Chương 144:
Editor: May
Ai ngờ, anh lại cởi quần áo xuống, tùy ý vuốt ve một chút, eo dùng sức trầm xuống, đâm vào rất sâu.
"Anh- -" Mộ Hi dùng sức giãy giụa, sao người đàn ông này lại dã man như vậy, nhưng sự giãy giụa của cô cũng không đổi lấy được sự đồng tình của Nam Cung Diệu, mà còn khiến anh càng thêm hưng phấn. Anh thử các loại động tác có độ khó cao, Mộ Hi cảm giác linh hồn cô đều bị người đàn ông này đụng bay, thân thể chìm chìm nổi nổi theo va chạm của anh, Mộ Hi giống như trôi về phía mây trắng. Thân thể của mình lại phản bội cô lần nữa, từng đợt khoái cảm làm cho Nam Cung Diệu rất hài lòng.
Anh mê muội thân thể này, hai người ăn ý làm cho dục vọng của anh không ngừng được!
Cuối cùng đầu Mộ Hi bắt đầu choáng váng, người đàn ông này giống như rất đói bụng, thân thể của cô vốn đã có chút chịu không nổi, mà anh ta còn không có ý muốn dừng lại, vì vậy Mộ Hi hung hăng cắn lên bả vai Nam Cung Diệu,
Bả vai truyền đến một trận tê dại, mới phát hiện người phụ nữ này đang cắn anh. Còn nhớ năm đó Mộ Hi rất thích cắn anh, thỉnh thoảng sẽ nói: Em cắn chết anh.
Nam Cung Diệu không có tức giận, ngược lại cảm giác rất thân thiết, đôi mắt anh thâm trầm thêm vài phần, giống như bị kích thích, điên cuồng chạy băng băng, hoàn toàn mặc kệ cảm giác của Mộ Hi. Thật ra Mộ Hi gần như muốn trợn trắng mắt. Chẳng lẽ người đàn ông này điên rồi? Hay là kiếp trước độc thân, nên kiếp này làm cho thỏa nguyện, thật sự là tám đời chưa thấy qua phụ nữ ư!
Đầu tiền Nam Cung Diệu muốn ở trên giường một lần, về sau lăn đến trên đất muốn một lần, sau đó lên ghế sa lon muốn một lần nữa, cuối cùng Nam Cung Diệu mới hài lòng buông ra Mộ Hi, lúc này toàn thân Mộ Hi đã không có một chút khí lực!
Cô lười nhác nằm sấp ở trong ghế sofa, nhắm mắt lại dưỡng thần.
"Vì sao mặt của em lại biến thành bộ dáng này?" Sau khi Nam Cung Diệu nghiêm túc suy tính, cực kỳ xác định người phụ nữ này là Mộ Hi, cho nên mới nói như vậy. (vì chỗ này nam9 xác định đây là nữ 9 rồi nên mình sẽ để xưng hô anh - em)
Mộ Hi không nói, vẫn nhắm mắt dưỡng thần.
"Anh biết rõ em không có ngủ, trả lời anh?" Nội tâm Nam Cung Diệu lúc trầm lúc bổng.
Mộ Hi vẫn không nói, nhắm chặt đôi mắt, trong lòng đang cân nhắc, trả lời anh như thế nào? Nếu như bây giờ mình thừa nhận, anh có tức giận đến bóp chết cô không? Bởi vì cô rời nhà trốn đi, còn mang theo con gái của bọn họ.
"Mộ Hi, trả lời anh?" Nam Cung Diệu lạnh lùng nói, anh cố sức nhẫn nại, trái tim kia như sắp nhảy ra, rất hy vọng người phụ nữ trước mắt nhanh nhẹn thừa nhận cô chính là cô vợ nhỏ của anh.
"Hửm." Mộ Hi giả bộ ngủ, giật giật.
Nam Cung Diệu không nói gì, mà là ôm cô vào lòng, cưỡng bách cô mặt đối mặt với anh.
P/s: bạn nào muốn đọc trước 30 chương với giá rẻ liên hệ : [email protected]
"Nhìn anh. Nói, em có phải là Mộ Hi không?" Nam Cung Diệu gầm nhẹ nói, người phụ nữ đáng chết, muốn anh gấp chết đây mà.
"Anh muốn tôi nói bao nhiêu lần, tôi là Mộ Vũ Hàn, không phải là Mộ Hi gì đó!" Mộ Hi bất an trả lời.
"Em tốt nhất đừng gạt anh, nếu không, anh sẽ đánh chết em!" Nam Cung Diệu lạnh lùng nói.
"Chính bản thân anh không nhìn thấy ư, dáng dấp tôi và cô ấy không giống nhau?" Mộ Hi chột dạ nói.
"Mặc kệ em là ai? Em là người phụ nữ của anh." Nam Cung Diệu nói cực kỳ nghiêm túc, trong lòng đang suy nghĩ: Em không thừa nhận, sớm muộn gì anh cũng sẽ khiến em chính miệng thừa nhận em chính là cô vợ nhỏ của anh.
Nam Cung Diệu buông Mộ Hi ra, đứng dậy rời đi. Anh đã hoàn thành nhiệm vụ con trai giao cho, kết quả là trực giác của thằng bé đã đúng. Vừa rồi cố ý thử dò xét nhiều lần, cô chính là Mộ Hi, bởi vì có rất nhiều động tác nhỏ đều là bí mật giữa anh và Mộ Hi, nhưng người phụ nữ này lại biết rõ; còn có chính là vẻ mặt cuối cùng của người phụ nữ này lại giống Mộ Hi như đúc.
Nam Cung Diệu không có trực tiếp trở về phòng ngủ, mà là đi vào phòng của Nam Nam.
Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, ngồi ở trước giường Nam Nam, nhìn con trai một chút, lại nhìn con gái một chút, tinh linh đáng yêu này chính là bảo bối Lâm Lâm mà anh ngày nhớ đêm mong.
Khuôn mặt nhỏ nhắn ngủ say này, thật sự giống Nam Nam khi còn bé, chỉ là nhìn kỹ một chút, dáng dấp con bé càng giống mẹ nó - người phụ nữ vứt bỏ chồng con. Mặc dù anh không biết vì sao cô vợ nhỏ lại biến thành bộ dáng như bây giờ? Nhưng cô thật sự chính là Mộ Hi, chẳng lẽ là bởi vì tai nạn xe cộ hai năm trước?
Nam Cung Diệu vội vàng đứng dậy đi tới thư phòng, mở máy tính ra, mới vừa lục soát tất cả ghi chép tai nạn xe cộ vào hai năm trước.
Khiến cho người ta khiếp sợ chính là, anh lục soát được một sự kiện tai nạn xe cộ, tìm ra manh mối từ trên một tấm hình có bộ dáng giống Mộ Vũ Hàn như đúc. Chuyện gì xảy ra? Người phụ nữ này đã tử vong tại chỗ ở trong tai nạn xe cộ, nhưng vì sao cô vợ nhỏ của mình lại có bộ dáng giống cô ta y như đúc?
Một chuỗi vấn đề xuất hiện ở trong đầu Nam Cung Diệu!
Nhìn thấy chuyện không có đơn giản như anh suy nghĩ, Mộ Hi rời đi hết sức kỳ quặc, chẳng lẽ là ma xui quỷ khiến? Anh không tin quỷ thần, nhưng có thể giải thích gia tộc bị nguyền rủa đó như thế nào? Chẳng lẽ là Mộ Hi bị người phụ nữ kia nhập vào thân?
Đáng chết! Nam Cung Diệu dùng sức xoa xoa huyệt Thái dương, mình làm sao vậy? Khi nào thì trở nên mê tín như vậy! Trên thế giới làm gì có ma quỷ!
Xem ra muốn Mộ Vũ Hàn thừa nhận cô chính là Mộ Hi, còn phải chậm rãi công phá cô. Người phụ nữ quật cường này, sao lại biến thành một người phụ nữ khác?
Tai nạn xe cô hai năm trước, mặc dù không có bất kỳ tin tức gì liên quan tới Mộ Hi, nhưng trong đó nhất định có vấn đề, bởi vì tại sao tư liệu của Mộ Vũ Hàn chỉ có ghi chép trong mấy năm này, ghi chép trước kia đều là trống không, chẳng lẽ cô lấy thân phận người phụ nữ đã chết kia để xuất hiện?
Nam Cung Diệu mất ngủ, tất cả vấn đề vang vọng ở trong đầu của anh!
Nếu Mộ Hi từng làm giải phẫu chỉnh hình, vì sao trên mặt không để lại vết sẹo. Đêm nay lúc thân mật, anh đã cố ý kiểm tra, gương mặt đó cực kỳ hoàn chỉnh, tìm không ra chút tỳ vết nào. Thật ra đây là do y thuật của Nhạc Phàm rất cao minh, làm đến rất xinh đẹp, nếu có vết sẹo, ông sẽ khéo léo giấu vết sẹo ở trong đầu tóc, khiến cho người ta không nhìn thấy được đã từng làm giải phẫu chỉnh hình.
Nam Cung Diệu ở trong thư phòng một buổi tối, cô vợ nhỏ của anh trở lại, nhưng anh lại muốn quen biết cô thêm một lần nữa.
Nam Nam thức dậy rất sớm, chuyện thứ nhất chính là kiểm tra cha ngủ ở đâu, không có trong phòng ngủ, xem ra cha đã thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ. Vừa định xuống lầu, cửa thư phòng mở ra, Nam Cung Diệu đi ra từ bên trong.
"Cha, người?" Nam Nam nhìn thời gian, sáu giờ; lại nhìn Nam Cung Diệu một chút, rồi chỉ chỉ thư phòng, ý là sao cha lại đi ra từ trong thư phòng?
"Con trai, dậy sớm vậy ư?" Nam Cung Diệu ngáp một cái nói.
"Không phải cha cũng rất sớm sao!" Nam Nam thất vọng nói, chẳng lẽ nhiệm vụ của cha thất bại? Thật là ngu ngốc, chỉ một phụ nữ mà cũng không giải quyết được!
Nam Cung Diệu phát hiện vẻ mặt con trai, hiểu là có ý gì.
"Cái kia, ừ, con trai, nhiệm vụ hoàn thành." Nam Cung Diệu cảm giác nói những chuyện này với đứa bé nhỏ như vậy liền có chút thẹn thùng, dù sao đứa bé quá nhỏ, tiếp xúc quá sớm chuyện tình giữa nam nữ thì có chút không tốt lắm!
"Ừ, hả - -" Nam Nam vốn cực kỳ thất vọng, tùy ý đáp một tiếng, chuẩn bị xuống lầu, lại nghe được Nam Cung Diệu nói ở đằng sau, đột nhiên dừng bước chân xuống lầu lại, trở lại bên người Nam Cung Diệu.
"Cha, như thế nào?" Nam Nam hỏi đơn giản.
Nam Cung Diệu không nghĩ tới con trai sẽ hỏi như vậy, như thế nào? Cái gì mà như thế nào? Là cảm giác như thế nào? Hay là kiểm tra thân thể như thế nào?
"Khụ khụ, con trai, trải qua điều tra nghiêm túc của cha, trực giác của con là chính xác." Nam Cung Diệu giả ho hai tiếng, thấp giọng nói ra.
"Ừ, cha cực khổ rồi." Khóe miệng Nam Nam nhếch lên, xoay người chậm chạp đi xuống lầu, lưu lại Nam Cung Diệu đang hoang mang. Đứa nhỏ này, quá làm người ta thất vọng, mới nói được một nửa, đã xoay người rời đi. Có ý gì đây? Một bộ dáng đã tính trước, quả thật là không để người cha này vào trong mắt sao!
"Con trai, con lại không muốn tham khảo một chút với cha ư?"