Chu 20Dạ lúc 3tới “Vương etriều” 1làm, liền 09đi tìm Thịnh etổng thương f3lượng:32“Thịnh 5atổng, không dfphải ông e0nói quán cdbar giờ 7không đủ 68người sao? 9Bây giờ 33còn thiếu 8người phải 5không?” 30Thịnh tổng 1gật đầu, 4bnhìn cô enói: “Có31chuyện gì 0bsao? Không 7phải cô fnói, vào eanăm học 7mới, sợ fảnh hưởng 3tới việc 0học, không 52làm hay sao?”
Chu dfDạ cười: 2“Vốn là 8như vậy, 06nhưng là 2hiện tại 1tôi đang bcần tiền, 8cho nên đành ephải vất avả một 3chút, nhưng f1mà tôi cũng dchỉ có b2thể làm atới tháng 5611, về sau bmuốn toàn 66tâm toàn 0ý chuẩn 40bị cho kỳ 59khảo nghiên, 3ae rằng không f3làm tiếp 88được .”
Thịnh 39tổng vốn 14có cảm 8tình tốt 07với cô b0nhân viên ebnày, là 5amột người 22luôn có 8chí tiến 7thủ, tự 06lập tự acường, d3nên thường 56cho cô nhiều 3acơ hội, 33cũng luôn 8hỗ trợ, b4giúp đỡ, anghe vậy eliền hỏi: a3“Xảy ra afchuyện gì 37sao? Nếubađang cần 1tiền gấp, 1tôi có thể 06ứng trước aatiền lương 4cho cơ .” b9Biết cô balà một 44sinh viên, 0phải ra engoài kiếm 1dsống, cũng 9không phải 0là dễ dàng ccgì.
Vệ 4cKhanh đang 67ăn cơm trong 1enhà ăn công d5ty, cảm fthấy buồn 5chán, nhớ9tới cô cliền gọi 8điện thoại: d“ Em nói bgì thế? cdChẳng lẽ 27không có cviệc gì 8ethì không 21được gọi cđiện hay 43sao? Chúng 2ta ngồi 6buôn một b2lát.” Buôn bdchuyện qua 9điện thoại 6chính là 9bđể tăng 0thêm tình ccảm, nếu dkhông sao 73lại có9bnhiều tiểu 97nam sinh và 0tiểu nữ 9sinh tối adngày ôm fđiện thoại, 9ngay cả dcơm cũng 53không thiết dăn.
Chu b8Dạ trong 71lòng kêu 7rên một ctiếng, không 2kiên nhẫn 01nói: “Giờ fanh không 08bận gì csao?” Suốt 9ngày cũng 51không biết f8làm gì, 6chỉ biết 2tới những3cô gái xinh cđẹp chung b8quanh, giờ dlại còn fcó tâm tình 1cũng cô c7buôn chuyện