“A a a, anh ơi, anh chậm, chậm một chút…”
Kiêm Hà đang nằm trên giường trong tư thế hai chân mở rộng sang hai bên. Làn da của cô trắng như tuyết, vòng eo cong thành một sợi dây cung rất xinh đẹp, dưới ánh đèn mờ nhạt nhiễm một tầng ánh sáng lấp lánh, giống như một vầng trăng khuyết. Người đàn ông phía sau lưng cô có vóc dáng cao gầy mảnh khảnh, so với cơ thể nhỏ xinh của cô gái, hắn lại giống như một con báo nhanh nhẹn đang ngậm một con thỏ ở trong miệng.
Người đàn ông cúi người xuống, dùng giọng nói giống như ác ma thì thầm vào tai của cô.
“Đúng là đồ lừa đảo, kẹp anh chặt như vậy còn nói muốn chậm một chút sao?”
Anh xoa nhẹ lên phần eo của cô, còn eo và bụng của mình thì không ngừng dùng sức, dươиɠ ѵậŧ màu đỏ tím thô tráng ở phía dưới ra ra vào vào vừa nhanh lại vừa mạnh, khiếu thiếu nữ bị đẩy về phía trước liên tục.
“Không, không phải như vậy đâu… Ưm ưm…”
Kiêm Hà rụt đầu lại, giấu mặt vào trong cánh tay, giống như đang trốn tránh những lời mà anh đã nói, trong hốc mắt chứa đầy những giọt nước mắt sáng lấp lánh.
Cánh môi đỏ hồng của người đàn ông hơi nhếch lên, hắn nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt ở trên khóe mắt của cô. Tay phải của hắn vươn lên phía trước, kéo một cánh tay của cô ra, sau đó chậm rãi luồn vào giữa những ngón tay của cô, siết thật chặt lại. Khác xa với những động tác nhẹ nhàng trước đó của hắn, cặp mông săn chắc đang hếch lên của hắn căng ra thành một đường cong đầy gợi cảm, đang không ngừng va chạm trước sau, liên tục kín không kẽ hở.
“Khóc cái gì mà khóc, anh trai đυ. em khiến em cảm thấy khó chịu hay sao?”
Kiêm Hà xấu hổ đến mức vùi đầu vào sâu hơn, nhưng cô vẫn nhỏ giọng trả lời lại, âm thanh còn nhỏ hơn cả tiếng muỗi kêu.
“Thoải mái.”
Những giọt mồ hôi trơn trượt ướt đẫm hoà vào với nhau. Thật ra Kiêm Hà rất thích cảm giác được một người đàn ông nằm đè lên người của mình, mông nhỏ không làm theo khống chế mà quay ra đón ý nói hùa với động tác va chạm của người đàn ông.
Người đàn ông cứng lại, ngọn lửa du͙© vọиɠ ở trong mắt của hắn càng ngày càng mãnh liệt hơn, ngay cả dươиɠ ѵậŧ đang xâm nhập vào cơ thể của thiếu nữ cũng thô hơn vài phần. Hoa huyệt mềm mại trơn ướt bị căng ra hết cỡ, Kiêm Hà nức nở một tiếng, cô hơi ngẩng đầu, quay lại nhìn hắn bằng ánh mắt nghi ngờ.
“Đừng lớn nữa mà, sắp bị căng đến hỏng rồi, a…”
Người đàn ông thở hổn hển mấy tiếng, thời điểm đầu của cô sắp bị đụng vào đầu giường,hắn lại kéo cô lại một cách thô bạo, sau đó bắt đầu va chạm như vũ bão.
nɠɵạı trừ kɧoáı ©ảʍ đang liên tục gào thét đánh úp lại thì Kiêm Hà không còn cảm nhận được gì khác. Tuyến lệ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến nước mắt chảy ra không ngừng, cô không thể tiếp nhận nhiều kɧoáı ©ảʍ đến như vậy, nên chỉ biết rêи ɾỉ cầu xin hắn tha cho mình.
“Anh ơi, anh ơi như vậy không được! Sắp bị căng đến hỏng rồi, nhanh quá anh ơi, anh, em không muốn…”
“Đừng hét lớn tiếng như vậy.” Đôi môi gợi cảm của người đàn ông khẽ nhếch lên, hắn nói nhỏ vào tai của cô. “Cha mẹ đều đang ở nhà, nếu em làm phiền đến bọn họ, thấy chúng ta như thế này…”
Cảm giác làm trái với đa͙σ đức, cấm kỵ khiến cơ thể của cô trở nên căng thẳng.
Người đàn ông bị cô kẹp chặt lại, hắn thở phào một hơi, sau đó dừng lại vỗ nhẹ lên cặp mông đầy thịt của Kiêm Hà.
“Căng thẳng cái gì, thả lỏng một chút.”
Đôi mắt đẫm lệ của Kiêm Hà ngước lên nhìn hắn, sau đó trừng mắt một cái. Nhưng đôi mắt ướt đẫm đó không có một chút uy hiếp nào, thậm chí còn giống một lời tán tỉnh hơn. Người đàn ông thầm chửi tục một tiếng, suýt chút nữa hắn đã dồn hết sức lực của mình để bắn tinh vào trong hoa huyệt đỏ bừng tràn đầy da^ʍ đãиɠ kia.
Sức lực của người đàn ông mạnh đến mức không ngừng va chạm đẩy cô về phía trước.
Nhưng cô mím chặt môi lại, không dám phát ra một âm thanh nào.
Người đàn ông vẫn chưa nhận được phản ứng mà mình muốn, hắn còn tưởng rằng cô đã nghe lọt lời đe dọa trước đó của mình, nên hắn không chừa lại một chút đường sống nào cho cô, hai tay của hắn giữ chặt eo của cô, bắt đầu gia tăng tốc độ tấn công. Kiêm Hà cố gắng chịu đựng được một lúc, cuối cùng vẫn không nhịn được mà phát ra những tiếng rêи ɾỉ.
“Ưm, anh ơi, đừng làm vậy mà, ưm…”
Người đàn ông cười khẽ, hắn nâng đầu cô lên, sau đó chà đạp hai cánh môi đã bị hắn hôn đến sưng đỏ kia.
Kiêm Hà nức nở mấy tiếng, cô có thể cảm nhận được hắn sắp lên đỉnh, trong khoảnh khắc đó cô nhanh chóng quay lại nói với hắn.
“Anh đừng bắn vào bên trong nha, đừng bắn vào…”
Vừa nói cô vừa lắc mông muốn thoát khỏi sự khống chế của hắn. Một tia sáng tàn nhẫn xẹt qua đáy mắt của người đàn ông, hai tay của hắn siết chặt lấy phần eo đang vặn vẹo muốn chạy trốn của cô, sau đó cắn một cái lên cổ của cô, giống như một con mãnh thú đang muốn chi phối người bạn đời của mình.
Tinh trùng đặc quánh bắn vào trong bụng của Kiêm Hà, khiến bụng của cô căng lên. Nước mắt đang đọng trong hốc mắt ngay lập tức rơi xuống, Kiêm Hà bật khóc nức nở, cô đã lên cao trào.
Người đàn ông vẫn liên tục kiểm soát sức lực của mình, cố gắng không đè nặng lên người của cô, mặc dù sau khi bắn tinh xong, tâm trạng của hắn đã thả lỏng hơn rất nhiều, nhưng hắn vẫn ôm lấy Kiêm Hà, lật người lại, sau đó nằm xuống vị trí bên cạnh cô.
Người đàn ông hít một hơi, sau đó mới rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra ngoài.
Cô mơ mơ màng màng, mùi hương và nhiệt độ quen thuộc ở bên cạnh khiến cô cảm thấy rất tin tưởng, nên cô cũng mặc kệ để cho đối phương lăn lộn. Cánh tay tràn đầy cơ bắp vạm vỡ của hắn kéo Kiêm Hà vào trong lồng ngực của mình, sau đó hắn lại nắm lấy dươиɠ ѵậŧ cương cứng của mình, cắm vào ŧıểυ huyệt của Kiêm Hà thêm một lần lần nữa.
Kiêm Gia hừ nhẹ một tiếng, cố gắng thoát ra, nhưng lại bị người đàn ông áp chế một cách tàn nhẫn.
Cô nhỏ giọng thì thào, “Đã bảo không được bắn vào bên trong rồi mà…”
Người đàn ông nhìn cô bằng ánh mắt trìu mến, hạ thân chậm rãi đưa đẩy. Trước đó hắn đã nghẹn rất lâu rồi, mới được ăn thịt, hiện tại lửng dạ chưa no, nên chỉ có thể nhai kỹ nuốt chậm.