Bạch Tố Tố khẽ cắn môi gật đầu.
Sáng hôm sau, cô lại sốt nhẹ.
Cô tỉnh dậy trong cơn mê.
Trình Minh đang trả lời điện thoại bên cửa sổ.
Bởi vì nguyên nhân cô đang ngủ âm thanh nhỏ đến lợi hại
Cô chỉ mơ hồ nghe thấy một vài từ, “Tôi biết rồi..… sao dám? Được, được,được …, sinh nhật …”
Bạch Tố Tố Có phần nắm chắc rồi.
Hôm nay là sinh nhật của Hiệu trưởng Trình , bạn chủ nhiệm từng nói qua với cô rằng vào buổi trưa và tối hôm nay, Trình Minh phải về nhà, cơ hội của cô đã đến.
Cô nhắm mắt lại, lông mi khẽ rung.
Trình Minh chỉ cảm thấy rằng Bạch Tố Tố sáng hôm nay ngoan một cách khác thường.
cậu không biết đó có phải là do sốt hay không.
Phản ứng luôn chậm chạp vài giây, bộ dạng ngây ngẩn ra khiến cậu mềm lòng.
“Bảo bối, đợi một chút cậu phải quay về một chuyến, đến tối quay lại đón em, được chứ?”
Đến rồi! Tim cô đập nhanh lợi hại , nhưng khuôn mặt cô lại thể hiện ra không vui.
“không thì cậu đưa tôi về nhà trước, tôi không muốn ở đây một mình!”
Trình Minh chỉ đắn đo một lúc, cậu liền đồng ý, với một vành đai khiết trinh được đeo trên thân thể cô công thêm căn bệnh phát sốt, cô căn bản không thể chạy xa được.
Thậm chí để thể hiện sự quan tâm của mình đối với Bạch Tố Tố, cậu còn cho phép cô tắm nắng trong sân
Sân trước của biệt thự này là một khu vườn rộng hơn 200 mét vuông.
Bạch Tố Tố đã bị mắc giam trong nhà mà không được ra ngoài chơi.
Khi cô nghe điều này, cô vui vẻ hôn Trình Minh Hàng hàng rào ngoài vườn có thể nói quá dễ dàng để trèo qua.
Đợi Trình Minh rời đi, cô không thể chờ đợi được nữa đi vào vườn.
Để thăm dò Trình Minh, cô cũng cố tình mặc váy và ngủ trong dưới bóng cây
Một lúc sau, điện thoại của Trình Minh gọi đến nói rằng cô nên mặc nhiều quần áo hơn hoặc đi ra chỗ có nắng.
Bạch Tố Tố cảm thấy tâm lanh, kiên nhẫn chờ đợi đến mười hai giờ rưỡi.
Cô đầu tiên bước vào nhà lấy ra gói đồ được đóng gói cẩn thận trước đó, trong đó có tiền mặt và hộ chiếu mà cô đã chuẩn bị.
Có một thỏi vàng nặng một kg trong phòng ngủ, trông giống như một chiếc điện thoại di động.
Theo cách tương tự, cô trực tiếp nhét vào trong.
thóat ra khỏi biệt thự, bức tường vườn dễ dàng hơn nhiều rồi, cô kéo ra một chiếc ghế mặt trời rồi trèo qua nó
Chỉ là đầu cô hơi chóng mặt.
Cô không dám trì hoãn chút nào, cũng không dám mang theo điện thoại sợ với định vị của điện thọai sẽ bị Trình Minh phát hiện.
May mắn thay, vị trí của biệt thự rất tốt ra ngoài gọi sẽ vẫn có thể gọi được.
Vì là buổi trưa tình trạng kẹt xe trên đường khá nghiêm trọng, cô chỉ yêu cầu bác lái xe đi đến lối vào tàu điện ngầm.
Người trên tàu điện ngầm đông thì đông thật, nhưng Bạch Tố Tó lại cảm thấy đầy sức sống và cảm giác an tòan.
Chỉ sau mới đứng một lúc , một sinh viên trẻ đã nhường chỗ cho cô chỗ ngồi.
Bạch Tố Tố trông ốm yếu nên đành ngồi xuống rồi cảm ơn người đó.
Chỉ mới ngồi đuoc hai trạm tàu , Bạch Tố Tố tòan thân bbị chấn động, bên trong ŧıểυ huyệt luật động điên cuồng, kèm theo đó là khóa cảm to lớn theo góc hướng phun ra.
Đáng chết! Trình Minh đã phát hiện ra rồi !
Cô cắn chặt môi, chống lại sự thôi thúc rêи ɾỉ.
Cô gái bên cạnh cũng hỏi cô: “chị khó chịu sao ? Cần giúp đỡ không?”
Bạch Tố Tố kìm nén sự thôi thúc rêи ɾỉ, khẽ quay đầu, nở một nụ cười bất thường trên má, “Tôi, ừm, tôi ổn.”
Cô gái nghi ngờ nhìn cô, đúng lúc tàu điện ngầm đến trạm.Cô gái không có thời gian quan tâm cô vội vã lấy túi đi học và rời đi.
Bạch Tố Tố không thể chú ý đến những thứ xung quanh mình cô nắm lấy dây đeo bằng một tay, móng tay của cô dường như sắp cắm vào dây đeo, tay kia giữ trụ tay vịn, tự trấn áp mình.
Quả trứng rung trong ŧıểυ huyệt giống như điên lên, rung điên cuồng Bạch Tố Tố càng sợ nó rơi ra.
Suy cho cùng , đai trinh tiết được làm bằng kim loại nếu quả trứng rung rơi ra chạm vào kim loại, Bạch Tố Tố không thể tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra.