Trời bắt đầu sập tối. Hắc Thịnh Duật lái xe đưa Phong Sương về nhà, trên đường đi một tay anh nắm lấy vô lăng, một tay còn lại nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô
- ŧıểυ Sương.... Em có thể rút khỏi Sương Linh Hội không? _ Hắc Thịnh Duật ôn nhu nói
- Duật, xin lỗi. Không thể _ Phong Sương khẽ lắc đầu
- Tại sao? Nó sẽ nguy hiểm _ Hắc Thịnh Duật khẽ nhíu mày lại
- Nó là sinh mệnh của em. Giống anh, em không thể thiếu nó.... _ Phong Sương khẽ cười nhẹ
- ŧıểυ Sương... _ Anh thở dài nhìn cô
- Duật, tôn trọng quyền quyết định của em đi _ Phong Sương vỗ nhẹ tay cô
- Được rồi, anh tôn trọng em, bà xã! _ Hắc Thịnh Duật hôn lên bàn tay cô
- Ai là bà xã của anh? _ Phong Sương nhíu mày nhìn anh
- Bà xã, thứ nên thấy cũng thấy rồi, sờ cũng sờ qua rồi, ăn cũng ăn rồi. Em không gả cho anh thì gả cho ai? _ Hắc Thịnh Duật cười lớn một tiếng
- Vô sỉ _ Phong Sương lườm xéo anh
- Haha, chỉ cần có em. Anh đây không ngại vô sỉ _ Hắc Thịnh Duật cười sủng nịnh
Phong Sương cười nhẹ, Hắc Thịnh Duật đưa cô đến cổng của Phong gia. Tất nhiên không quên hôn tạm biệt cô rồi
Đợi Cô bước vào nhà thì anh mới chuyển bánh trở về nhà.
Phong Gia
Phong Sương vừa vào nhà liền nhìn thấy ba mẹ cô và cả anh hai của cô đang ngồi ở phòng khách với vẻ mặt tức giận xen lẫn hàn khí dày đặc
- ŧıểυ Sương. Con sang đây ngồi cho mẹ! _ Nham Tiêu Tiêu lạnh lùng nói
- Chuyện? _ Phong Sương ít nhiều cũng đã đoán được vài phần
- Con và A Duật đã xảy ra quan hệ? _ Nham Tiêu Tiêu nhướn mày
- Thì sao? _ Phong Sương nhàn nhạt nói
- Con...Con.... Thanh danh của một người con gái mà con xem như không vậy sao? _ Nham Tiêu Tiêu tức giận quát
- Cuộc đời của con. Con tự quản _ Phong Sương cũng tức giận không kém. Cô lạnh lùng bước thẳng ra ngoài
- Bà xã, em cứ lo. Anh thấy ŧıểυ tử Thịnh Duật đó cũng tốt mà _ Phong Viễn an ủi vợ mình
- Anh.... Hai cha con anh theo một phe rồi. Tùy mấy người, tôi không quan tâm nữa _ Nham Tiêu Tiêu tức giận bỏ về phòng
- Thần, con đi theo Sương nhi đi. Kẻo con bé lại tức giận mà làm hại bản thân _ Phong Viễn nhìn Phong Thần
- Dạ ba _ Phong Thần cũng ngoan ngoãn gật đầu rồi lấy áo khoác đi ra ngoài tìm cô
Phong Sương đùng đùng nổi giận bỏ ra khỏi Phong Gia, cô lấy một chiếc Ferrari F60 chạy vọt đi mất. Phong Thần cũng nhanh chóng lấy chiếc Lamborghini của mình mà đuổi theo cô
Phong Sương đến nhà của Tam Quái. Hồ Tĩnh thấy cô đến nhà cũng khá là ngạc nhiên nhưng vẫn nồng nhiệt đón tiếp
- Đại tỷ. Sao tỷ lại ở đây? _ Hoan Mỹ Nga từ phòng tắm bước ra
- Lánh nạn _ Phong Sương nhún vai
- Sao vậy? Kể em nghe _ Hồ Tĩnh nhìn cô bằng ánh mắt cún con
- Thịnh Duật.... Muốn kết hôn với tỷ. Nhưng ba mẹ của tỷ lại không đồng ý _ Phong Sương tay dây thái dương
- Tỷ... Không phải tỷ nói. Tỷ là Hắc Thiếu chỉ là anh em? Không hơn không kém sao? _ Hoan Mỹ Nga khó hiểu nhìn cô
Phong Sương mỉm cười nhẹ
- Tỷ lỡ yêu mất rồi _ Phong Sương nhẹ nhàng nói. Trên môi vẫn vướng lại nụ cười. Đây là nụ cười hạnh phúc
- Cái gì? _ Hoan Mỹ Nga ngạc nhiên há hốc nhìn cô
- Chúc tỷ hạnh phúc _ Lục Đường Tâm cười cười nhìn cô
- ŧıểυ Tâm. Cảm ơn em _ Phong Sương mỉm cười
- Ồ. Em thật sự muốn thỉnh giáo Hắc Thịnh Duật a. Có thể khiến Phong Sương lạnh lùng như tỷ lại yêu hắn như vậy. Khiến em tò mò về cậu ta ghê a _ Hồ Tĩnh thầm tán thưởng anh
- Tĩnh Tĩnh.... Em là muốn nɠɵạı tình với em rể? _ Bên ngoài bước vào và còn mang theo một hũ giấm chua thượng hạng đó không ai khác chính là Phong Thần
- Ơ? Em nào có.... Thần.... Em yêu anh thôi a_ Giọng nói đó khiến Hồ Tĩnh giật mình, liền nhanh chóng làm nũng với Phong Thần
- Hừ _ Phong Thần hừ lạnh, rồi nhìn sang cô
- Anh hai _ Phong Sương khẽ gọi
- ŧıểυ Sương, anh không phản đối em lấy ai. Nhưng ŧıểυ Sương, mong em sẽ không hối hận với sự lựa chọn của mình _ Phong Thần khẽ vuốt tóc cô
- Anh hai, em biết rồi. Đó là em chọn, đau khổ hay hạnh phúc là do em tự chịu _ Cô cười
- Anh gọi A Duật đến đón em rồi đấy. Cậu ta đang ở ngoài, mau đi đi. Còn về phần mẹ, anh sẽ nói sau... Đừng lo _ Phong Thần nhẹ giọng nói
- Anh hai, cảm ơn anh! _ Phong Sương gật đầu rồi đi ra ngoài
Hồ Tĩnh nhìn cô vui vẻ như vậy cũng thầm mừng thay cô. Hoan Mỹ Nga và Lục Đường Tâm thì không cần nói. Vui không thể tả được luôn kìa......