẫn ta à?” Lạc Nam trừng mắt nhìn.
“Câu dẫn cái rắm.” Xà Thanh Thanh nghiến răng nghiến lợi:
“Lần sau gặp lại, nhất định sẽ khiến ngươi hối hận.”
“Không tiễn.” Lạc Nam phất tay đuổi khách.
Xà Thanh Thanh đã quyết định không tham gia Độc Đấu, bởi vì Độc Lực của nàng căn bản không làm gì được Lạc Nam, có tham gia cũng tự chuốc lấy nhục, vì vậy chấp nhận từ bỏ.
Lần này trở về nàng sẽ bước vào hành trình đột phá Thần Đạo, tương lai gặp lại phải để kẻ đáng hận này lau mắt mà nhìn.
“Chúng ta đi!”
Mang theo Bát Kỳ Đại Xà và một đám thiên tài của Vạn Xà Cốc, Xà Thanh Thanh dứt khoát quay người rời khỏi Bách Đạo Thần Tộc.
“Ngươi đúng là một tên hồ ly, khiến ŧıểυ xà nữ kia động dục rồi.” Thái Diễm khinh bỉ nhìn hắn.
“Hết cách rồi, ai bảo ta vừa tuấn tú lại vừa ưu tú?” Lạc Nam dương dương đắc ý.
“Tự luyến cuồng.” Thái Diễm hừ một tiếng:
“Nghĩ tình ngươi khiến bổn toạ nở mày nở mặt, lần này khi trở về sẽ giúp ngươi thăng cấp Bá Vũ Điện.”
“Quá tốt.” Lạc Nam hai mắt sáng ngời:
“Đợi đệ tử thu thập đủ nguyên liệu sẽ giao hết cho Đạo Chủ.”
“E hèm.” Bách Đạo Tộc Trưởng cao giọng nói:
“Vòng kế tiếp sẽ không còn những trận chiến đặc sắc, chính là Thiên Cơ Đấu.”
Toàn trường vểnh tai, không biết cuộc chơi của Thiên Cơ Đấu là gì.
Bách Đạo Tộc Trưởng, Tổ Long Tộc Trưởng và Hư Không Tộc Trưởng cùng lúc vung tay.
ẦM ẦM ẦM...
Ba chiếc rương cùng lúc xuất hiện trước mặt bọn hắn, phân biệt là Bách Đạo Rương, Tổ Long Rương và Hư Không Rương.
Xung quanh Rương thình lình chính là Quy Tắc Chi Lực của ba vị đại năng che phủ, khiến tất cả mọi loại dò xét đều bị vô hiệu hoá.
Muốn nhìn thấu trong Rương có thứ gì, đầu tiên cần phải xoá bỏ ba loại Quy Tắc đó...
“Như các ngươi đã thấy, trong rương này cất chứa một bí mật của bọn ta cố tình đặt vào.” Bách Đạo Tộc Trưởng cười nói:
“Nhiệm vụ của các thí sinh chính là thông qua Thiên Cơ Thuật thôi diễn những thứ cất chứa trong rương, kẻ nào kết luận chính xác nhiều rương nhất trong thời gian nhanh nhất sẽ chiến thắng.”
Toàn trường nhíu chặt chân mày, luật chơi đơn giản nhưng chơi lại không dễ chút nào.
Bí mật do ba vị đại năng che giấu, làm sao Thiên Đạo Cảnh như bọn hắn có thể bói ra?
Dù có thôi diễn thành công sợ rằng cũng phải tổn thất nặng nề, bị phản phệ cực nặng.
Như hiểu được suy nghĩ của đám đông, Tổ Long Tộc Trưởng kiên nhẫn giải thích:
“Yên tâm đi, chúng ta đã làm yếu đi Quy Tắc của mình, nếu các ngươi thật sự có bản lĩnh...sẽ khám phá được bí mật trong rương.”
“Đương nhiên thời gian là thứ cực kỳ quan trọng, nếu để người khác bói ra nhanh hơn các ngươi, cơ hội của các ngươi đã mất.” Hư Không Cung Chủ vuốt cằm.
“Nhờ Đạo Chủ chăm sóc chu đáo cho thân thể ta.” Lạc Nam cười tủm tỉm nói:
“Vòng này dùng Linh Hồn chơi là được rồi.”
Hắn xuất hồn bay ra ngoài, để lại cơ thể cho Thái Diễm trị thương.
Chúng nữ Huyễn Mộng, Hàn Chi và Thiên Lệ ở trong Hồn Đỉnh nên cũng không sợ bị phát hiện thân phận Yểm Thiếu Yểm Ma Điện.
Thật ra hắn cũng chỉ dự định làm màu mà thôi...
Trong tất cả các lĩnh vực, Thiên Cơ là thứ hắn dốt đặc cán mai...bởi vì có Thiên Cơ Lâu phục vụ từ trước đến nay, hắn cũng không rảnh đi nghiên cứu phương diện này.
Lạc Nam cũng tự tin sẽ thắng trận này nhờ vào Thiên Cơ Lâu, còn trường hợp nếu bí mật ba vị đại năng che giấu khó khăn đến mức hắn thiếu Điểm Danh Vọng dò xét, thì những thiên tài ở đây chắc chắn cũng không đủ khả năng thôi diễn, bao gồm cả Đế Vi...đây là điều hắn tự tin.
“Ngươi sẽ bại!” Huyễn Huyền Cơ bỗng nhiên bước đến trước mặt hắn gằn giọng:
“Ta sẽ chứng minh cho nàng thấy ai mới là kẻ xuất chúng...”
“Con hàng này có bệnh sao?” Lạc Nam sắc mặt mộng bức, thầm nghĩ ŧıểυ tử này lảm nhảm cái gì thế nhỉ?
Bất quá sau đó Lạc Nam bỗng nhiên bừng tỉnh, bởi vì hắn nhìn thấy Huyễn Huyền Cơ dùng ánh mắt cuồng nhiệt, ái mộ hướng về phía Đế Vi.
Huyễn Huyền Cơ này bình thường ưa thích dùng khăn che mắt, không hiểu sao lần này trực tiếp cởi ra...
“Hoá ra con hàng này mê nữ nhân kia...” Lạc Nam cực kỳ tức giận, ngươi luyến ái ai là việc của ngươi, chạy đến trước mặt lão tử nói vậy là có ý gì?
Ta và Đế Vi trong sạch đến mức không cần nhảy sông để rửa sạch...
Mặc kệ Lạc Nam tự nghĩ lung tung, Đế Vi từ đầu đến cuối vẫn không nhìn bất cứ người nào, chỉ lặng lẽ bước lên chắp tay sau lưng, có vẻ rất là thần bí khiến người khác không đoán ra trong lòng nàng đang nghĩ cái gì.
Chỉ có tất cả sáu thí sinh tham gia.
Lạc Nam, Đế Vi, Thiên Cơ Thiếu Nữ đệ tử của Thiên Cơ Tán Nhân, một vị thiên tài của Bách Đạo Thần Tộc, Tam Trưởng Lão của Ngự Long Sơn Trang và Huyễn Huyền Cơ.
So với những vòng đấu khác thì ít đến đáng thương hại, nhưng mọi người cũng không cảm thấy bất ngờ...dù sao thì đây là lĩnh vực cực kỳ nguy hiểm, đòi hỏi phải có ngộ tính hơn người và nội tình cường đại chống lưng mới có thể tu luyện.
“Hình như quên tuyên bố phần thưởng thì phải a?” Một thí sinh thắc mắc.
“Haha, gợi ý cho các ngươi cũng không sao, phần thưởng nằm bên trong Bách Đạo Rương của lão phu, nhưng các ngươi phải bói ra nó là thứ gì mới được.” Bách Đạo Tộc Trưởng nở nụ cười hài hước.
“Thì ra là thế.” Sáu người bừng tỉnh đại ngộ.
“Được rồi, Thiên Cơ Đấu chính thức bắt đầu, lão phu chờ đáp án của chư vị.” Bách Đạo Tộc Trưởng mỉm cười.
Phần phật...
Óng tay áo tung bay, sáu người lần lượt bay lên đài cao của riêng mình, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ba chiếc rương nằm im tại chỗ.
Lạc Nam ở trạng thái linh hồn mờ mờ ảo ảo để tham gia khiến cả đám nhìn hắn bằng ánh mắt quỷ dị.
“Ngươi muốn chết sao?” Đế Vi lạnh lùng lên tiếng.
Thiên Cơ Thuật là một môn nguy hiểm, để thôi diễn bí mật của Thần Đạo chắc chắn sẽ bị phản phệ.
Nếu người thi thuật có đủ cả cơ thể và linh hồn, phản phệ sẽ chia đều ra giảm tải áp lực, cơ thể sẽ giúp linh hồn gánh bớt một phần nguy hiểm.
Ấy thế mà tên này chỉ dùng linh hồn thi thuật, như thế phản phệ sẽ giáng xuống toàn bộ linh hồn của hắn, không cẩn thận chính là hồn phi phách tán, vô pháp cứu chữa.
“Cô nương đây là đang quan tâm tại hạ sao?” Lạc Nam vui mừng hớn hở.
“Ta sợ không thể tự tay giết ngươi.” Đế Vi hờ hững đáp.
Lạc Nam chỉ biết câm nín, cảm giác như oán khí không nhỏ a.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh vang lên thu hút sự chú ý của mọi người, Huyễn Huyền Cơ lập tức xuất thủ.
Hắn thả người bay lên giữa thương khung vận chuyển công pháp...
Khoảnh khắc đó, hai mắt Huyễn Huyền Cơ sáng lên rực rỡ...
Một vùng dị tượng như hư không vô tận hiện ra trên đỉnh đầu, nơi đó có biển sao vận chuyển...
“Tinh Thần Thiên Cơ Nhãn!”
Huyễn Huyền Cơ trầm thấp quát khẽ, biển sao đột ngột động đậy, sau đó bên trong những ngôi sao xuất hiện đồng tử như những con mắt, có thể nhìn thấu quá khứ vị lai, soi rọi thế gian vạn vật.
Huyễn Huyền Cơ nhẹ nhắm lại đôi mắt của mình...nhưng vô số ngôi sao lại như những con mắt của hắn, tập trung lực lượng chiếu thẳng vào chiếc rương đầu tiên của Tổ Long Tộc Trưởng, lặng nhìn chăm chú...
Thấy Huyễn Huyền Cơ đã bắt đầu, những người khác sợ hắn vượt mặt nên cũng bắt đầu hành động.
Tam Trưởng Lão của Ngự Long Sơn Trang triệu hoán đồng bọn trung thành là Luân Hồi Chi Long.
Đây là một con rồng có long lân trong suốt, bên trong long thể có dòng thời không chạy dọc như các đường kinh mạch sống động.
Hồn Lực và Thời Không Long Lực dung hợp, Tam Trưởng Lão chắp tay niệm khẩu quyết, Luân Hồi Chi Long uốn lượn xung quanh hắn, vòng xoáy luân hồi bắt đầu như vòi rồng, trợ giúp Tam Trưởng Lão tìm kiếm manh mối trong dòng quá khứ...
“Các vị tiền bối, không biết có thể cho ŧıểυ nữ dùng tay chạm vào các chiếc rương hay không?”
Thiên Cơ Thiếu Nữ cắn cắn môi nhẹ hỏi, chậm rãi cởi bỏ găng tay của mình xuống.
“Không thành vấn đề, chỉ cần đừng phá hoại Quy Tắc bao phủ ba chiếc rương là được.” Bách Đạo Tộc Trưởng gật đầu đáp ứng.
“KENG, dò xét tin tức thành công, tiêu hao 1800 vạn Điểm Danh Vọng.”
Lạc Nam nghe thấy thanh âm thông báo từ Thiên Cơ Lâu, hắn đau thấu tim gan, linh hồn co rúm, không ngờ ba loại bí mật trong rương này ngốn nhiều như vậy.
Cũng may mấy màng thể hiện ở các vòng đấu trước đó của hắn chấn động toàn trường, vừa mới thu được kha kha Điểm Danh Vọng nên cũng có khả năng chi trả.
Làm nhiệm vụ lần này của Hệ Thống thất bại chỉ bị khấu trừ 1000 vạn, thế mà Thiên Cơ Đấu ngốn gần gấp đôi, hy vọng phần thưởng sau đó sẽ không làm hắn thất vọng.
Nắm chắc phần thắng trong tay, Lạc Nam cũng không nóng vội.
Hắn muốn kéo dài, cho Lạc Sương thêm thời gian chuẩn bị...
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal:
[email protected]E chân thành cảm ơn <3