Chuyện đó không quan trọng! Bây giờ chuyện quan trọng hơn là anh đang đói! Sắp chết vì đói rồi đây! Nấu cái gì cho anh ăn đi!
Nhưng...nhưng mà...chẳng phải nhà anh có rất nhiều người làm hay sao? Còn mẹ anh, còn bao nhiêu là nữ sinh thích cậu đấy còn gì?
Không nhưng gì hết! Tôi không thích họ! Tôi thích em thôi! Em không vào cũng được! Vậy tôi không ăn nữa, tôi có mệnh hệ gì thì xem em có cắn rứt lương tâm không?
Bà vú đang cắt tỉa mấy cành hoa, bỗng ngẩn mặt lên bất ngờ thắc mắc rồi cũng mỉm cười
Thiếu phu nhân hôm nay cũng xinh lắm!
Dạ....
Cô vừa chạy vừa nhảy, vui vẻ mà đi, bà vú nhìn theo rồi mỉm cười, vừa thương lại vừa tội cho cô, cô xinh đẹp lại đáng yêu, gả cho Vương Gia cũng được xem là có phước, nhưng không may thiếu gia nhà họ đã qua đời, lúc còn sống Vương Nguyên cũng rất yêu thương bà, là bà chăm hắn từ nhỏ, tuy hơi bướng bỉnh nhưng đổi lại rất tốt bụng, hay ăn chơi nhưng không hề làm xấu đi hình ảnh gia đình, thiếu gia được xem như là viên ngọc quý của Vương Gia, còn Vương Thiên...Hắn ăn chơi gái gú lại còn không xem ai ra gì, rõ là hai anh em nhưng lại trái ngược nhau
Hôm nay cô chịu ra đường rồi cả nhà ai cũng vui, cứ tưởng cô sẽ bị trầm cảm mà nhốt mình mãi chứ, không thể nghĩ đến có một ngày cô trở nên vui vẻ mà ca hát như thế, xem như là chuyện vui
Lại là chuyến xe buýt đấy, hằng ngày cô đi học, trên xe mọi người xôn xao bàn tán chuyện liên quan đến trường cô gần đây, họ cứ kẻ thêm người bớt, nói luyên thuyên không ngớt lời
Đây đây! Chuyện này mới ghê đây! Thằng bé cháu nhà tôi làm pháp y đây! Nó bảo trên cổ con bé quấn một ít tóc, xét nghiệm ADN mới bất ngờ nhé! Tóc đấy của một con bé mất tích cách đây 10 năm rồi! Ghê chưa? Mất tích lâu rồi mà giờ không biết chui ở đâu ra mà giết người ta đấy! Trời ạ! Khủng khiếp quá!
Các bác các mẹ cứ bâu vào mà bàn tán, cô thì ngẩn mặt ra miệng lẫm bẫm
Cô gái mất tích 10 năm, cô ta có phải là cô gái kia không?
Xe dừng ở trạm, cô bước xuống, chạy vào bệnh viện, khi vừa đến cửa thang máy thì cũng may thang máy vừa mở ra, nhưng bên trong không có người, cũng tốt, không có người lên nhanh hơn, cô bước vào thì gọi cho Khải Minh