Lúc đầu thì có vẻ hơi chật vật một chút, nhưng bây giờ đã thành thục hơn rồi, Cố Quý Dực liên tục đẩy hông, còn nơi hạ bộ vẫn cọ xát vào nơi vách thịt non mềm, khiến cho Đàm Châu không ngừng được sự rêи ɾỉ.
Ở trên cơ thể của cô rong ruổi nãy giờ thì Cố Quý Dực cảm thấy bản thân đã nghiện cảm giác này mất rồi, nói sao nhỉ?... Cơ thể của Đàm Châu vừa mềm vừa mịn, lại còn ấm áp nữa chứ, mỗi khi va chạm đều khiến anh không muốn ngừng lại.
Trong căn phòng nhỏ này, lúc thì vang lên tiếng rêи ɾỉ của nữ nhân, lúc thì văng vẳng âm thanh va chạm da thịt với da thịt, khi thì lại có tiếng thở gấp của nam nhân, những loại âm thanh khiến người ta tim đập chân run cứ như vậy mà hòa quyện vào nhau.
Một lúc sau, Đàm Châu lại được chuyển vị trí ngồi phía trên của anh, nhưng Cố Quý Dực vẫn đặt tay ôm lấy eo nhỏ của cô, hôn một cái lên cổ của cô, nói:
- Châu... Em đúng là khiến anh phát điên rồi.
- Cố Quý Dực... Ha...ah...ưm... Cố Quý Dực... Anh thừa nhận đi... A... Anh thích em trước đó rồi đúng không?
- Phải! Cách đây bốn năm, anh gặp em ở trại cứu hộ động vật, lúc đó anh đã thích em rồi. Nhưng đáng tiếc... Em lại là bạn gái của cháu trai anh.
Câu nói của Cố Quý Dực vừa dứt là Đàm Châu liền ngạc nhiên nhìn anh, những ngày qua cô hỏi nhiều như vậy mà anh chưa từng trả lời vào đúng trọng tâm, hôm nay cô chỉ là hỏi qua một chút mà anh thừa nhận luôn sao?
Ủa khoan... Ý là anh chỉ trông chờ vào khoảnh khắc này thôi chứ?
- Cố Quý Dực... Anh đúng là háo sắc!
Anh không tức giận hay khó chịu, thay vào đó anh lại còn ôm chặt cô vào lòng, cố ý hôn lấy môi cô, nụ hôn dây dưa không dứt với sự trầm mê khó dứt, một lúc sau anh lại nói:
- Đúng vậy, anh chính là háo sắc, nhưng chỉ háo sắc với em thôi, Đàm Châu... Anh yêu em.
Nếu như là trước kia Cố Quý Dực nói câu này thì cô sẽ không tin, cô sẽ cho rằng anh chỉ là lên giường được rồi nên nói bậy. Nhưng quả thật là bốn năm trước cô từng đến trại cứu trợ động vật, ngay cả Cố Sơ Dụ cũng không biết cô đến đó, cho nên nếu Cố Quý Dực biết được thì chứng tỏ anh đang nói thật...
Cả đời Đàm Châu không ngờ rằng, bản thân lại có thể gây thương nhớ cho một người đàn ông hoàn hảo như Cố Quý Dực... Bây giờ cô phải trả lời thế nào đây? Vì nếu nói cô yêu anh thì chưa đến mức đó, thích thì có thể đấy... Nhưng liệu anh có hụt hẫng không?
Mải mê chạy theo dòng suy nghĩ mà Đàm Châu quên mất bản thân đang trong một tình thế khó mà nói được, còn Cố Quý Dực ghen tuông tưởng rằng cô đang tơ tưởng đến người khác nên cũng bắt đầu đẩy hạ bộ đi sâu vào bên trong. Khiến cho Đàm Châu phải kêu lên "Ah" một tiếng.
Gương mặt của Cố Quý Dực bày tỏ rất rõ ràng là anh đang không vui, không chỉ vậy mà trên mặt anh cũng hiện rõ bảy chữ "Anh đang ghen, mau dỗ anh đi!", đương nhiên Đàm Châu cũng nhìn ra và cô chỉ biết cười một cái, lúc này Cố Quý Dực lại nói:
- Đàm Châu, cả đời em chỉ có thể yêu anh mà thôi, cho dù có là suy nghĩ thì cũng chỉ là anh. Nghe rõ chưa?
Đàm Châu dù rằng có hơi đau một chút, nhưng cô vẫn phải bật cười, dùng hai tay ôm lấy gương mặt đang ghen tuông của anh, hôn nhẹ một cái lên môi anh, nói:
- Em không có nghĩ tới người khác, em đang suy nghĩ xem lúc đó tại sao anh lại thích em?
Cố Quý Dực ôm lấy cơ thể của Đàm Châu đặt xuống giường, trực tiếp đổi tư thế rồi lại đem hạ bộ đẩy vào bên trong, hôn lên môi cô, hôn xuống cổ của cô, lại nói:
- Vì em là em. Đàm Châu, anh yêu em.
- Cố Quý Dực, cảm ơn anh.
Da đầu của anh có hơi tê rần một chút, cuối cùng anh phải hôn lấy môi cô, cắn nhẹ lấy môi cô, nói:
- ŧıểυ Châu, chúng ta nhanh chóng sinh em bé có được không?
- Hả? Gì cơ? Sinh gì... A...ah... Khoan đã... Từ từ...
Vốn dĩ đang chuẩn bị có một màn ngọt ngào lãng mạn, nhưng Cố Quý Dực lại giống như bị đạp phải dây thần kinh nào đó, cứ như thế mà liên tục thúc đẩy vào bên trong, hành động của anh làm cho Đàm Châu cũng phải há hốc, cuối cùng là chỉ còn xót lại những âm thanh rêи ɾỉ trong căn phòng này mà thôi.
Đêm hôm đó Cố Quý Dực đã rất cật lực để trao hết những tinh hoa hội tụ đến bên cô, nếu như không có gì đặc biệt xảy ra thì chắc hẳn Cố gia cũng rất nhanh sẽ được đón thành viên mới.
Ngày hôm đó Đàm Châu chỉ định là cùng Cố Quý Dực đi ngâm suối nước nóng, nhưng ai có ngờ sau đêm đó chính bản thân cô cũng đã vô tình đem tình cảm của mình rót vào trái tim của anh, Đàm Châu chưa nhận ra, nhưng ai nấy đều nhìn thấy... Cô cực kỳ để ý đến Cố Quý Dực, từ trước kia trải qua chuyện này, cho đến khi trải qua một đêm với nhau.