Cô Giúp Việc May Mắn Và Anh Chủ Nhà Giàu Có (NTR)

Chương 3

Trước Sau

break

Gấp gọn chăn ga xong, khi chuẩn bị rời phòng, một giọng nói rất trầm và thấp bất chợt vang lên… Hình như… phát ra từ phòng tắm.

Chủ nhà chẳng phải đã ra ngoài rồi sao? Vậy tiếng động kia là gì…
Tim Tây Nhã bỗng căng thắt, cô rón rén bước về phía phòng tắm.

Một âm thanh trầm thấp, đứt quãng vang ra, như ẩn chứa sự kìm nén.

Cửa phòng tắm không khóa, Tây Nhã nuốt khan, tay run run vặn nắm cửa. Cảnh tượng bất ngờ đập vào mắt khiến Tây Nhã sững người, mặt bừng đỏ. Hơi nóng trong không khí hòa lẫn với ánh mắt sâu thẳm của Thời Chính khiến cô không dám nhìn thẳng.

Tây Nhã vội xoay người, tim đập loạn, nhưng giọng nói trầm khàn của hắn vang lên phía sau:
“Mau giúp tôi.”

Nghe chủ nhà nói vậy, Tây Nhã muốn rời đi, nhưng đôi chân như không nghe theo. Những hình ảnh vừa thấy vẫn quẩn quanh trong đầu, hơi thở cũng trở nên hỗn loạn.

Thời Chính chỉ mất hai bước đã đến gần, cánh tay mạnh mẽ kéo cô lại. Tây Nhã loạng choạng ngã vào lồng ngực rắn chắc ấy, lòng bàn tay chạm vào sức nóng khiến cô hoảng hốt.

“Anh…” Giọng cô khẽ run.

Bàn tay to của hắn siết lấy tay cô, áp vào vị trí khiến cô càng thêm bối rối. Lý trí mách bảo phải từ chối, phải giữ khoảng cách, nhưng cảm giác áp lực và hơi thở nóng rực lại khiến cô mất phương hướng.

Trong giây lát, khoảng cách giữa hai người thu hẹp đến mức không còn chỗ để né tránh. Hắn tháo bỏ những lớp che chắn trên người cô từ mái tóc bím, chiếc kính đến lớp vải vướng víu để lộ gương mặt và thân hình mộc mạc. Ánh mắt hắn trở nên nặng nề hơn, như muốn nuốt trọn lấy cô.

Tây Nhã do dự, hơi thở gấp gáp. Sự chủ động của hắn khiến cô luống cuống, vừa xấu hổ vừa không biết phải làm thế nào.

Khi cô chưa kịp định thần, hắn đã ôm cô vào dòng nước ấm áp từ vòi sen. Làn nước chảy tràn qua hai người, xua đi mồ hôi, nhưng lại không xoa dịu được sức nóng đang âm ỉ giữa họ.

Bàn tay của hắn lướt qua những nơi nhạy cảm nhất, như thể muốn chiếm hữu trọn vẹn. Tây Nhã đỏ mặt tới mức không dám ngẩng đầu, cảm giác vừa xa lạ vừa khiến tim cô đập hỗn loạn.

“T… Thưa anh, đừng… để tôi tự làm…” Tây Nhã run giọng, bàn tay nhỏ đặt lên mu bàn tay hắn, muốn ngăn lại động tác. Nhưng bàn tay mạnh mẽ của Thời Chính vẫn kiên quyết, mang theo hơi nóng và sự áp chế khó chống cự.

Một luồng tê dại tràn khắp cơ thể khiến Tây Nhã khẽ rùng mình. Cảm giác vừa lạ lẫm vừa khiến tim cô đập loạn, lý trí bảo phải tránh xa, nhưng cơ thể lại yếu mềm tựa vào vòng tay hắn.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc