“Sếp Yến?”
“Ừ?”
“Quanh công ty có trồng hoa thạch nam mới à? Em vừa ngửi thấy mùi giống mùi hoa ấy.”
“Vậy à?” Yến Thanh Hà bình thản nhét lại quần, mặt không đổi sắc: "Tôi cũng không rõ, chắc là cô ngửi nhầm thôi.”
Cố Tầm nghe vậy vẫn chưa từ bỏ ý định, lại hít hà mấy cái, nhưng mùi hương ban nãy đã biến mất. Có lẽ là mình tưởng tượng thật, mà mùi đó cũng không hẳn giống hoa thạch nam, chỉ hơi na ná thôi.
“Sếp, về phần này trong báo cáo, thật ra em còn muốn hỏi ý kiến anh.” Cô nhanh chóng bỏ qua chuyện mùi hương, nghiêm túc cầm báo cáo tới trước mặt Yến Thanh Hà.
Đúng như dự đoán, anh không tỏ ra phiền phức, ngược lại còn kiên nhẫn giải thích lại vấn đề cho cô. Nhờ vậy, Cố Tầm nhanh chóng hiểu ra, quay lại bàn làm việc sửa nốt phần còn lại.
“Ừ, làm tốt lắm.” Yến Thanh Hà xem xong, gật đầu hài lòng, không tiếc lời khen ngợi.
“Đều nhờ sếp chỉ dạy.” Cố Tầm gãi đầu cười, lúc này đã không còn sợ anh như trước, giọng nói cũng tự nhiên hơn:
“Hôm nay cảm ơn sếp về cơm trưa nữa nha.”
“Không có gì to tát đâu.”
Nếu thật sự muốn cảm ơn, thì lấy thân báo đáp đi.
“Sếp, hộp cơm này em rửa sạch rồi sẽ trả lại anh sau nhé.” Cố Tầm cúi nhẹ người, nhận được cái gật đầu của Yến Thanh Hà thì vui vẻ rời khỏi văn phòng.
Yến Thanh Hà dõi theo bóng cô đến khi khuất hẳn sau cánh cửa. Đang định cúi đầu tiếp tục làm việc thì anh chợt nhìn thấy một vật trên bàn làm việc.
Đó là chùm chìa khóa, chắc hẳn là Cố Tầm vừa để quên.
Anh lặng lẽ nhìn chùm chìa khóa vài giây, ánh mắt bỗng lóe lên tia sáng kỳ lạ. Anh nhớ rõ, đây chính là chùm chìa khóa Cố Tầm hay dùng để mở cửa. Nói cách khác, nếu anh có được chùm chìa khóa này...
Yến Thanh Hà nhanh chóng bước tới bàn, cố kiềm chế sự kích động, cầm lấy chùm chìa khóa. Ban đầu anh định nhét luôn vào túi áo, nhưng nghĩ lại, cách này không ổn.
Nếu Cố Tầm biết mình mất chìa khóa, chắc chắn sẽ đi làm lại ổ mới, lúc đó chìa khóa này cũng vô dụng.
Vậy nên, cách tốt nhất là...
Anh trở lại bàn làm việc, lấy ra một hộp keo mềm màu đỏ, trên đó có gắn mặt đồng hồ nhỏ xinh.
Anh tháo đồng hồ ra, ném vào ngăn kéo, rồi dùng sức ấn chùm chìa khóa lên lớp keo mềm, tạo thành dấu chìa rõ ràng. Sau đó, anh lật chìa lại, ấn thêm một lần nữa lên mặt còn lại, đến khi cả hai mặt đều in rõ hình chìa.
Như vậy là đã có đủ dấu để sao chìa khóa. Sau này chỉ cần mang đi phục chế là xong. Đưa trả chìa khóa cho Cố Tầm còn là cái cớ để tiếp cận cô một cách danh chính ngôn thuận, lại còn có thể ghi thêm điểm tốt trong lòng cô nữa.
Quả là trời giúp anh rồi!