Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 171:

Trước Sau

break

Chương 171:

Editor: May

 

          Nam Cung Diệu vừa nghe, mặt lập tức kéo dài, đây có phải chính là Mộ Hi phải có quan hệ xác thịt với anh ta không! Đáng chết! Người ở chỗ này cũng không có dị nghị, anh cũng không nên nói cái gì, nhất là thấy nét mặt hưng phấn của Mộ Hi, lại không đành lòng làm cô mất hứng, dù sao là cõng, không phải là ôm, nếu không sẽ hết sức dễ dàng sờ đến thỏ trắng nhỏ của Mộ Hi, hiện tại chuẩn xác mà nói là thỏ trắng lớn.

 

          "Được."

 

          Tất cả mọi người hô được, kể cả Mộ Hi, chỉ có Nam Cung Diệu đứng ở nơi đó không nói một lời, Nhạc Phàm còn bất chợt ngắm vẻ mặt lạnh người này một cái.

 

          Trò chơi nhanh chóng bắt đầu, trên lưng mỗi người đàn ông đều là cô gái cùng nhóm với mình, chuẩn bị sẵn sàng.

 

          Một tiếng còi vang lên, tất cả mọi người bắt đầu bơi về phía trước, tất cả mọi người đều muốn hạng nhất, mà Nam Cung Diệu vẫn luôn bảo trì tốc độ với Nhạc Phàm.

 

          Một tay Mộ Hi ôm lấy Nhạc Phàm, một tay nâng cao hô to cố gắng lên, mà mặt mũi Nhạc Phàm tràn đầy hạnh phúc bơi về phía trước.

 

          Nam Cung Diệu liếc một cái liền nhân ra Nhạc Phàm không có dùng bản lĩnh thật sự, anh ta cố ý bơi chậm, nhất định là muốn Mộ Hi ở trên lưng anh ta lâu một chút. Người đàn ông chết tiệt, thật hèn hạ, mượn cơ hội chấm mút!

 

          Nam Cung Diệu cũng chỉ đành bơi chung với anh ta, bởi vì anh phải nhìn Nhạc Phàm, lo lắng anh ta ăn đậu hủ của Mộ Hi. Sự chú ý của Nam Cung Diệu liên tục ở trên người Mộ Hi và Nhạc Phàm, mà trong lòng tiểu thư y tá trên người Nam Cung Diệu lại rất vui vẻ, nghĩ thầm: Trai đẹp này cố ý bơi chậm như vậy, nhất định là muốn ở lâu với cô ra một chút, nhìn bả vai này đi, nhìn da thịt này đi, rất gợi cảm đó. Tiểu thư y tá dứt khoát hai giơ hai tay lên, dùng bộ ngực mềm mại của mình dán lên tấm lưng kiên cố của Nam Cung Diệu, còn cố ý ôn nhu ma sát.

 

          Mộ Hi vốn đang hô to: Cố gắng lên, ai ngờ vừa nghiêng đầu thấy người phụ nữ Nam Cung Diệu cõng sau lưng đang phát tình, một đôi thỏ trắng lớn dính sát thân thể Nam Cung Diệu, hơn nữa còn liên tục động, người đàn ông đáng giận này lại giở trò lưu manh.

 

          Vì vậy, Mộ Hi dùng sức hắt nước về phía Nam Cung Diệu.

 

          "Con lừa đại ngốc, con lừa đại ngốc, bơi thật chậm, bơi chậm hơn đi nha..." Mộ Hi le lưỡi ra, còn làm mặt quỷ về phía Nam Cung Diệu.

 

          "Đáng chết, người phụ nữ này, em chờ đó!" Nam Cung Diệu hung dữ nói, người phụ nữ ngốc này còn biết ghen. Nam Cung Diệu đương nhiên biết rõ vì sao Mộ Hi nổi đóa, đừng thấy trên mặt biểu hiện rất tức giận, thật ra trong lòng anh nóng hầm hập, đây giải thích rõ cô vợ nhỏ biết để ý anh.

 

          Mặc dù Mộ Hi chê cười anh bơi chậm, nhưng Nam Cung Diệu vẫn liên tục giữ một khoảng cách với Mộ Hi.

 

          Trong lòng Nhạc Phàm cười nhạo Nam Cung Diệu lòng dạ hẹp hòi, lại luôn cùng tốc độ với bọn họ, người đàn ông hèn hạ! Hai người đàn ông đều nói đối phương hèn hạ.

 

          Nam Cung Diệu vẫn nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Mộ Hi, một khi thấy chúng chạm phải mu bàn tay của Nhạc Phàm, anh liền tức giận đến hận không thể cắn vỡ răng trong miệng, người phụ nữ ngốc lại bị người chấm mút!

 

          Thật vất vả bơi tới điểm cuối, quán quân đương nhiên không phải là hai tổ của đám người Nam Cung Diệu và Nhạc Phàm!

 

          Mộ Hi hết sức thất vọng, trong lòng suy nghĩ phần thưởng lớn bí mật, thật ra không phải cô tham tiền, cô chỉ là hiếu kỳ phần thưởng lớn bí mật là cái gì?

 

          Nhạc Phàm ôn nhu dắt tay Mộ Hi, Nam Cung Diệu đi qua, dùng một tay kéo Mộ Hi đến trong lòng ngực của mình, rất lịch sự nói.

 

          "Các vị: Ngượng ngùng, tôi muốn cùng vợ của tôi đi tới thế giới hai người, xin lỗi không tiếp được." Nam Cung Diệu nói xong, dắt tay Mộ Hi bơi sang một bên, Mộ Hi còn chưa phản ứng kịp liền bị Nam Cung Diệu dắt rời đi, trong miệng còn hô to.

 

          "Nhạc Phàm, tạm biệt, có rảnh lại chơi nữa, bye bye." Mộ Hi quay đầu lại tạm biệt với Nhạc Phàm, Nam Cung Diệu tức giận đến đánh một cái lên trên mông Mộ Hi, vốn là chuẩn bị hung hăng đánh cô, nhưng bởi vì ở trong nước có lực cản, hung hăng vỗ vào lại biến thành nhẹ nhàng vuốt ve.

 

          "Nam Cung Diệu thối, lại giở trò lưu manh." Mộ Hi bơi bên cạnh rống lên.

 

          "Người phụ nữ ngốc, không để cho anh sỗ sàng cũng được, nhưng em nhất định thắng anh mới được, chúng ta thi xem ai bơi nhanh hơn, như thế nào?" Nam Cung Diệu hỏi.

 

          "Được." Mộ Hi sảng khoái đáp ứng.

 

          "Chuẩn bị, bắt đầu." Nam Cung Diệu hô to một tiếng, hai người nhanh chóng bơi về phía trước, Nam Cung Diệu đương nhiên sẽ không bỏ lại Mộ Hi, anh bơi bên cạnh vừa nhìn vị trí của Mộ Hi.

 

          Mộ Hi thở gấp, thở gấp...

 

          Hai tay đánh tuần hoàn về phía trước, hai chân càng không ngừng di chuyển lên xuống.

 

          Nam Cung Diệu rất bất ngờ, không nghĩ tới cô vợ nhỏ bơi không tồi, chỉ chốc lát sau, thể lực Mộ Hi liền chống đỡ hết nổi, vì vậy đổi thành bơi ngửa, nhưng khi cô lật người, phát hiện bầu trời rất đẹp.

 

          "Tôi thua, tôi thua." Mộ Hi hô một tiếng, không có bơi về phía trước nữa, Nam Cung Diệu cũng dừng lại, bơi tới bên cạnh Mộ Hi, ngửa mặt hướng lên trên, để mình tự nhiên trôi ở trên mặt nước.

 

          Mộ Hi trôi ở trên nước liền giống một mỹ nhân ngư, tay chân mở rộng tự nhiên, từ từ nhắm mắt lại, lúc này toàn thân không dùng một chút khí lực, được mặt nước nhẹ nhàng nâng lên.

 

          "Nghĩ gì thế?" Nam Cung Diệu ôn nhu hỏi.

 

          "Không nghĩ gì hết, chỉ yên tĩnh ngây ngô như vậy thôi."

 

          "Không nghĩ đến anh sao?" Nam Cung Diệu hỏi.

 

          "Không nghĩ." Mộ Hi trả lời, liên tục nhắm mắt lại.

 

          Nam Cung Diệu xoay người đổi thành tư thế đứng thẳng, từ từ bơi tới chỗ hai chân của Mộ Hi, bởi vì Mộ Hi là  trôi tự nhiên ở trên nước, chỉ có thể là loại tư thế hai chân tách ra mới có thể để cho thân thể nổi lơ lửng, nếu hai chân đóng chặt, như vậy sẽ chìm xuống .

 

          "A, anh làm gì vậy?"

 

          Mộ Hi phát hiện Nam Cung Diệu ở chỗ hai chân của mình, bị dọa đến vội vàng đứng lên, mặt đối mặt với Nam Cung Diệu, hai tay còn duy trì tư thế bơi dưới nước, để cho mình sẽ không chìm xuống.

 

          "Em thua, sẽ phải tiếp nhận trừng phạt." Nam Cung Diệu nói.

 

          "Không được, thi thêm lần cuối cùng, nín thở, xem ai nhịn được thời gian dài, người đó chính là người thắng." Mộ Hi nói, đây chính là điểm mạnh của cô.

 

          "Được, thua sẽ không chơi xấu!" Vì vậy, hai người bơi tới chỗ nước cạn.

 

          Đợi sau khi hai người đứng vững, chuẩn bị, bắt đầu, hai người đồng thời lặn xuống nước.

 

          Ở trong nước, Mộ Hi từ từ mở mắt ra nhìn Nam Cung Diệu, ai ngờ anh đã đang nhìn cô, nhìn từ phía trên, nước biển trong suốt thấy đáy, nhưng nhìn màu sắc dưới đáy nước có chút xanh biếc.

 

          Mộ Hi mở hai bàn tay, để cho thân thể bảo trì cân bằng, tránh cho chính mình bơi lên, nếu như không không dùng chút khí lực ở trong nước, sức nổi của nước sẽ đưa cô lên mặt nước, cho nên Mộ Hi vừa làm cho mình không thể nổi lên mặt nước, lại vừa muốn nín thở, Nam Cung Diệu lại không giống, hai chân anh nắm chặt hạt cát dưới đáy biển, để mình đứng vững vàng ở trong nước.

 

          Cuối cùng bởi vì hai chân Mộ Hi nắm lấy hạt cát không được, vì vậy, dứt khoát chơi chổng ngược, cô làm cho thân thể của mình từ từ nổi lên, sau đó hai tay của cô bơi xuống dưới, sau khi hai tay đến đáy biển, hai tay cô cũng nắm chặt lấy hạt cát đáy biển, cố định chính mình.

 P/s: bạn nào muốn đọc trước 100 chương với giá rẻ ủng hộ cân đường hộp sữa tới dịch giả hãy  liên hệ : [email protected]

          Nam Cung Diệu ở một bên quả thực là nhìn đến choáng váng, cô vợ nhỏ này thật sự phô trương, người ta luyện nín thở đều là đứng vững, cô ngược lại, Nam Cung Diệu vẫn là lần đầu tiên thấy đầu hướng xuống, chân hướng lên trên, hai tay còn nắm hạt cát đáy biển.

 

          Bởi vì trong nước có sức nổi, hai chân thẳng tắp cuar Mộ Hi nổi lơ lửng lên trên, hai chân tự nhiên tách ra, nhìn xuống dưới, một đôi được che đậy đã chạy ra từ trong đồ bơi.

 

          Tình huống như thế, đàn ông nhìn thấy sẽ phải chảy máu mũi, nhưng Nam Cung Diệu có định lực, mặc dù chỉ là phía dưới đã phồng lên, nhưng vẫn có thể kiên trì.

 

          Thời gian trôi qua từng giây, một phút trôi qua...

 

          Nam Cung Diệu phát hiện mặc dù hai chân Mộ Hi nổi lơ lửng, nhưng lúc nào cũng bị lực cản của nước kéo lơ lửng không ngừng, anh tốt bụng đến gần Mộ Hi, nâng hai tay lên, bắt lấy hai chân Mộ Hi, giúp cô cố định thân thể, ai ngờ cúi đầu liền nhìn thấy chỗ hai của Mộ Hi, rất rõ ràng, kết cấu kia, hình dáng kua, thịt thịt, đó gọi là gợi cảm!

 

          Mộ Hi phát hiện không đúng, buông hai tay ra, vịn Nam Cung Diệu bơi lên. Con bà nó! Cô thề, cô không phải cố ý, ai kêu anh cầm lấy chân người ta, làm hại người ta không thể đứng thẳng.

 

          Vào lúc Mộ Hi bơi lên trên, Nam Cung Diệu cũng tự nhiên buông hai chân Mộ Hi ra, nhưng Mộ Hi lại không có buông anh ra, hai tay liên tục bò lên trên, không có ngẩng đầu nhìn phía trên, kết quả ôm đến một cây gậy.

 

          Nam Cung Diệu trừng mắt to, hai tay bắt lấy bả vai Mộ Hi kéo lên trên, bởi vì lúc này là bọn họ lặn vào trong nước đã hai phút, Nam Cung Diệu rõ ràng thiếu dưỡng khí, anh chuẩn bị mang theo Mộ Hi bơi lên trên, nhưng Mộ Hi vì nhất quyết thắng thua, không chịu rời khỏi đáy nước, vốn là Nam Cung Diệu còn có thể ngây ngốc một lát, nhưng  vừa mới bị cô nắm một cái, liền không thể hô hấp.

 

          Đáng chết! Mộ Hi không chịu rời đi, Nam Cung Diệu bị bức ép bất đắc dĩ, hôn một ngụm lên môi Mộ Hi,  đòi lấy dưỡng khí của cô, anh cố ý biểu hiện vẻ mặt thống khổ nhìn nhìn Mộ Hi, thật ra mục đích là lo lắng Mộ Hi cự tuyệt.

 

 

break
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc