Có Tên Biến Thái Dưới Giường Tôi

Chương 14: Quần lót

Trước Sau

break
Gắn xong chiếc camera cuối cùng vào bên trong con thú bông đầu giường, Yến Thanh Hà hài lòng nhướng mày. Đang định nán lại thêm chút nữa thì điện thoại trong túi vang lên.

“... Xem ra đến giờ rồi.” Giọng anh có chút tiếc nuối.

Không ngờ lại phải về sớm thế này, rõ ràng còn muốn ở lại lâu hơn nữa.

Yến Thanh Hà liếc quanh một lượt, chắc chắn mọi thứ vẫn y nguyên như cũ mới ung dung rời khỏi phòng Cố Tầm, nhẹ nhàng đóng cửa rồi về lại căn hộ sát vách.

Ngay khi cửa phòng 401 vừa khép lại, thang máy cũng từ từ mở ra. Cố Tầm ngáp dài bước ra, lấy chìa khóa trong túi.

“Bang ——”

Cửa đóng lại vang lên tiếng giòn tan, hành lang tầng 4 lại trở về yên tĩnh. Dĩ nhiên, Cố Tầm không thể biết có một ánh mắt vẫn dõi theo mình qua mắt mèo.

Vừa vào nhà, Cố Tầm treo túi xách lên giá, rồi ngả người xuống sofa. Nhắm mắt lại, trong đầu cô lại vang lên lời của Na Na.

“Theo tớ thấy, tổng giám đốc chắc chắn có ý với cậu!”

“Cố Tầm, tớ thật sự ghen tị với vận đào hoa của cậu. Nếu tớ mà có liên quan gì đến tổng giám đốc Yến, lương giảm một nửa cũng chịu!”

“Cố Tầm, Yến Thanh Hà đó! Chính là Yến Thanh Hà!”

Bất giác cô lại nhớ đến khuôn mặt tuấn tú, sống mũi cao, đôi môi mỏng, ánh mắt đen như muốn hút hồn người của Yến Thanh Hà...

“Ui —”

Cố Tầm bỗng bừng tỉnh, hơi bực mình mở mắt.

Vừa rồi... cô lại để bản thân rung động sao? Là vì tổng giám đốc Yến ư? Không, chắc chắn là do Na Na nhắc mãi nên mới bị ám ảnh. Người như Yến Thanh Hà, hoàn hảo đến thế, sao có thể để mắt đến một nhân viên quèn như cô? Đúng là suy nghĩ viển vông.

Cố Tầm tự nhủ không được nghĩ linh tinh nữa, rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Nhưng không hiểu sao, trong lòng lại có chút hụt hẫng.

Dù vậy, với bản tính vui vẻ, cô cũng chẳng để tâm lâu, quyết định đi tắm rồi nằm xem phim thần tượng cho sướиɠ.

Nghĩ đến nam chính đẹp trai, Cố Tầm lập tức thấy phấn chấn. Mặc kệ Na Na, mặc kệ bữa cơm, mặc kệ Yến Thanh Hà, xem phim vẫn là tuyệt nhất!

Cô nhảy bật dậy, chạy vào phòng lấy khăn tắm chuẩn bị đi tắm. Đột nhiên, cô sực nhớ ra điều gì, đưa mắt tìm trên đầu giường.

Lạ thật, rõ ràng cô nhớ mình có để một chiếc qυầи ɭóŧ mới trên đầu giường mà giờ lại không thấy đâu. Lục tung cả đầu giường vẫn không tìm được.

Chẳng lẽ mình nhớ nhầm? Thôi kệ, chắc là mình để đâu quên thôi, chẳng lẽ lại có “tên trộm qυầи ɭóŧ” nào mò vào đây?

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc